pacman, rainbows, and roller s
Hồ Vương Thanh Liên

Hồ Vương Thanh Liên

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325241

Bình chọn: 9.5.00/10/524 lượt.


chỉ muốn biết, Thanh Liên ngươi còn có chuyện gì muốn nói cho ta biết

không? Ta thực sự muốn cùng ngươi sống vui vẻ cả đời nên thử tin tưởng

ta, được không? không cần giấu ta, như vậy sẽ là ta rất khó chịu, Thanh

Liên”

Bảo Bảo gần như mang theo sự hi vọng nhìn Thanh Liên, nói đi, mau nói chuyện huyết thệ đi, nói cho ta biết đi. Chỉ cần ngươi nói ra, chẳng sở bây giờ ngươi yêu ta là vì không thể kháng cự lại ràng buộc của huyết

thệ, ta cũng nguyện ý tiếp tục cố gắng, đợi đến ngày ngươi thực sự yêu

thương ta, nhưng ta không thể thừa nhận chuyện giữa chúng ta lại có một

bí mật lớn như vậy, cho nên Thanh Liên, cầu ngươi, đừng làm ta thất

vọng.

Bảo Bảo âm thầm nói với bản thân, còn Thanh Liên thì ôm lấy hai vai

nàng, cảm xúc của nàng thực sự không ổn, bộ dáng bệ vệ, tự tin cùng kiêu ngạo trước kia dường như biến mất, làm cho hắn rất đau lòng, thực hận

ngay lúc này không bắt được Kiều Vị, hỏi xem hắn đã nói gì với Bảo Bảo

để cho một kẻ kiêu ngạo không ai bì nổi như nàng lúc này lại khốn khổ

như vậy.

“Bảo Bảo, ngươi suy nghĩ chuyện gì? Ta đã nói rồi, chuyện của Kiều Vị ta sẽ xử lý, ngươi không cần vì thế mà lo lắng, mặc kệ là thế nào ta

cũng muốn ở bênh cạnh ngươi cả đời”

“Thanh Liên, còn có chuyện gì sao? Trừ lần đó ra, ngươi không còn

chuyện gì để nói với ta sao?”. Bảo Bảo nghe Thanh Liên nói những điều

không phải nàng muốn nghe, tâm càng lạnh hơn, nước mắt cũng sắp rơi ra,

dùng ánh mắt thỉnh cầu nhìn Thanh Liên.

Thanh Liên lắc đầu, vẫn nghĩ do nàng quá xúc động, muốn ôm nàng vào

lòng, an ủi một chút nhưng lại bị Bảo Bảo dùng sức đẩy ra, Thanh Liên

không kịp đề phòng nên ngã ngồi trên mặt đấy, ngẩng đầu lên thì thấy vẻ

mặt tràn đầy tuyệt vọng của Bảo Bảo, trực giác cho thấy có gì không ổn “ Bảo Bảo, ngươi rốt cuộc bị sao vậy?”

” Ngươi đã không nói, vậy để ta hỏi. Thanh Liên, giữa mi tâm ta đột

nhiên có một viên khỏa huyết chí là sao? Ngươi đừng nói cho ta biết là

ngươi không biết gì?”

Nàng không phải không cho hắn cơ hội, là hắn lựa chọn không nói, vậy

hắn thực sự yêu nàng sao? Bảo Bảo không khỏi hoài nghi, nếu yêu nàng sao hắn cái gì cũng không chịu nói? Chẳng lẽ nàng không đáng để hắn tin

tưởng sao? Phải để cho người ngoài nói cho nàng biết, thật đáng buồn.

Nàng muốn là một tình yêu tự nguyện chứ không phải là vì ràng buộc mà

phục tùng và thỏa hiệp.

Thanh Liên ngẩn ra, nàng đã biết? Ai cùng nàng nói? Chẳng lẽ là Kiều Vị?

