XtGem Forum catalog
Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà Ăn

Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà Ăn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325720

Bình chọn: 8.5.00/10/572 lượt.

y

vẫn thành thành thật thật nói ra chân tướng.

“…… Là như vầy, hoàng đế bệ hạ. Hoàng quý phi nương nương gần đây sinh bệnh,

rất nghiêm trọng…… Trên mặt nổi ít mẩn…… Còn về phần nguyên nhân là cái gì, hạ

thần đang cố gắng tìm kiếm, tin tưởng là không đến mấy ngày nữa sẽ có được kết

quả.”

Hoàng đế bệ hạ nghe vậy, gật gật đầu.

Ah, thì ra là thế.

Đúng là Hoàng quý phi sinh bệnh.

Thượng Quan Mặc sau khi bãi triều, liền mang theo vài cái thái giám đi thăm

bệnh nhân ở Hoàng quý phi cung điện.

Ai ngờ Hoàng quý phi cự tuyệt gặp mặt.

Hoàng đế tính khí nóng nảy, hơn nữa đây là sự ưu ái so với người khác mới đi

đến thăm. Hoàng quý phi nói không muốn gặp, cái này được rồi, hoàng đế phá tung

cửa mà vào, không cần biết ngươi có muốn hay không ni. Dù sao hắn là hoàng đế,

đây là địa bàn nơi hắn làm chủ, hắn đến gặp nữ nhân, không được phép sao?

Vì thế, này vừa thấy.

Trường Nhạc vương triều hoàng đế bệ hạ của chúng ta rất hoành hoành tráng tráng

bị hù cho sợ đến mặt trắng không còn chút máu.

Vốn dĩ là ngự y nói rất giảm nhẹ sự việc.

Cái gì là chỉ nổi vài cái mẩn…… Thật là giảm nhẹ xuống bảy lần, thật giả dối

mà. Này, khuôn mặt ngoài từng dề mẩn đỏ ra, còn có một loại vết bỏng lớn, một

mảng lớn đỏ rừng rực……

Hoàng đế thích mỹ nhân……

Bộ dáng này của Hoàng quý phi, thực là đã đem hắn dọa đến chết khiếp.

Hoàng đế rất miễn cưỡng an ủi vài câu, liền lập tức cùng với thái giám bỏ chạy.

Hoàng quý phi tức giận đến khóc.

Tạo nghiệp chướng nha.

Như thế nào sau khi nàng tỉnh lại thì diện mạo đã như thế này ……

Giờ đây nàng thế nào mà đi gặp người nha nha nha!!!!

Ngự y bên cạnh an ủi nói: “Thỉnh nương nương yên tâm, thần chắc chắn sẽ chữa

khỏi bệnh của nương nương. Nhất định sẽ làm nương nương ngài khôi phục vẻ đẹp

như hoa.”

Ngự y này chính là người được tướng quân phủ của Hoàng quý phi ngấm ngầm đề bạt

đi lên, đối với Hoàng quý phi có thể nói là hết sức trung thành.

Hoàng

quý phi cũng xấu hổ với người trong nhà, nàng cố kiềm nén cơn thịnh nộ của

mình.

“Ngự y, mặt của ta rốt cuộc là có chuyện gì?”

Ngự y mím mím môi, uốn lưỡi vài lần, chuẩn bị tìm lời để nói, Hoàng quý phi mắt

lạnh đảo qua, lạnh lùng nói: “Bản cung muốn nghe lời nói thật.”

Ngự y đành phải rất thành thật đáp: “Nương nương, hạ thần xin được nói lời chân

thật. Nguyên nhân phát bệnh của Nương nương rất kỳ lạ, thần cùng ngự y trong

Ngự Y Viện tra tìm hồi lâu, trước sau vẫn chưa tìm được nguyên nhân. Những thức

ăn mà nương nương đã dùng trước đó mấy ngày, cũng kiểm tra qua, không tra ra

được nguyên nhân gì.”

Hoàng quý phi cau mày.

Vừa khéo, đúng lúc nhìn vào trong gương thấy chính bộ dáng mình.

Ngày thường, nàng nhíu mi, có thể nói là Tây Thi âu sầu, xinh đẹp khiến người

ta thương tiếc…… Nay, cũng nhíu mi, quả thực chính là Đông Thi nhăn mặt

mà(trong truyền thuyết, Tây Thi đau bụng nhăn mặt rất đẹp, Đông Thi bắt chước

thì lại quá xấu), xấu độc xấu đáo……

Hoàng quý phi nổi xung thiên.

“Bản cung mặc kệ, bản cung hạn cho ngươi trong vòng ba ngày tra ra được nguyên

nhân, nếu không thì ngươi thu dọn hành lý về nhà đi.”

Ngự y quả thực là không có cách nào.

Đây là chủ tử mệnh lệnh, không được cũng phải gắng làm……

Làm tôi tớ cho người, quả nhiên là phải chịu sự khinh bỉ mà.

Ngự y đi rồi, Hồng Thường quay trở về. Nàng rất cẩn thận dè dặt xem mặt nương

nương nhà mình, sau đó liền thu hồi ánh mắt liều mạng, an ủi nói: “Nương nương,

dù sao vẫn còn tốt mà.”

Hoàng quý phi hôm nay đang nổi nóng, đối đãi với nô tỳ lại càng gắt gỏng hơn.

Mà một nữ nhân đương lúc chẳng khác nào bị hủy dung lại nhìn thấy một cái nữ

nhân khuôn mặt trắng nõn trắng nà trương ra trước mắt, tâm lý đố kị một khối

thật lớn ầm ầm dâng lên.

Hoàng quý phi bình tĩnh lặng lẽ ngắm nhìn khuôn mặt Hồng Thường.

Nàng đột nhiên âm u nói: “Hồng Thường, mặt của ngươi nhìn rất đẹp.”

Hồng Thường không nhận thấy ra nguy cơ, trong lòng còn có chút âm thầm đắc ý.

Đương nhiên Hồng Thường sẽ không biểu hiện trắng trợn ra ngoài, nàng rất nỗ lực

cầm cự sự đắc ý của bản thân, đáp: “Nương nương khen ngợi rồi.”

Chính là cố gắng kiềm thì cố gắng kiềm rồi, nhưng vẻ mặt của Hồng Thường vẫn

không qua được con mắt của Hoàng quý phi.

Nói tóm lại, nữ nhân nổi cơn đố kỵ thực là khủng bố.

Hoàng quý phi mắt lạnh đảo qua, lập tức sai người bắt lấy người hầu đắc lực của

mình là Hồng Thường, tiếp theo là sai người đè chân Hồng Thường lại, cuối cùng

nhét giấy tắc miệng Hồng Thường.

Hồng Thường bật ra tiếng “Ô ô a a ừ úc úc”, người bị dán lên tường hình chữ

“Đại”.( 大)

Hoàng quý phi cười âm u, trong tay nắm một con dao sắt bén.

Nàng từng bước, từng bước tới gần Hồng Thường.

Nàng nói: “Hồng Thường, niệm tình ngươi hầu hạ bên người ta không ít năm, ta sẽ

gọt ít đi vài dao. Chẳng qua là bộ dạng này của ngươi thật khiến cho người ta

thương tiếc đến lạ, chỉ là cung nữ ở trong cung thôi mà không muốn an phận, cái

gì là “Phấn trang điểm trắng”, ngươi muốn trắng như vậy để làm chi? Câu dẫn

hoàng đế?”

Hồng Thường trong mắt tràn đầy hoảng sợ.

Nàng không thể nói nói chuyện, chỉ có thể