XtGem Forum catalog
Hiền Thê Khó Làm

Hiền Thê Khó Làm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324332

Bình chọn: 9.5.00/10/433 lượt.

eo lên giường Lục Thừa tướng, lão thái thái cho rằng là dấy

bẩn phẩm hạnh của Lục Thừa tướng nên rất giận, đối với việc bà sinh A Nan như

thế nào đều không thích. Dù sao con vợ cả của lão thái thái nhiều, vả lại đều

là ưu tú, thêm một thứ nữ cũng chẳng là gì, càng sẽ không để ý.

Dưới đủ loại

nguyên nhân, lão thái thái không ghét nhưng chưa từng nói thích.

Thật may là

cơ hội A Nan gặp lão thái thái không nhiều, nàng an phận, trước khi chưa xuất

giá, cũng không bị gây khó khăn gì.

Hiện tại, A

Nan trở thành Túc Vương phi, lão thái thái rốt cuộc nhìn vào đứa cháu gái từng

bị bà âm thầm coi là sự sỉ nhục này.

Trong phủ

Thừa tướng, lão thái thái ngồi trên cái mền ấm áp trên giường, ngồi đối diện với

con trai nói: “Tam nhi, nghe nói Thất nha đầu gả cho Túc Vương, ngược lại có

phúc.”

Vẻ mặt Lục Thừa

tướng vốn đang vui mừng bỗng cứng lại, thần sắc hơi không vui nói: “Là A Nan

xui xẻo mới phải gả cho Túc Vương!”

Nghe vậy,

lão thái thái kinh ngạc vô cùng. Ninh thành là một địa phương nhỏ, chuyện trong

kinh thành này… Những tin đồn thất thiệt đã không thể lưu truyền đến, lão thái

thái chỉ biết Túc Vương rất được đương kim thiên tử tin chiều, vừa là con trai

được Thái hậu yêu thương nhất, có thể nói là quyền cao chức trọng. Nhưng lại

không biết Túc Vương còn có số mệnh khắc thê tuyệt tử, thấy thần sắc con trai

không đúng, kinh ngạc hỏi hắn đã xảy ra chuyện gì.

Lục Thừa tướng

chính trực công chính, khó mà nói chuyện linh tinh, đặc biệt là chuyện Hoàng thất,

hu còn là đạo quân thần, chỉ hàm hồ nói chút liền bỏ qua. Lão thái thái tất

nhiên biết tính tình con trai, cho là trong đó có cái gì ẩn khuất, cũng không

có hỏi tới, thầm nghĩ chút nữa gọi con dâu tới đây hỏi kỹ.

Hiển nhiên,

bộ dáng lập lờ của Lục Thừa tướng khiến lão thái thái hiểu lầm.

Lão thái

thái lần này tới Kinh Thành, trừ dẫn theo nhị ca của Lục Thừa tướng, còn dẫn

theo mấy tôn tử tôn nữ. Thừa tướng phu nhân lúc trước đã được thông báo, đã sớm

cho người quét dọn chỗ ở, an bài cho bọn họ thật tốt.

Buổi chiều,

lão thái thái gọi Thừa tướng phu nhân đến hỏi chuyện. Thừa tướng phu nhân thừa

hiểu Túc Vương là ai, thế nào, chính bà cũng không dám nói lung tung. Nhưng

không dám làm trái lời của lão phu nhân, liền chọn một chút đại khái cho bà biết.

Lão thái thái cũng không muốn biết cái gì, thế cục kinh thành không phải là

chuyện mà bà có thể nói, bà chỉ là quan tâm Lục Thừa tướng, hi vọng gia tộc Lục

thị bình an hiển quý, Lục Thừa tướng làm được Thừa tướng đã không có cơ hội lên

cao hơn, chỉ có thể giữ mình tốt là được.

Điều này

cũng không trách được lão thái thái suy nghĩ nhiều, Lục Thừa tướng đã có một đứa

con gái trở thành cung phi rồi, theo lý thuyết, nếu Lục Thừa tướng muốn tốt

cho Hoàng đế thì không nên để cho con gái Lục gia kết hôn cùng người trong

hoàng thất. Hơn nữa xã hội này vô cùng nghiêm, theo thân phận thứ nữ của A Nan,

thật sự là không thể làm được chánh phi của một vương phủ. Cho nên trực giác

lão thái thái cảm thấy có cái gì đó mờ ám.

“Mẹ, hôn sự

của A Nan là Thái hậu nương nương tự mình chỉ định, qua tông miếu hoàng gia,

người không cần lo lắng.” Thừa tướng phu nhân an ủi lão thái thái.

Ánh mắt của

Lão thái thái có chút mơ hồ, thở dài nói: “Trước kia cảm thấy mẹ đẻ của Thất

nha đầu là một tiện nhân, nên cũng không nhìn đến nó, cũng không nghĩ tới thì

ra là nó cũng có phúc khí như vậy.”

Thừa tướng

phu nhân sau khi nghe xong, không nói gì, lão thái thái hiện nay có thể nhất thời

cảm khái, đợi đến khi bà biết được lời đồn trong kinh thành, có lẽ sẽ không cho

là như vậy.

Thừa tướng

phu nhân cũng biết điều lão thái thái vướng mắc, cái thời đại này, ca kỹ là món

đồ chơi của con nhà quyền quý, không lên được trên mặt bàn. Người có tiền vui

đùa một chút là có thể, nhưng tuyệt đối sẽ không cùng ca kỹ dựng đời sau. Cho

nên có thể nghĩ mẫu thân A Nan mang thai là một chuyện khiến bao nhiêu người thắc

mắc. Vì vậy sau khi A Nan sanh ra, còn bị Thừa tướng phu nhân nhẹ nhàng đặt tên

“A Nan”, lúc ấy có khinh miệt, giễu cợt.

**********

Không nói đến

chuyện lão thái thái hỏi thăm Thừa tướng phu nhân nữa, trong phủ Túc Vương, A

Nan đang phân phó Như Lam vào khố phòng tìm kiếm quà tặng ngày mai trở về phủ

bái kiến lão thái thái. Lão nhân gia lớn tuổi, nên quà tặng phải thận trọng một

chút.

A Nan đang

cùng Như Lam thương lượng ngày mai nên tặng quà gì thì Sở Bá Ninh trở lại.

Nhìn thấy mấy

nha hoàn trong sảnh, chân mày Sở Bá Ninh nhíu lại. Bọn nha hoàn vừa nhìn liền

hiều ý, biết rằng sự có mặt của bọn họ Vương gia rất, rất không vui, liền biết

điều rời đi, thuận tiện đem mấy hộp quà trên bàn mang đi. Như Thúy vốn còn muốn

nói điều gì lại bị Như Lam thuận tay ôm đi ra ngoài.

Mặc dù Sở

Bá Ninh chưa nói, nhưng Như Lam là một kẻ thông minh cẩn thận, làm sao không biết

Vương gia không thích nha hoàn đi vào phòng ngủ của bọn họ, khi cần phục vụ,

cũng chỉ để các nàng xa xa chờ đợi. Cho nên, mỗi lần ở Vương gia trở về phủ thì

họ tự động biến mất.

“Vương gia,

ngài đã về, hôm nay sớm a!” A Na