Thanh Liên cũng không cho rằng Kiều Vị biết hắn cùng Bảo Bảo có bí

mật này, hơn nữa biểu tình của nàng cũng không thích hợp, có phải nàng

đã hiểu lần cái gì?

” Bảo Bảo, ngươi hãy nghe ta nói, ngươi là đang hiểu lần chuyện gì?”

” Thanh Liên, gữa ta và ngươi có tồn tại huyết khế sao?” Bảo Bảo cũng không để ý tới biểu tình của Thanh Liên, tiếp tục hỏi, nàng đã cho hắn

cơ hội để nói, nếu hắn không nói thì tới phiên nàng hỏi, chỉ cần hắn cho nàng đáp án là khẳng định hay phủ định là được.

Thanh Liên tuy thấy biểu tình của nàng không ổn nhưng khi nàng hỏi

hắn thì hắn vẫn quyết định giữ nguyên ý định ban đầu nên vẫn gật đầu “

đúng vậy, ngươi nhớ rõ khi ngươi còn ở trong trứng, ta cùng Tước vương

đã đến thăm các ngươi, từng sờ qua ngươi một chút, khi đó ngươi đã cắn

ta một cái không?lúc đó giọt máu của ta đã vô ý bị ngươi ăn phải”

Bảo Bảo cảm thấy không chỉ có tâm lạnh mà toàn thân cũng đông cứng, thì ra là thế.

“Khỏa huyết chí giữa mi tâm ta cũng vì chuyện đó mà có sao?”

Thanh Liên gật gật đầu,” Đúng vậy! Bất quá Bảo Bảo, cái đó và ta–”

Bảo Bảo cũng không chờ hắn nói xong lại hỏi tiếp,” Có phải chỉ cần có huyết khế tồn tại thì cho dù ta muốn ngươi làm cái gì, cho dù là chuyện ngươi không thích, ngươi cũng không thể từ chối phải không?”

Thanh Liên nếu không để ý những gì nàng đang nói thì hắn cũng không

phải là Thanh Liên vương “ Bảo Bảo, ngươi cho rằng là như vậy?”

” Thanh Liên, ta đã cho ngươi cơ hội nói, nếu ngươi đã không nói thì

giờ chỉ có thể trả lời ta, cóp hải hay không?”. Bảo Bảo vẫn một gương

mặt lạnh lùng như trước, vẻ xinh đẹp ngây thơ cùng làm nũng đã biến mất

hoàn toàn, cả người tỏa ra khí thế uy nghiêm làm cho người ta khó có thể kháng cự được.

Thanh Liên nhất thời cảm thấy khí huyết trào dâng, biết là do Bảo Bảo cường thế nên huyết thệ phát huy tác dụng, đành gật đầu “ đúng vậy”

” Tốt lắm! Ta hiểu được!” Bảo Bảo nghe được câu trả lời của hắn thì

hai bả vai sụp xuống, xoay người đi ra ngoài, Thanh Liên theo phản xạ

kéo nàng lại “ Bảo Bảo, ngươi hãy nghe ta nói, ngươi định đi dâu”

Bảo Bảo lại hất tay hắn ra, cúi đầu nói “ ta nghĩ ta hiểu được, ta

thực sự hiểu được. Ta sẽ không đến tìm ngươi nữa. Ta muốn là sự tự

nguyện toàn tâm toàn ý của ngươi, nếu nhớ cái huyết khế chó má gì đó mà

ta có được người của ngươi nhưng không chiếm được lòng của ngươi thì ta

không thèm, ta thực sự không cần. Ta không cần đồng tình, cũng không cần dựa vào mệnh lệnh mới có được tình yêu, Thanh Liên, ngươi có thể tự do

lựa chọn cuộc sống mà ngươi muốn rồi, ta đi đây”

Thanh Liên vừa tức lại vừa giận, tiểu yêu tinh này, chủ động trêu

chọc hắn cũng l