XtGem Forum catalog
Gió Mang Ký Ức Thổi Thành Những Cánh Hoa

Gió Mang Ký Ức Thổi Thành Những Cánh Hoa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323830

Bình chọn: 7.5.00/10/383 lượt.

c của anh, vùi sâu khuôn mặt vào trong lồng ngực anh.

Anh lại dấn sâu thêm một lần nữa, không mạnh mẽ cuồng nhiệt như lần đầu

tiên, cảm giác lấp đầy và đau đớn ở cô không còn dữ dội như trước, chỉ

hơi nhoi nhói. Thấy cô không phản kháng, anh trở nên tùy tiện hơn, phần

cơ thể phía dưới bắt đầu ra vào nhịp nhàng trong cơ thể cô.

Cơ thể cứ được lấp đầy lại trở nên trống rỗng hết lần này đến lần khác, cô cong người đón nhận anh theo bản năng, hơi thở loạn nhịp, cảm giác vừa

đau đớn vừa ngọt ngào.

Mưa bên ngoài trời không biết đã tạnh tự lúc nào.

Thế giới không còn chút tiếng động, ngoại trừ những âm thanh kích động đầy

khơi gợi và hơi thở hổn hển của cô, khi thì chậm rãi nhịp nhàng, lúc lại gấp gáp dồn dập.

Khoái lạc khiến đầu óc Mộc Mộc hoàn

toàn trống rỗng, sự cuồng nhiệt lan tỏa khắp cơ thể, cảm giác nóng bỏng

khó chịu hóa thành chất dịch lỏng chảy ra ngoài. Cơ thể không còn chút

sức lực đổ vật ra phía sau, mái tóc đen như gỗ mun xõa sang một bên, rủ

xuống cả nền nhà…

Anh lật người cô lại, hai tay giữ chặt phần eo

của cô, tấn công vào sâu trong cơ thể cô từ phía sau, đau đến nỗi toàn

thân cô trở nên mềm nhũn. Cô muốn ngăn anh lại nhưng không thể cựa quậy, bị anh dấn vào nơi sâu nhất trong cơ thể một cách không chút thương

tiếc.

Gió vi vút thổi, nước chảy róc rách.

Không gian trong phòng đẹp đến mê mẩn tâm thần.

Trong khi anh tiếp tục dấn sâu hết lần này tới lần khác, cơ thể cô càng lúc

càng thích ứng, cảm giác đau đớn dần dần tan biến, thay vào đó là một

cảm giác tê mỏi…

Động tác của anh càng lúc càng ngang ngược, thô

bạo như thể đã mất hết lý trí. Cô không nhìn thấy vẻ mặt anh, chỉ cảm

thấy cơ thể mình cứ lắc lư một cách bất lực giữa không trung.

Hai cơ thể va chạm mạnh mẽ, động tác cọ xát tùy tiện, Mộc Mộc cuối cùng

không chịu đựng nổi nữa, cơ thể như bị rút rỗng, khoái cảm ào ạt trào

dâng, cả người bắt đầu run rẩy không kiểm soát nổi, cô cảm giác như mình sắp chết, trong đầu hiện lên nụ cười thấp thoáng trên khóe môi anh vào

lần đầu tiên gặp gỡ ở quán bar, sau đó, thế giới dừng lại trong giây

phút ấy…

Cơ thể bỗng nhiên như muốn nổ tung, cô muốn kêu lên, nhưng không thành tiếng, chỉ có thể đau khổ cắn chặt bờ vai anh.

Anh rên lên một tiếng trầm ấm, ở nơi sâu nhất trong cơ thể cô, một dòng ấm

nóng phun trào vào trong người cô. Sau đó, hai cơ thể ướt đẫm mồ hôi ôm

chặt lấy nhau, khó có thể tách rời…

Sau khi mọi chuyện kết thúc

một lúc lâu, anh vẫn tham lam chiếm dụng cơ thể ấm áp ướt đẫm của cô, ôm chặt cô trong vòng tay mình…

“Lúc cao trào có cảm giác thế nào? Có thích không?” Anh lau mồ hôi trên trán cô.

