
iết cô sợ hãi, cô làm sao có thể không sợ, nhưng
cô vẫn kiên cường bình tĩnh an ủi anh.
Thực ra anh cũng không sợ chết, anh sống gần ba nghìn
năm rồi, lâu đến mức không còn đếm rõ được ngày tháng nữa. Bây giờ địa phủ có
Tề Nghiên La và Tất Mặc Kỳ, Cửu Thiên Huyền Nữ tuy cổ hủ, nhưng lòng cũng hướng
đến bình ổn nhân gian. Mà đại kiếp trời đất, nếu như chỉ là Diêm La anh diệt
thế, vậy cái chết của anh cũng coi là có ích.
Nhưng anh không bỏ được cô! Nhờ có cô, anh mới biết
thế nào là tình yêu. Anh chờ đợi lâu như vậy, cũng là vì cô. Anh mới từ trong
tuyệt vọng lại lần nữa có được hạnh phúc, bọn họ vừa mới kết hôn, làm sao đã
phải đối mặt với thời khắc phân ly đau khổ như vậy?
Nếu như anh phải rời xa, Heo Con của anh sẽ đau lòng
đến thế nào? Những thứ khác đều có thể, nhưng khiến Heo Con của anh đau lòng
buồn bã sống tiếp, anh làm sao chịu đựng được? Song bây giờ anh không còn cách
khác, cũng chỉ có thể cười: "Được, em nghĩ rất đúng, chúng ta sẽ làm như
vậy. Quay về nhà trước, chúng ta vẫn còn chưa ăn mừng đó".
Hai vợ chồng mới cưới vẻ mặt bình tĩnh kiên cường, cứ
như thế mang theo tâm sự của riêng mình cùng nhau quay về nhà. Tất cả nhóm
người Âm Yến Tư đã có mặt, tuy mọi người đều có nghi vấn đối với sự việc ở
trung tâm thương mại của Chúc Tiểu Tiểu, cũng biết chắc chắn chuyện gì đó không
hay đang xảy ra, nhưng hôm nay là ngày đặc biệt, mọi người vẫn chuẩn bị đầy đủ
quà tặng tân hôn, muốn chúc mừng Boss và Chúc Tiểu Tiểu một chút.
Tiểu Tiểu mỉm cười nhận tất cả, đồ nhiều quá, cô ôm
không hết, Nghiêm Lạc giúp cô ôm một phần lớn, chuyển vào trong phòng. Mọi
người ở cùng Nghiêm Lạc không phải là ngày một ngày hai, nhìn biểu hiện của anh
liền biết anh có chuyện muốn nói. Quả nhiên Nghiêm Lạc không hề vòng vo, lập
tức đi vào vấn đề chính, dặn dò mọi người. Chúc Tiểu Tiểu không thể chịu nổi
khi phải ở đó nghe một lần nữa, lén quay về phòng, ngồi yên lặng một mình.
Nghiêm Lạc nói rất nhanh, nhưng đơn giản dễ hiểu. Điều
anh muốn biểu đạt chính là, nếu như anh thật sự thành ma, hy vọng những người
cấp dưới lâu năm ở trước mặt này có thể giúp anh chăm sóc Chúc Tiểu Tiểu. Ngoài
ra, khi anh làm ra việc gì có hại cho thế giới, xin bọn họ không được nương
tay.
Tất cả mọi người đều ngẩn ra, tình thế tồi tệ nhất mà
bọn họ có thể tưởng tượng được đều không bằng một phần vạn chuyện này.
Nghiêm Lạc bây giờ cũng chẳng thể nào quan tâm tới cảm
nhận của bọn họ nữa, tiếp tục nói: "Nếu như tôi không còn, mọi người cùng
Công ty Nhã Mã bên kia sẽ có thể xây dựng lại quan hệ, Cửu Thiên Huyền Nữ sẽ
không phong tỏa mọi người ở ngoài nữa. Nhân viên tài vụ những công ty khác của
tôi đều rất đáng tin, làm việc rất thành thục, tiền đầu tư cho công ty bên này
sẽ không có vấn đề. Phần lớn tài sản trước đó tôi đều đã chuyển vào tên của Heo
Con rồi. Những thứ đó A La cũng hiểu rõ, nó sẽ quan tâm chiếu cố đến mọi người.
Nếu như sau khi tôi hóa ma, làm bị thương ai đó trong số mọi người, tôi chỉ có
thể nói xin lỗi trước ở đây. Chúng ta còn phải cố gắng hết sức ngăn chặn sự
việc như thế xảy ra. Bây giờ nói trước, là để mọi người có chuẩn bị tâm lý, nếu
như nhìn thấy tôi có gì không bình thường, thì hãy trốn đi. Trong tình huống
không có chuẩn bị, mọi người sẽ không phải là đối thủ của tôi".
Anh ngừng lại một chút, ngẩng đầu lên nhìn về hướng
phòng ngủ tầng trên, nhẹ giọng nói: "Nếu như thật sự có ngày đó, thay tôi
ngăn cản Heo Con, đừng để cô ấy tìm tôi, sau khi tôi hóa ma, sẽ hoàn toàn là
một con người khác, không nhận ra cô ấy, còn có thể làm bị thương cô ấy. Thứ
tôi có thể dạy mọi người đều đã dạy rồi, còn lại chính là mọi người tự mình
luyện tập nhiều hơn, tìm cách giao ước ngầm, đánh phối hợp. Nếu thật sự có một
ngày binh đao gặp nhau, hy vọng mọi người có thể thắng. Heo Con trên người còn
đeo đá tinh hồn của tôi, tôi chắc chắn sẽ tìm thấy cô ấy, nếu như tình huống
không bình thường, mọi người hãy đòi lại thứ đồ đó. Tôi sợ cô ấy không bằng
lòng, mọi người phải nghĩ cách nhé. Giao đá tinh hồn của tôi cho A La, nó sẽ
biết xử lý như thế nào".
Anh vừa nói xong, Chúc Tiểu Tiểu từ tầng trên lao
xuống, lớn tiếng hét: "Đó là anh để lại cho em, em chẳng đưa cho ai hết!
Chết cũng không đưa!". Cô ghì chặt sợi dây chuyền trước ngực, đôi mắt đỏ
hoe.
Trong phòng yên lặng, mọi người khó xử không biết phải
làm thế nào. Cuối cùng Vu Lạc Ngôn ngốc nghếch muốn làm dịu không khí, lại đi
nói một câu: "Thủy tinh màu xám đó chính là đá tinh hồn à, đẹp thật. Tiểu
Tiểu, em cứ đeo đi, rất đẹp đó".
Thư Đồng đá anh một cái: "Thiên nhãn của anh mù
màu à, rõ ràng là màu tím".
"Màu tím? Làm sao có thể, là màu xám."
Nghiêm Lạc đột nhiên đứng phắt dậy, anh sải mấy bước
dài đến bên Chúc Tiểu Tiểu, kéo cô tới trước mặt Vu Lạc Ngôn: "Anh xem cẩn
thận là màu gì?".
Vu Lạc Ngôn có chút ngẩn người, anh nhìn đi nhìn lại,
sau đó thăm dò nhìn mọi người xung quanh một vòng, nhỏ tiếng chứng thực:
"Thật sự là màu xám, lẽ nào mọi người thấy không phải?". Phương diện
nhìn quỷ quái thần ma của anh và mọi người không gi