pacman, rainbows, and roller s
Hãy Chờ Em Đánh Răng Xong Nhé!

Hãy Chờ Em Đánh Răng Xong Nhé!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322682

Bình chọn: 8.00/10/268 lượt.

cửa: “Đi giải sầu đi, cửa hàng khách

không nhiều lắm, một mình chú cũng đủ.”

●︶︶●

Đường Hưng

Bang ở Lão Nhai có ba nhà, một chỗ là cửa hàng Ngũ Kim, một chỗ cách cửa hàng Ngũ Kim không xa lắm một gian là nhà ở của hai ba con ông, còn lại một gian trước cho mẹ con Hứa Đồng thuê, sau Hứa Yến qua đời, Hứa Đồng

trở thành con nuôi của Đường Hưng Bang, chỗ đó trở thành phòng ở của Hứa Đồng. Còn một chỗ là giành cho Đường Tráng sử dụng, diện tích rất lớn, ở cách cửa hàng Ngũ Kim hơi xa một chút, ở đầu bên kia của Lão Nhai, nơi

đó có vẻ rồng rắn hỗn tạp.

Hứa Đồng đến chỗ đó cùng Đường Tráng

chơi cả đêm, giải sầu xong, cảm thấy ngực không còn áp chế. Về nhà, vừa

đặt đầu xuống gối đã ngủ thẳng đến sáng hôm sau.

Buổi sáng, cô

đẩy cửa ra sân. Không khí trong lành, cô sảng khoải hít thở, cảm thấy

toàn thân sảng khoái vô cùng. Tâm tình cảm thấy rất tốt, lúc ngồi xổm

bên giếng đánh răng miệng dính đầy bọt kem vẫn ngâm nga cười nhỏ.

Nhưng sự xuất hiện của Chương Thực Đồng làm cho cô tâm trạng vui vẻ từ sáng đến giờ đột nhiên tắt ngấm.

●︶︶●

Tuy rằng đã khá nhiều năm không thấy, nhưng Hứa Đồng phát hiện, khuôn mặt

cô em cùng cha khác mẹ kia vẫn trước sau như một, làm người ta chán

ghét.

Chương Thực Đồng hung hăng tiến đến. Hứa Đồng nhìn thấy cô

ta một bộ mặt tức giận liền hiểu ngay cô ta vì cái gì mà đến – bất quá

chỉ vì những đồng tiền dơ bẩn của ba cô ta.

Thoáng nhìn cô ta

mang theo vẻ mặt phẫn uất oán giận, mắt Hứa Đồng chuyển động, bưng lên

cốc nước hớp một ngụm to, xúc xúc khoang miệng đầy bọt kem đánh răng.

Chương Thực Đồng tiến đến, giống như nữ vương ngạo mạn. Cô ta liếc mắt, hất cao

cằm, hai tay khoanh trước ngực, vênh mặt kêu gào: “Hứa Đồng, cô đứng lên cho tôi, tôi có chuyện muốn nói với cô”

●︶︶●

Hứa Đồng cơ

hồ cười. Nhiều năm không thấy, không nghĩ tới Chương Thực Đồng khi giao

chiến, mở đầu vẫn là như vậy cẩu huyết cùng ngu dốt.

Cô chậm rì

rì đứng lên, đem nước trong miệng bất ngờ phun đến bên chân Chương Thực

Đồng. Nhìn cô ta cuống quýt không ngừng giơ chân tránh né, cô cảm thấy

phi thường vui vẻ. Cô tủm tỉm cười nói: “Chương Thực Đồng, tôi phun cô

là vì muốn cho cô hiểu được một đạo lý”, cô chớp động hai mắt, ánh mắt

trong suốt lộ một tia thành khẩn, biểu tình thân thành “làm người, muốn

đến nhà người khác, muốn cùng chủ nhà nói chuyện, làm ơn nhó rõ một chút – nếu chủ nhà đang đánh răng thì phải ngậm miệng lại, mặc kệ có cái gì

không thể không nói, cũng đợi chủ nhà đánh răng xong rồi nói. Nếu không

khi nói, người ta sẽ phun ra, hiểu chưa?”

