
Hạ đi lên trước cửa phòng thì bỗng dừng bước, kéo tay Tô Mạch.
Tô Mạch
ngoái đầu lại nhìn bộ mặt căng thẳng của Văn Hạ, cười nói:
- Không
sao đâu. – Rồi anh cúi đầu hôn nhẹ lên trán cô. Cánh cửa phòng bỗng mở ra.
Mọi
người trong phòng đều quay đầu lại nhìn đôi đứng trước cửa. Mặt Văn Hạ đỏ ửng
lên như quả táo chín. Tô Mạch làm ra vẻ tỉnh bơ, cười, gật đầu, vẩy tay với mọi
người. Sau đó anh nhìn hướng về Khâu Tư mở cửa, thản nhiên nói:
- Em
đến rồi à?
Khâu Tư
không ngờ tự mình mở cửa ra lại nhìn thấy một cảnh ngọt ngào như vậy, trong
lòng có chút cay đắng, mặt cũng không đủ bình tĩnh như thường ngày, nụ cười khô
khốc, cô ta không thèm nhìn Văn Hạ lấy một cái mà cứ thế bước thẳng ra ngoài.
Mọi
người trong phòng đang định trêu Khâu Tư, nói mối tiền duyên của cô và Tô Mạch
thật sự có thể tiếp tục thì kết quả lại xuất hiện cảnh tượng như vậy. Thật
không biết có phải thượng đế đã an bài hay không? Hai nhân vật nam và nữ chính
trong vụ scandal đã đến, hơn nữa bên cạnh nhân vật nam còn có người bạn gái nhỏ
đáng yêu. Miệng ai ấy đều há hốc ra nhìn cô dâu nhỏ Văn Hạ mà chỉ muốn trêu
chọc một chút.
- Ái
chà! Anh Tô, mọi người đang nói đến anh đấy. Mau vào đi, vào đi. - Một người
bạn cũ của Tô Mạch cười ẩn ý, vẫy gọi Tô Mạch.
Văn Hạ
ngẩng đầu lên liếc nhìn rồi lại lập tức đỏ mặt cúi xuống. Bình thường cô rất
mạnh miệng nhưng khi đến những nơi long trọng thì lại không ổn, đặc biệt là gặp
nhiền người, cô chưa từng rơi vào cảnh ngộ như vậy, xấu hổ quá đi mất.
- Cậu
có thể nói điều tốt gì đó về tớ được không? Xin giới thiệu với mọi người. Đây
là Văn Hạ, vợ chưa cưới của tớ. - Tô Mạch dắt tay Văn Hạ đến bên bàn giới thiệu
với mọi người, trên mặt nở nụ cười cực kỳ hạnh phúc.
Chàng
trai vừa nói lúc nãy lập tức chạy đến chỗ hai người, kéo ghế cho Văn Hạ, cười
hì hì nói:
- Chị
dâu, chị mau ngồi đi, ngồi đi ạ.
Văn Hạ
xấu hổ nhìn anh ta, đáp lại bằng tiếng nhỏ nhẹ như tiếng muỗi kêu:
- Cảm
ơn anh. - Sau đó cô ngồi xuống cực kỳ lịch sự. Cô vẫn ngẩng đầu lên lén nhìn bộ
mặt đắc ý của Tô Mạch.
Tô Mạch
thất vọng lắc đầu, trả lời cô bằng một ánh măt sắc lẹm, Văn Hạ không phải là cô
gái dịu dàng như mọi người nói đâu.
- Chị
dâu, chị không biết sao? Hồi còn đi học, anh Tô được rât nhiều nữ sinh yêu mến
khiến chúng em ghen tỵ chết đi được. Các bạn nữ theo đuổi anh ấy có thể xếp
hàng dài từ đây ra đến tận bến tàu hỏa cơ. - Chàng trai vừa nãy cũng vừa kéo
ghế ngồi xuống bên cạnh Văn Hạ nói, miệng cười hì hi rất thú vị. Thực ra đi họp
lớp luôn cần có những người như vậy. Nếu không thì không khí sẽ không thể sôi
động lên được.
