
mắt lại giống ngài.” Hà phu
nhân giỡn với bánh bao nhỏ một lúc nói. Tính ra, tiểu gia hỏa này coi như di
truyền tất cả ưu điểm của cha mẹ.
A Nan bĩu môi nói: “Ta vất vả mang thai mười tháng sinh ra,
lại giống y như ch thật quá đáng mà. Bất quá, cũng may là bé giống cha, sau này
sẽ là một tiểu mỹ nhân.” A Nan biết mặt trái táo của mình ưa nhìn, cũng chỉ là
ưa nhìn, không thu hút người ta. Con gái vẫn là bộ dạng xinh đẹp tốt hơn, không
giống nàng cũng không sao, chỉ là thi thoảng oán giận chút thôi.
Hà phu nhân nghe lời nói trước sau mâu thuẫn của nàng, cười
không dứt. Song, Hà phu nhân cũng cho là A Nan nói đúng, vì sợ hãi khí thế của
Sở Bá Ninh, rất ít người chú ý tới dung mạo của hắn. Nhìn tiểu bánh bao, mọi
người mới phát giác thì ra bộ dạng của Vương gia thật sự không tệ, nhìn xem tiểu
khuê nữ tuấn tú thế này cơ mà.
“Vương
phi di di, Nữu Nữu muốn nhìn muội muội ~~” tiểu Nữu Nữu Hà gia nhảy loi choi
bên người A Nan.
A Nan cười cười, cho người ôm Nữu Nữu đến bên cạnh con bé,
sau đó ôm con gái trong lòng đến phạm vị tầm mắt của nó. Tiểu bánh bao đã tỉnh,
mở to đôi mắt tròn như mắt mèo giống A Nan nhìn nhìn, đôi mắt to đen thui không
giống những đứa trẻ bình thường khác chuyển chuyển linh động, ngược lại có vẻ
ngẩn ngơ rất dễ thương.
Tiểu bánh bao đáng yêu ngây ngô không ngoài ý muốn chiếm được
cảm tình của hai người một lớn một nhỏ, tiểu Nữu Nữu trực tiếp tới gần bẹp một
tiếng hôn lên cái miệng nhỏ của tiểu bánh bao.
Người trong phòng ngớ ra.
“Nữu
Nữu!” Hà phu nhân hoảng sợ.
A Nan bối rối nhìn nhìn bé gái bốn tuổi đang cười tủm tỉm, lại
nhìn nhìn tiểu bánh bao nhà mình bị người khi dễ vẫn thực bình tĩnh ngây ngốc
đáng yêu, không ngờ nụ hôn đầu tiên không phải của người thân của tiểu bánh bao
lại bị một bé gái cướp mất, rất bi ai đó a. Thế giới này không lưu hành bách hợp
nha!
Tiểu Nữu Nữu Hà gia hôn được tiểu bánh bao, ngây thơ nói:
“Nương, miệng nhỏ nhắn của muội muội thật mềm, thơm quá, hình như ăn ngon lắm
nha.”
Hà phu nhân vừa buồn cười vừa tức giận, gõ gõ đầu nàng, nói
“tham ăn”. Bất quá, ngay sau đó, Hà phu nhân thấy bạn ngốc tử nào đó đang tò mò
nhìn miệng của con gái mình, nhất thời tâm tư hỗn độn.
A Nan nhẹ gặm một miếng, tâm hoa đóa đóa nở rộ, đôi mắt
trông mong nhìn tiểu loli của mình, nói: “Quả thực rất mềm rất thơm rất ngon
nha ~~” biểu tình nhộn nhạo kia làm cho người ta rất muốn che mặt luôn
“Đúng
~~” tiểu loli cười ngọt ngào.
Người trong phòng đều tâm tư hỗn loạn, Như Lam cũng không
bình tĩnh nổi, suýt chút nữa vung tay rống: ngài có “lên cơn” thì cũng không thể
làm loại chuyện này chứ! Vương gia biết được sẽ tức giận……
Lát sau, thời gian “triển lãm” của bánh bao nhỏ bắt đầu.
Đại khái là những người đến dự tiệc đầy tháng đều muốn nhìn
tiểu bánh bao, Sở Bá Ninh cho người đến gọi bà vú ôm tiểu bánh bao ra ngoài
“triển lãm”, cho các đồng liêu cùng cấp dưới của hắn nhìn.
A Nan cho bà vú ôm bánh bao nhỏ đang buồn ngủ ra ngoài để
đám nam nhân ồn ào bên ngoài xem cho đủ. Thời tiết bên ngoài vẫnlạnh đến run
người, A Nan sợ đônglạnh tiểu tử kia, nghiêm khắc quy định thời gian “triển
lãm” của tiểu Sở Sở, dặn dò bà vú Hứa thị nhanh chóng trở về.
Đại sảnh, một đám nam nhân lớn tiếng trò chuyện, rượu trong
tay không ngừng rót, vừa thấy bà vú Hứa thị ôm bánh bao nhỏ đến, tất cả mọi người
đều dài cổ ngóng.
Ôn Lương là người đầu tiên sáp đến, khuôn mặt tuấn tú sắp chạm
vào mặt tiểu bánh bao, đánh thức bánh bao nhỏ sắp ngủ. Vì thế, bánh bao nhỏ mở
to đôi mắt tròn tròn giống y mẹ bé ngây ngô nhìn hắn, bạn quân sư bị tiểu bánh
bao nhãn hiệu Vương gia nhìn đến ôm ngực lảo đảo lui về sau vài bước.
“Trời
ạ…. đây tuyệt đối là nhất đại sát khí!” Ôn Lương thì thào tự nhủ.
Nhìn bộ dạng của Ôn Lương, càng có thêm nhiều người sáp đến,
đám đại nam nhân nhanh chóng bị bé gái xinh đẹp mềm mại nhìn yêu đến mức suýt
phun máu mũi.
“Ai
nha, thì ra mở mắt ra lại đáng yêu như vậy…. giống Vương gia cũng không sao, sẽ
gả đi được thôi.” Nghiêm Luật thẳng thắn nói, sau đó cười sang sảng.
“Hắc
hắc, thì ra Vương gia lúc nhỏ đáng yêu vậy sao?”
Một nam nhân có vẻ là sỹ quan bị váng đầu, bất cẩn nói thành
lời, do đó rất nhanh cảm thấy toàn thânlạnh toát, máy móc quay đầu lại, phát hiện
đôi mắt đen như hồ sâu đang lặng lẽ nhìn hắn.
“Ha
ha! Lão Vệ, khen hay lắm, ta từng thấy qua Vương gia lúc nhỏ, rất giống bộ dạng
tiểu quận chúa. Bây giờ chúng ta không cần lo lắng tiểu quận chúa không gả đi
được, hắn là nên lo lắng tính cách tiểu quận chúa lớn lên có méo mó không, dù
sao nghe nói con gái càng lớn càng giống cha, thật vậy thì quá bi ai a.” Ôn
Lương cười cười, lại có nỗi lo mới.
Lập tức có tướng sĩ cười nói: “Quân sư sao lại nói tiểu quận
chúa lớn lên giống Vương gia là tính cách méo mó? Ngài nên vui mừng vì Đại Sở
ta sẽ có hai Túc vương cùng trấn, khiến bọn đầu trâu mặt ngựa khắp nơi không
dám xâm phạm nước ta!”
“Ha
ha ha……. Lão La nói đúng!”
Nghiêm Luật mang vẻ mặt nghiêm túc nói: “Tính cách méo mó
cũng không sao, với quyền thế của Vương gia và bản l