Nét ửng hồng trên khuôn mặt cô vẫn chưa tan biến, càng trở nên đỏ hơn. Cô

cầm tay anh, chầm chậm viết ba chữ vào lòng bàn tay: “Em yêu anh!”

Anh yên lặng nhìn vào lòng bàn tay rất lâu.

Đêm dài đằng đẵng…

Mái tóc dài đen nhánh, tấm chăn mỏng trắng tinh, hai bóng người đảo lộn

quấn quýt lấy nhau, cũng in đậm trong ký ức của mỗi người.

Những tia nắng ban mai đầu tiên xuất hiện, rực rỡ như sắc hoa hồng nhẹ nhàng

tản mát khắp chân trời, bao trùm cả trời đất. Một luồng ánh sáng tinh

nghịch lách qua khe hở giữa những tấm rèm cửa, rọi vào trong phòng, bò

lên giường, tỏa những tia sáng diễm lệ lên hai bóng người đang ôm nhau

say ngủ.

Mộc Mộc bị đánh thức bởi những tia nắng sớm, hàng mi dài khẽ lay động, đôi mắt mở to. Bên cạnh cô, Trác vẫn đang ngủ say.

Cô lặng lẽ ngắm nhìn anh, đoán rằng anh chắc chắn là một người đàn ông rất ngang ngược, cho dù đang ngủ nhưng tư thế của anh rất ương bướng. Cánh

tay to khỏe ôm chặt cô vào lòng, đôi chân dài kẹp chặt hai đùi cô, khiến cô hoàn toàn chìm sâu vào trong hơi thở của anh, không có cách nào

thoát ra được.

Mặc dù tư thế ngủ của anh không được nho nhã,

nhưng khuôn mặt khi ngủ lại cực kỳ cuốn hút, cô khe khẽ giơ ngón tay ra, vẽ theo từng đường nét của khuôn mặt anh, từ sống mũi cao thẳng tắp,

cặp lông mày lưỡi mác hơi xếch đến đôi môi mỏng với những đường cong

tuyệt mỹ, cố gắng ghi nhớ dáng vẻ anh trong lòng. Dường như anh đang mơ

một giấc mơ đẹp, khóe môi nhếch lên thành một đường cong gợi cảm, như

đang cười mà lại không phải cười. Cô chợt thấy mềm lòng, ghé sát lại,

khẽ khàng hôn lên đôi môi anh, đôi môi thật dịu dàng ấm áp… không còn

cuồng nhiệt chẳng chút kiêng nể như tối qua.

Mặc dù cô không biết anh tên là gì, anh bao nhiêu tuổi, anh sống ở đâu, anh làm nghề gì,

nhưng anh chính là người đàn ông đầu tiên trong đời cô, cô rất mãn

nguyện.

Một lát sau, ánh nắng sớm màu hoa hồng đã chuyển sang màu vàng, bầu trời chuyển sang màu xanh lam trong vắt.

Trời đã sáng rõ.

Mộc Mộc ngước mắt nhìn năm cọc tiền dày cộp đặt trên tủ đầu giường, mỉm cười chua xót.

Cô biết đã đến lúc cô phải ra đi, tất cả đã kết thúc, giống như nàng Lọ

Lem đến mười hai giờ phải rời xa hoàng tử, nếu không chiếc váy đẹp rực

rỡ sẽ biến thành bộ quần áo rách nát, cỗ xe ngựa sang trọng sáng lấp

lánh sẽ biến thành quả bí ngô thô kệch.

Bịn rịn, lưu luyến chui

ra khỏi vòng tay ấm áp của Trác, rời xa cánh tay bị cô gối cả đêm, Mộc

Mộc nhấc cơ