Chương Thực Đồng lập tức hổn hển kêu to lên: “Hứa Đồng, cô là đồ dã man, là loại không có giáo dục”

Cô ta vừa dứt lời, Hứa Đồng tiện tay giơ lên, đem nửa cốc nước còn lại

hướng cô ta mà té qua. Cô ta tránh nhanh về phía sau nhưng vẫn không

kịp. nhìn chiếc túi da cao cấp nở rộ hoa ban, Hứa Đồng trong lòng thoải

mái.

“Tôi dù không có giáo dục, cũng không giống loại người điên, sáng sớm không gõ cửa vọt đến quấy rầy người khác” Cô chậm rãi nói.

Chương Thực Đồng tức đỏ mắt, giống như hận không thể đem cô xé thành trăm mảnh.

“Hứa Đồng, tôi nói cho cô, nếu cô có tự trọng, cô cũng đừng dính đến nhà họ

Chương chúng tôi, cũng đừng mơ tưởng gì đến tiền của ba tôi!” –

Chương Thực Đồng hổn hển kêu to.

Hứa Đồng lại múc thêm một cốc

nước, một mặt đem bàn chài đánh răng chậm rãi khuấy nhẹ, một mặt không

chút để ý nói: “Chương Thực Đồng, cô biết không, thế giới này có một

loại người, không có việc gì làm, làm người khác thực sự khinh thường,

làm cho người ta vừa nghe cô ta nói chuyện liền không chịu được mà muốn

đánh”. Nói xong lại lưu loát giương tay lên đem cả cốc nước dùng sức hắt về phía Chương Thực Đồng. Toàn bộ quá trình vừa nhanh vừa bất ngờ,

Chương Thực Đồng lĩnh trọn cốc nước la lên thảm thiết.

Cô ta một

bên giơ chân, một bên hét chói tai: “Hứa Đồng, cô là đồ hư hỏng! Lưu

manh! Lưu manh! tiền của ba tôi tuyệt đối không thể cho loại người không có giáo dục như cô! Cô! Cô! Cô thật quá đáng! Cô chờ đấy cho tôi!”

Hứa Đồng nhìn cô ta, cười trêu tức nói:

“Chương Thực Đồng, kì thật tôi không muốn ăn nói thô tục, nhưng là cô bức tôi. Tôi

không hiểu cô như vậy có thể tùy tiện đến tôi nơi này chửi bới, được

rồi, tôi đây sẽ làm cho thực vừa ý”

Hứa Đồng ánh mắt đột nhiên biến đổi, vốn lười biếng, giờ đây lại xuất ra một tia lạnh lùng uy hiếp:

“Chương Thực Đồng a Chương Thực Đồng, cô nói xem cô là cái gì a?” Cô nhẹ giọng,

giống như nỉ non lại gằn từng tiếng giống như tràn ngập cảm giác bức

bách: “Cô thật là dũng cảm, liền đến đây làm ầm ĩ. Cô bảo tôi cái gì? Hư hỏng? Lưu manh? có phải hay không? Tôi nói cho cô, cô thật ra nói rất

đúng! Không chỉ năm học trung học đó tôi hư hỏng, lưu manh, hiện tại tôi vẫn thế! Cho nên...” Cô dừng một chút, nhìn Chương Thực Đồng run run

hai má, nhếch môi lạnh lùng cười, chậm rãi nói: “Cô tốt nhất chớ chọc

vào tôi, nếu cô chọc vào tôi, tôi sẽ trả lại cô gấp bội. A đúng rồi, cô

không muốn tôi cầm tiền của ba cô? A, đành để cho cô mất hứng, tiền này

tôi không nên không