
thoát, cũng là lúc cô thấy mình thật sự được
giải thoát.
Trở về nhà, Thư Lộ cất thư vào ngăn kéo bàn làm việc. Biết đâu một
mai kia, bức thư được ai đó mở ra, và cái người viết thư đã không còn
tồn tại trong tâm tri cô.
Nhưng họ vẫn lấy làm mừng vì hạnh phúc của người kia.
***
Cuối tuần, Thư Lộ và Gia Tu đến nhà Thư Linh thăm cháu trai, bất ngờ gặp Điền Tâm Nghi ở đó.
Nom Tâm Nghi có vẻ bồn chồn lo lắng, Gia Tu và chị ra ngoài ban công
nói chuyện. Thư Lộ bấm bụng nghĩ, hẳn nói đến Nhã Quân và Gia Thần.
- Mấy người quen nhau à? – Thư Lộ chợt hỏi chị gái mình.
- Chị ấy là chị họ của anh rể em. – Thư Linh ngạc nhiên nói: – Em không biết à?
- Có ai kể với em đâu. – Thư Lộ cũng kinh ngạc chẳng kém.
- Chắc bởi vợ chồng chị lẫn Harry cứ tưởng em biết rồi nên không ai đả động đến. – Thư Linh cúi đầu, âu yếm nhìn đứa trẻ.
- …
- … Nhờ Tâm Nghi, bọn chị mới quen Harry đấy.
Hướng mắt về phía ban công, Thư Lộ thấy Tâm Nghi châm điếu thuốc, rít vài hơi rồi dụi tắt.
Tối đến, tắm rửa xong, nằm trên giường, Thư Lộ hiếu kì hỏi Gia Tu:
- Thì ra Tâm Nghi là chị họ của anh rể.
- Giờ em mới biết à. – Quả nhiên, anh già cũng ngạc nhiên ra mặt.
Cô gật đầu, xem chừng mọi người đều tưởng cô đã biết, trừ bản thân cô là không biết tí gì.
- Thế nên, trên thực tế, anh là em trai của anh-rể-họ cũ, của anh rể em.
Anh già gật gù trong lúc đọc sách:
- Phải rồi, em là em vợ của em họ, của chị dâu cũ nhà anh.
- … Nghe có vẻ loằng ngoằng nhỉ.
- May mà bây giờ, mối quan hệ giữa chúng ta đã được đơn giản hoá.
- … – Thư Lộ đang băn khoăn không biết phải tiếp lời thế nào, song nhất thời không tài nào nghĩ ra.
- Sao thế nhóc, kẹt đĩa à? – Anh đùa cợt mà không hề nhìn cô.
- Hả?…
- Không phải em đang nghĩ, làm sao để lái chủ đề sang chuyện chiều
nay, anh và Tâm Nghi đã nói gì ngoài ban công đấy chứ? – Anh nhà hấp háy mắt.
- Gì chứ, đâu có… – Cô bèn ra vẻ “Đây chưa bị nắm thóp đâu”.
- Cứ nhận đi, bằng không còn lâu anh mới nói với em.
Đắn đo một lúc, sau cùng Thư Lộ đành toét miệng cười xun xoe coi như đã đầu hàng:
- Hì hì, không ngờ mới đó đã bị nắm thóp rồi.
Gia Tu lắc đầu bất lực rồi lại tiếp tục đọc sách.
- Anh có thể kể với em, hai người đã bàn những gì rồi đấy.
- Anh chỉ nói, em không thừa nhận thì anh không kể, chứ có bảo, em thừa nhận thì anh nhất định phải kể đâu. – Anh nhún vai.
- … – Thư Lộ trợn ngược mắt nhìn anh, uất quá nhả không ra lời.
Tuần thứ ba của tháng Sáu, khoá học của A Phân sắp sửa kết thúc, Thư
Lộ thở vắn than dài, hai tháng tiếp, chắc cô là học sinh duy nhất còn
trụ vững ở đây quá.
- Tiết lộ cho chị một tin vui. – Cô bé hớn hở nói. – Khoa đề cử em tham gia chương trình trao đổi du học sinh, hạn một tháng.
- Chúc mừng em. – Thư Lộ nói chân thành từ tận đáy lòng.
- Cảm ơn chị, em có thể tham gia cuộc thi viết cảm nhận năm nay không?
- Được chứ, chỉ cần bọn chị vẫn tổ chức.
- Nếu em giành giải nhất, vậy có được phần thưởng đặc biệt không? – A Phân hỏi.
- Thưởng gì giờ?
- Em muốn làm khách mời của chương trình.
- Được, nếu em giành giải, chị sẽ đồng ý thôi. – Thư Lộ cười nói.
- Chị hứa nhá?
- Chị hứa.
- Vậy ngoéo tay nào.
Lúc đó Thư Lộ đâu có ngờ, người không giữ lời hứa chính là A Phân.
Bệnh rối loạn khả năng nhận biết màu sắc, nếu một số màu không phân
biệt được thì người ta gọi là khuyết sắc giác; nếu gần như không phân
biệt được tất cả các màu thì gọi là mù màu. Người mắc các chứng mù màu,
rối loạn sắ giác sẽ không được phép lái xe.
Tôi hẵng nhớ, lần đầu tiên chương trình phát động event “Cuốn sách
tôi yêu thích nhất”, phần thưởng đã thuộc về một bạn thính giả yêu thích Trương Ái Linh. Và năm nay, độc giả của bà lại một lần nữa giành giải
đặc biệt, tác phẩm đạt giải có tên gọi “Love in a fallen city”.
- Bài văn được đăng tải trên website chính thức của chương trình, tôi tin chắc rằng rất nhiều bạn thính giả đã xem qua, và muốn tìm hiểu đôi
điều về người viết có bút danh “Gió nhẹ mây bay” này. Sau đây, chúng ta
hãy cùng kết nối điện thoại với “Gió nhẹ mây bay”.
- A lô, xin chào. – Thư Lộ chống cằm, giọng ôn tồn hoà nhã.
Đầu dây bên kia, một giọng nam trầm khàn cất lên:
- Chào chị.
- Trước tiên, chúc mừng bạn đã giành giải nhất cuộc thi viết về “Cuốn sách tôi yêu thích nhất” kỳ này, bạn có thể giới thiệu đôi chút về mình được không?
- … – Chàng trai trầm ngâm một lát, sau đó mới hóm hỉnh nói: – Chào mọi người, tôi là “Gió nhẹ mây bay”.
- Cảm ơn bạn đã giới thiệu về mình. – Thư Lộ cười nói: – Chí ít bạn
đã cho chúng tôi biết cảm nhận của bạn về khâu “giới thiệu” này.
Cô ngừng một lúc rồi tiếp lời:
- Tôi luôn nghĩ, đàn ông rất ít người đọc Trương Ái Linh.
- Vâng, đúng là hiếm thật, nhưng cũng có trường hợp ngoại lệ.
Thư Lộ nhạy bén nhận ra, đó là một người đàn ông vô cùng mẫn cảm và thông mình, song cũng thú vị không kém.
- Tôi rất thích cách bạn phân tích tác phẩm này, bạn nói “Trước
Phạm Liễu Nguyên và Bạch Lưu Tô, mọi nhân vật nam nữ chính trong tiểu
thuyết đều yêu nhau say đắm mà không cần đến một lý do, thứ duy nhất có
thể chia cắt họ, đó