
ng lên một tiếng xé vải gọn gàng
thanh thúy. Hứa Đồng đem tà váy xé một đường, ước chừng hai mấy
xentimet, theo khe hở kia, cặp đùi thon dài kiều diễm như ẩn như hiện.
Cô cầm gậy trở về, khai bước, tiếp tục mỉm cười: “Bây giờ được rồi!”
Cô lại ngẩng đầu cười hồn nhiên hỏi Lệ Tát: “Cô có sợ không? Nếu tôi đánh một lượt, cô đã thua thì sao!”
Lệ Tát giống như nghe được truyện cười.
Một lượt? Cô ta?
Cô nàng nhịn không được ha ha cười vang, “Nếu cô có bản lĩnh một lượt liền thắng, hôm nay tôi sẽ mặc bikini đến bàn đánh bóng bên kia múa cột!”
Hứa Đồng cười thầm, ngọt ngào nói: “Được! Một lời đã định a!”
Những người chung quanh cười rộ lên, chỉ có Cố Thần ngồi một bên nhận thấy.
Cô gái giảo hoạt này, ép buộc nửa ngày, chờ chẳng qua chính là những lời này.
Hứa Đồng đứng thẳng dậy, đem gậy từ tay phải chuyển sang
tay trái, nhìn Lệ Tát chậm rãi nói: “Quên nói cho cô, kì thật tôi dùng
tay trái để chơi bóng!”
Lệ Tát kinh ngạc.
Hứa Đồng thấp
người, song song hướng mặt bàn. Động tác của cô lúc này chuẩn mực, cùng
với những động tác ngốc nghếch vừa nãy, dường như là của hai người khác
nhau.
●︶3︶●
Hứa Đồng nghiêng người trên bàn, vẻ mặt phút
chốc biến đổi. Vẻ mặt ngây thơ trong nháy mắt trở nên chăm chú nghiêm
túc. Phong thái trầm ổm cuốn hút những người xung quanh. Hai mắt cô sáng ngời, tư thế quyệt đẹp, động tác tự tin dứt khoát. Hai chân thon thả
trước sau lấy đà, xuyên qua đường xé hở, gợi cảm khiêu khích.
Chính lúc ánh mắt mọi người bị mê hoặc, bên tai bỗng nghe được “đông” một
tiếng vang lên. Hứa Đồng quyết đoán chọc gậy, quả cầu trắng lăn về phía
trước, “đông” tiếp một tiếng xong, rất nhiều quả cầu bị tác động tản ra, không chút do dự nhào về tứ phía. Sau khoảnh khắc đó là tiếng những quả cầu không ngừng tơi xuống giỏ.
Đâm đông xung quanh không khỏi sợ hãi than lớn.
Thật sự xem người không thể xem bề ngoài, chẳng qua là khai bóng mà thôi, cô gái này đã có thể ăn vài quả.
Hứa Đồng thẳng người chuyên tâm quan sát bàn cầu, tránh hai bước lại phục
xuống, nheo mắt ngắm, trong lúc mọi người còn chưa kịp nhìn thấy đường
cầu, cô đã xuống tay, “đông” một tiếng ngắn ngủi vang lên xong, một quả
cầu trên bàn nhanh chóng lăn vào trong giỏ.
Kế tiếp, trước sự
ngạc nhiên nối tiếp ngạc nhiên của mọi người, Hứa Đồng đem từng quả cầu
xử lí gọn nhẹ. Từng động tác lưu loát, tư thế gợi cảm kinh diễm, khi
ngắm bóng sóng mắt lưu chuyển, khi xoay người cúi xuống áo sơmi càng
thêm chặt chẽ bó sát ẩn hiện những đường cong tiêm tú mượt mà, mỗi bước
chân theo khe váy xé mở hé ra cặp đùi trắng nõn cơ hồ làm người khác mê
muội.
Cả người cô như có lực từ, hấp thụ tất cả những ánh mắt
xung quanh, làm cả đám đông không thể rời đi. Toàn thân cô cũng không cố ý hở hang da thịt, nhưng là một chút như ẩn như hiện đó lại làm cho
người ta càng cảm thấy khêu gợi khiêu khích.
Khí chất văn tĩnh,
bóng dáng động lòng người, cầu kĩ hoàn hảo bày ra trước mắt mọi người,
mặc cho ai cũng đều cảm thấy thật sự là một vẻ đẹp không thể cưỡng lại.
Hứa Đồng cứ như vậy, trước những ánh mắt ngây dại, rốt cuộc chỉ một lượt, đem trận cầu toàn thắng.
●︶3︶●
Cố Thần ngồi trên sôfa, thanh sắc bất động nhìn Hứa Đồng không nháy mắt.
Lần đầu tiên hắn đi quán mạt chược ở Lão Nhai, nhìn bốn phía sau mới biết
bàn tay trái Hứa Đồng những ngón tay tại sao lại dài như vậy. Mới đầu
còn tưởng rằng cô thực sự làm việc cực nhọc, nhưng thực ra không phải.
Anh trai cô có một quán mạt chược, cách vách là một phòng bi-a, hiển
nhiên là phòng kinh doanh. Tuy không gặp qua Hứa Đồng chơi bóng, hắn vẫn biết được cầu kĩ của cô thực sự rất tốt. Chính là hôm nay nhìn thấy một trận như vậy, hắn cũng cảm thấy bất ngờ.
Cô gái này có vô số
khuôn mặt cũng có vô số sở trường, từ mỗi loại sở trường lại có một
khuôn mặt khác nhau, nhưng tất cả đều làm cho người ta cảm thấy kinh
ngạc.
Mạt chược, bi a, hút thuốc... Cô như một cây hoa anh túc,
bề ngoài yếu đuối xinh đẹp, nhưng ẩn sâu lại độc thấu xương. Cô giống
cây thuốc phiện đó, làm cho người ta dễ dàng nghiện, biết rõ có độc lại
muốn ngừng mà không thể, bất tri bất giác liền đánh mất tâm trí hồn
phách.
Thật là một cô gái xấu xa.
Nhưng chính một cô gái
xấu xa như vậy lại vô duyên cô cơ làm hắn đối với cô ràng buộc dây dưa
không dứt, không thể cưỡng lại mà động lòng.
●︶3︶●
Trong tiếng kêu sợ hãi, một cây cuối cùng, Hứa Đồng kết thúc ván chơi.
Cô chậm rãi đứng thẳng dậy, nhìn Lệ Tát mặt trắng bệch thản nhiên cười.
Cô đưa cây gậy trong tay hướng Lệ Tát, ngọt ngào nói: “Như vậy, Lệ Tát
tiểu thư, phiền cô thay bikini mang theo cây gậy này đến bên kia vì mọi
người hiến vũ đi”
Hứa Đồng đưa cây gậy trong tay hướng Lệ Tát, ngọt ngào nói: “Như vậy, Lệ Tát tiểu thư, phiền cô thay bikini mang theo cây gậy này đến bên kia vì mọi người hiến vũ đi”
Xung quanh tuôn ra nhiều tiếng hét chói tai.
Tiết Kính Phong giống như phát hiện ra bảo vật, đi đến bên người Hứa Đồng,
vẻ mặt kinh ngạc, mắt sáng lên, hận không thể đem người trước mắt độc
chiếm trong lòng bàn tay.
“