Old school Swatch Watches
Hạnh Phúc & Tình Yêu Cõi Bờ Bên Ấy

Hạnh Phúc & Tình Yêu Cõi Bờ Bên Ấy

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325585

Bình chọn: 7.5.00/10/558 lượt.


anh già cạnh bên. Vẻ mặt anh lầm lầm lì lì, nhưng ánh mắt dành cho cô

lại hiền hoà lắm thay. Lúc này cô đang ngồi ở cái ghế “chỉ thuộc về

riêng anh”, bỗng nhận ra, tự lúc nào anh đã chiếm cứ một vị trí trong

đời cô, một vị trí không ai thay thế nổi.

Bỗng cô thấy nhớ anh nhiều lắm, bỗng muốn nắm lấy bàn tay thô ráp của anh, nhõng nhẽo đòi anh xuống lầu mua cho mình cốc trà sữa trân châu,

đổi lại là cái trợn mắt cự tuyệt của anh. Nhưng trên đường về, anh sẽ

vào Starbuck mua một cốc caramel machiato dúi vào tay cô. Cô kiên quyết

đòi trà sữa trân châu, mà anh còn nói kiểu khó hiểu:

- Có gì khác nhau à, cũng ngọt cả mà.

Bất chợt cô nhận ra mình đâu đến nỗi thiếu hiểu biết về anh, tuy anh

lầm lì, cố chấp, bảo thủ, và nghiêm nghị nhưng cũng có chỗ đáng yêu đó

chứ, nhất là những lúc lúng ta lúng túng mà vẫn cố giả đò bình tĩnh.

Có lẽ họ chỉ là hai đường thẳng song song trong biển người mênh mông, từng gặp gỡ để rồi chia xa, người rẽ trái, kẻ quành phải, sau cùng số

phận vẫn run rủi cho họ gặp nhau, từ đó hoà thành một.

Thư Lộ sờ lên mặt mình nhận ra nụ cười tủm tỉm bấy giờ.

Chiều đến, cô cứ ngồi đó tới giờ đóng cửa mới chịu vè. Đứng trước

cổng, cô nhớ cái lần mưa nọ, anh già đứng đợi ở đây rồi choàng áo gió

lên vai cô:

- Mưa đấy, em khoác vào.

Sự quan tâm của anh chẳng bao giờ rõ rệt, lúc đó cô chỉ lo tránh mưa, sau này nhớ lại mới thấy lòng bồi hồi.

Tối nay, cơn mưa dai dẳng vẫn không ngừng rơi, quảng trường trước thư viện vắng hoe dưới ánh đèn tù mù. Lòng ngổn ngàng suy nghĩ, Thư Lộ liền rẽ sang lối ngoặt dẫn tới quán mỳ.

Bất thình một, một ai đó ôm chầm lấy cô từ đằng sau, vòng ôm không

chặt nhưng cô khó mà giãy giụa được. Cổ họng cô toan thét lên thì người

đó xoay mặt cô lại, nụ hôn cuồng nhiệt ập tới.

Thư Lộ tá hoả, đẩy gã ra bằng tất cả sức lực.

Anh già xoa phần ngực vừa bị cô đấm thật lực, cắn răng nói:

- Em.. khoẻ gớm.

Thư Lộ nghe tim mình hẫng liền mấy nhịp, chẳng rõ vì khiếp đảm hay

bởi mừng rỡ. Gia Tu đang đứng trước mặt cô, bộ vest mỏng màu xám, cổ áo

sơ mi không thắt cà vạt nên để hở, dường như vừa mới đặt chân xuống sân

bay.

Nước mắt cô thảng thốt tuôn trào, hai người lặng lẽ nhìn nhau phải

mười mấy giây. Lòng cô rối bời, như thể vừa thoát khỏi tay một gã du

côn, người nhớ nhung bao lâu bỗng xuất hiện sờ sờ ngay trước mặt. Còn

anh, anh cũng chẳng biết phải làm sao, xưa nay vẫn vậy, vì giọt nước mắt lăn dài của cô mà anh lúng ta lúng túng như gà mắc tóc.

