
ểu rõ tất cả. Hắn trước khi đi
cười, giống như là muốn nói cho cô, hắn đã hiểu rõ tất cả sự tình, làm
như vậy chẳng qua là phối hợp cùng cô mà thôi.
Trước khi đi, hắn nói với cô, đừng cho hắn phát hiện cô lừa hắn.
Cô nghĩ, như thế nào có khả năng? Sơ hở nhiều như vậy.
Không nói đến cái khác, chỉ cần hắn kêu Chương Thực Đồng đến hỏi, sẽ biết cô – Hứa Đồng rốt cục là ai, tất cả nói dối lập tức sẽ không thể che dấu.
Nếu không thì dù hắn không muốn gặp Chương Thực Đồng, hắn chỉ cần phái
người đến hỏi Hồ tiểu thư, theo Hồ tiểu thư tìm đến của hàng Hưng Bang
Ngũ Kim, cũng có thể biết được cô là ai.
Còn có Tiểu Ngũ lại nói, cậu ta không xem qua nội dung mấy bức ảnh. Làm người chủ mưu chụp trộm, như thế nào lại có khả năng không xem qua? Nói như vậy, tính tình cậu
ta quân tử cùng với hành vi chụp ảnh trộm đáng khinh có điểm mâu thuẫn
Đối với những sơ hở đó, không có gì ngoài chuyện của Tiểu Ngũ, những việc
khác không phải là đến khi kết thúc mới bị phát hiện. Ở lúc đặt kế
hoạch, Hứa Đồng kì thật đã sớm nghĩ qua chúng.
●︶︶●
Cô sở
dĩ có thể đem kế hoạch diễn hoàn hảo từ đầu đến cuối mà không bị Cố Thần vạch trần, đều không phải do vận khí tốt, mà là bởi cô đối với tính
cách của Cố Thần rất hiểu biết.
Cô biên soạn kịch bản, tình tiết
rõ ràng, ý nghĩ lưu loát , cô cùng Tiểu Ngũ kẻ xướng người họa diễn, mặc dù có chứa nhiều sơ hở, nhưng nhìn qua vẫn thực sự rất bình thường. Hắn nhìn qua, mặc dù là nghi ngờ, nhưng vẫn giả coi là hợp tình hợp lí,
diễn viên cùng nhân vật trở nên mê hoặc khó lường, việc này dường như đã khơi mào hứng thú của hắn.
Hắn càng hoài nghi, lại càng thêm
hứng trí, lại càng thêm thanh sắc bất động thỏa mãn tất cả yêu cầu của
cô – làm Chương Thực Đồng kinh ngạc khổ sở, hủy hợp đồng giải tỏa Lão
Nhai, viết giấy cam đoan, trả 100 vạn tiền mặt, tất cả hắn đều đáp ứng.
Sở dĩ hắn làm thế, chỉ vì hắn lúc này biểu hiện khẳng khái hào phóng, tiêu sái lạnh nhạt, để đợi sau này điều tra rõ tất cả, xác thực minh chứng
được là cô lừa hắn, đến lúc đó, hắn có thể đoàng hoàng có lí do, rất
công bằng đòi lại gấp bội.
Vì biết rõ tính tình của hắn, vì thế
cô tương kế tựu kế, định ra như vậy toàn bộ kế hoạch, tuy có sơ hở,
nhưng vẫn tin tưởng vững chắc nhất định có thể hoàn thành.
Về
phần về sau Cố Thần sẽ như thế nào thanh toán món nợ này, ai để ý. Cô
một thân một mình, chỉ có một cái mạng này, có gì để sợ hắn? Hắn muốn
tính sổ liền tính, cùng hắn đấu một trận, có lẽ ngược lại sẽ cảm thấy
thú vị.
●︶︶●
Hồi tưởng lại những điều Cố Thần nói với Chương Thực Đồng, Hứa Đồng trong lòng sung sướng không thôi.
Năm đó một màn Chương Thực Đồng cùng Bàng Mông ôm nhau, sau này nhớ lại, cô chỉ sợ là do người nào đó tỉ mỉ bố trí. Nhớ rõ khi cô nhìn thấy bạn
trai của mình với em gái cùng cha khác mẹ ôm nhau, lòng cô cỡ nào đau
đớn.
Từ đó về sau cô tuy rằng buông tay tự tại, lại cũng không chịu dễ dàng tin vào cảm tình của đàn ông.
Khi còn trẻ, một đoạn khắc cốt ghi tâm kia, không thể tưởng tượng được
nhiều năm về sau cô lại có cơ hội đem vết thương trả lại, cô làm người
nào đó trơ mắt nhìn người đàn ông của mình cùng với người phụ nữ khác,
trong lòng rõ ràng ghen ghét, lại không thể trút giận, không những thế
còn bị người mình yêu hạ nhục.
Hứa Đồng tà ác nghĩ đến, để mấy
tấm ảnh kia làm bạn với Chương Thực Đồng cả đời cũng tốt lắm, mỗi khi cô ta xem đến nó, nhất định trong lòng sẽ đau như có dao cứa.
Mà cô ta càng khổ sở, Hứa Đồng lại càng cảm thấy đấy là điều mà cô ta phải trả giá, không quá phận, rất đáng giá.
●︶︶●
Ngày hôm sau, Hứa Đồng liền thay đổi số điện thoại.
Cô biết Cố Thần, nếu thật sự muốn tìm cô, chỉ bằng đổi số điện thoại không hề có ý nghĩa gì, trừ khi cô cũng đem khuôn mặt mình đổi thì may ra.
Cô chính là muốn tạo cho mình một loại tư thái.
Cố Thần khi tìm đến cô, cô sẽ làm cho hắn biết, tất cả đều không như hắn
nghĩ, chính là một màn kịch mà thôi. Này si mê, này nồng đậm chẳng qua
là diễn trò. Âm mưu chấm dứt, mục đích đạt được, cô trở về nguyên vị trí cũ, sống cuộc sống cũ, đem hắn buông ra, không lưu luyến, không vướng
bận.
Nhưng làm vậy xong, cô cảm thấy đáy lòng có một chút mê võng.
Không biết cô tư thái kiên quyết như thế, nhìn theo một góc độ khác, có phải
hay không giống như, cô, kì thật không phải là buông, mà là gạ ai đó để ý tới.
●︶︶●
Hứa Đồng dặn Tiểu Ngũ, nếu Đường Tráng hỏi cô
mang cậu ta theo làm việc gì, chỉ cần nói hươu nói vượn một phen cho có
lệ, không cần nói thật. Tiểu Ngũ cũng sợ nói thật xong lại gặp nhiều
phiền toái, vì thế hai người đem Đường Tráng hù một phen, căn bản cũng
không nghi ngờ gì lắm.
Hôm nay, ban ngày Hứa Đồng không có việc
gì làm, liền sang bên Đường Tráng giết thời gian. Đường Tráng thấy cô
đến, một câu nhờ trông coi cửa hàng, nháy mắt đã không thấy tăm hơi đâu. Hứa Đồng đoán anh nhất định lại mang theo Tiểu Ngũ đi mát xa.
Qua lại vài trò, Hứa Đồng cuối cùng bắt đầu chơi chạt chược. Chính là đại
sát tứ phương, nhẹ nhàng vui vẻ, một gã tiểu đệ từ ngoài cửa chạy vào,
vẻ mặt hưng