- Cậu
đi đi. Vợ tớ biết cậu là ai chứ? Đừng nói linh tinh.
Tô Mạch
sợ Văn Hạ về nhà sẽ hỏi tội anh nên vội vã ngăn chặn ngay.
- Phải
rồi. Chị dâu, em quên tự giới thiệu. Em là Đại Đầu, là tiểu đệ trước đây của
anh Tô ạ. Bây giờ anh ấy hoàn lương rồi, sau này có ai bắt nạt chị thì chị cứ
bảo Đại Đầu em.
Chàng
trai đó vẫn cười hì hì tự giới thiệu về mình. Thực ra Văn Hạ thấy anh ta rất
đáng yêu, ít nhất cũng là người đầu tiên có ý tốt với cô.
Lúc
này, cánh cửa mở ra, Khâu Tư nở nụ cười trên môi bước vào. Cô ta đi vòng qua
chiếc bàn và ngồi xuống chỗ dối diện với Tô Mạch. Mọi người bảo gọi thức ăn lên
đi. Tô Mạch nhìn Mạc Đông vẫn chưa đến nhưng anh không nói gì, gật đầu bảo gọi
thức ăn.
Văn Hạ
chưa từng gặp bạn của anh, thế nên cô không biết gì về bạn học thời cấp ba của
Tô Mạch nhưng bây giờ xem ra, năm đó Tô Mạch là một người rất có địa vị trong
lớp.
Ăn ăn
uống uống, một lát sau những bình rượu trắng trên bàn đã vào bụng mọi người. Ai
nấy cũng đều hiện nguyên hình, cùng nuối tiếc nói về những chuvện đã qua. Văn
Hạ ngoan ngoãn ngồi đó ăn. Lúc này, cô chỉ cần nghe là tốt rồi
Nhưng
cô cảm thấy mình quá thật thà mà mọi người lại không cho cô cơ hội này. Ánh mắt
Khâu Tư lúc nào cũng nhìn về phía họ khiến cô cảm thấy vô cùng khó xử, còn cô
gái bên cạnh Khâu Tư nữa. Dường như cô ta luôn đặt điều, nói dối kinh khủng
khiếp khiến con ngươi như muốn rớt ra khỏi tròng.
Vân Hạ
vờ không nhìn thấy, trong lòng nghĩ, cứ ghen ty, ngưỡng mộ đi.
- Nhắc
đến Tô thiếu gia, nếu như năm đó Tư Tư không nhất quyết bỏ ra nước ngoài thì
chưa biết chừng có khi hai người lại lấy nhau rồi. - Cuối cùng, cô gái xấu xa
bên cạnh Khâu Tư đã lên tiêng. Tuy mọi người đều coi đó là một câu đùa nhưng
Văn Hạ biết, cô gái này đang muốn khiêu khích.
- Đúng
vậy. Nhưng sao hôm nay Mạc Đông vẫn chưa đến nhỉ? - Đại Đầu chuyển chủ đề luôn.
Anh ta cảm thấy cô gái Văn Hạ này thật không tồi. Chuyện tan vỡ trong quá khứ
đã sớm qua đi, việc gì phải nhắc lại chứ? Làm cho Văn Hạ mất vui thật không
đáng chút nào.
- Ai
nói tớ chưa đến? - Đại Đầu vừa dứt lời thì cánh cửa mở ra, Mạc Đông đứng ngoài
cửa mim cười. Văn Hạ ngoái đầu lại nhìn anh ta gật đầu chào.
Mạc
Đông rất khác Tô Mạch, trên người Tô Mạch đầy vẻ lạnh lùng và xa cách khiến mọi
người đều cảm thấy khó gần nhưng lại rất uy nghiêm, ai cũng không dám xâm phạm.
Nhưng Mạc Đông lại mang đến cho mọi người cảm giác ấm áp. Nê