Thư Lộ oà khóc nức nở, trước khi gặp anh, cô không biết mình trở nên

não nề là vì thiếu vắng bóng anh, không rõ cơn hờn tủi xuất phát từ việc không được nghe giọng anh.

Gia Tu vươn tay ôm cô vào lòng thật dịu dàng, môi anh rờ lên trán cô.

- Anh xin lỗi, anh không biết em sẽ giật mình.

Thư Lộ càng khóc ghê hơn, tự nhiên nhớ lại tâm trạng hồi nhỏ, hộp sô

cô la giấu giếm suốt một tuần trời bỗng dưng bị cậu ăn mất, lúc đó cô

cũng khóc thảm thương cỡ này. Cả nhà tức cười, xúm vào dỗ dành cô, sau

đó ba dẫn cô đi mua hộp sô cô la mới.

Thế còn đêm nay, cái cô cần là tình yêu quý báu của một người đàn ông, chứ không phải hộp sô cô la kia.

[1'> Friedrich Wilhelm Nietzsche là một nhà triết học người Phổ. Cuốn sách:

Bên bờ thiện ác (Jenseits von Gut und Böse) của ông được xuất bản lần

đầu vào năm 1886.

[2'> Tên này đọc ngược lại thành Bỉ Đắc Phan – trong tiếng trung có nghĩa là Peter Pan. Nghe rất hợp âm nhé: Bǐ de pān (Bỉ tờ Pan)

[3'> Hai nhân vật trong Kiêu hãnh và Định kiến.

[4'> Trong một máy ảnh, tấm chắn trước cảm biến thu nhận ánh sáng( sensor)

là một (hay nhiều) lá thép để không cho ánh sáng đi tới cảm biến khi máy ảnh chưa “nhận ảnh” được gọi là cửa trập.

[5'> Một cuốn sách của Murakami Haruki.

[6'> Kathoey hoặc katoey thường được dùng để chỉ người chuyển giới nam thành nữ hoặc một gay nữ tính ở Thái Lan.

[7'> Nghiên cứu thêm tại đây: https://en.wikipedia.org/wiki/Aeroplane_Chess

- Chớp mắt mà “Đường sách thênh thang” đã cùng tôi lẻ bóng được một

năm. Dạo Tiểu Man mới đi, tôi không tránh khỏi bỡ ngỡ, mỗi lần nói xong

một đoạn, tôi lại nhìn sang vị trí trống trải cạnh bên, đợi Tiểu Man

tiếp lời… Song đến ngày hôm nay, độc chiếm phòng thu đã trở thành thói

quen của tôi mất rồi. Không rõ, các bạn nghe đài đã quen với điều này

chưa?

Thư Lộ nói nhẹ tênh:

- Nếu chưa thì chi bằng chúng ta hãy cùng làm quen với một giọng nói

khác bắt đầu từ ngày hôm nay. Tôi tin rằng, các bạn đã từng nghe chương

trình của cô ấy không chỉ một lần. Bắt đầu từ ngày hôm nay cô ấy sẽ là

một thành viên trong đại gia đình “Đường sách thênh thang”. Nào, chúng

ta hãy nghe cô ấy giới thiệu về mình.

- Chào các bạn, tôi là Lạc Lạc, thật vui khi được dẫn chương trình cùng Thư Lộ.

- Mọi người đều yêu quý Lạc Lạc, bởi cô ấy là vua “thay ca” cấp cao

của đài chúng tôi, bất kể ai xin nghỉ, cô đều sẵn sàng làm thay.

- Chứng tỏ mình rất rảnh rỗi, ha ha.

- Phải nói Lạc Lạc là một MC vô cùng tài năng, không một chương trình nào có thể làm khó cô ấy.

Kịch bản được Thư Lộ để sang một bên, bảy năm dẫn chương trình phát

thanh, sở trường