Hoàng Hậu Xinh Đẹp Ác Độc

Hoàng Hậu Xinh Đẹp Ác Độc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323282

Bình chọn: 7.00/10/328 lượt.

hông cần đối

mặt cặp mắt thất vọng, đôi mắt thương tâm của nàng nữa, hắn cuối cùng là một

nam nhân hư.

Nhưng nàng không có chết, khoảnh khắc thấy nàng còn sống, tâm nặng trĩu lại

chuyển biến tốt, nếu không phải có người ngoài ở đó, một khắc kia mình có lẽ sẽ

chạy như bay qua, ôm nàng thật chặt.

Hắn nói “Cũng may, nàng không có sao”. Nàng cười nhạt, không có tức giận cũng

không có vui sướng, lại thật xa xôi, cách giang sơn vạn dặm.

“Nô tì gặp qua thái tử điện hạ.” Thần Quang để xuống công cụ tu bổ cành lá, cúi

cúi thân.

“Hoa này là nàng tỉa?” Hắn tìm chủ đề không liên quan chuyện đau khổ.

Cố ý nửa tháng không triệu kiến nàng, lại phát hiện điều này căn bản là đang

hành hạ mình. Bất tri bất giác lại tâm thần hoảng hốt đến trong vườn nho nhỏ

này, Quang nhi vẫn như thường.

Nàng đại khái nhận mệnh, biết dù đối với hắn khá hơn nữa cũng không được danh

phận, nụ cười dối trá trên mặt ít rất nhiều, lại có vẻ càng thêm bình thản,

không quan tâm hơn thua.

“Ừ, hoa này là Đào Diệp đưa tới, thái tử điện hạ, Đào Diệp là người khéo léo,

lại biết trồng bụi gai máu, mới vừa dạy cho nô tì.” Trên thực tế là nàng dạy

Đào Diệp trồng, bởi vì Triêu Mặc thích loại hoa này.

“Vậy sao, còn có người khéo léo hơn Quang nhi.” Triêu Mặc không chút để ý, bàn

tay lại lặng lẽ ôm nàng, thân hình nàng dừng lại.

Cần gì chứ, mục đích hắn muốn cũng đã đạt tới, cần gì làm bộ thương tiếc nàng

nữa. Thần Quang giả bộ vén sợi tóc rơi xuống, bàn tay trắng nõn lặng lẽ tránh

ra bàn tay cợt nhã của hắn.

Vẻ mặt Triêu Mặc rét lên, đột nhiên tiến lên một bước, ôm nàng vào lòng lần

nữa, Quang nhi uyển chuyển cự tuyệt khiến cho hắn bhết sức bất an.

Thần Quang khẽ cứng ngắc, cảm giác có hơi thở nóng rực phun trên mặt, “Điện hạ

ôm thật chặt...”

“Quang nhi, nàng đang tránh ta?”

“Ách, thái tử điện hạ, nô tì không dám, nô tì chỉ là...”

Môi của hắn đè vô cùng chặt, giống như hết sức ghét nghe giải thích hai lòng

của nàng, ngược lại dán chặt gương mặt về phía nàng, chậm rãi cọ sát lẫn nhau,

khàn khàn nói, “Tối nay, muốn nàng...”

“...” Thần Quang mềm mại cười.

Một đêm này, nàng cũng không dám phản kháng hắn, đây là số mạng nhất định của

nữ nhân thời đại này. Đầu của nàng khẽ nghiêng qua, tóc thật dài ngã vào trên

gối, theo động tác của hắn, nhu nhược lắc lư thân thể lên xuống. Có thể là làm

đau nàng, trong nháy mắt, nàng hô nhỏ một tiếng, eo yếu đuối bất lực cứng đờ,

lùi bước, cuối cùng trong động tác từ từ dịu dàng của hắn, mới run rẩy thả mềm.

Thần Quang dồn dập thở dốc, một bộ vị tựa hồ bị hắn đốt đống lửa, đốt nàng bất

an, giãy giụa, đợi người trên người thỏa mãn, nàng mới lau mồ hôi trên trán,

kinh ngạc nhìn ánh sao nhàn nhạt ngoài cửa sổ, rất yếu ớt...

Lần này, hắn không có ngủ, mà là không nhúc nhích ôm nàng, tựa hồ sợ nàng chạy,

chặt đến khiến nàng cảm thấy hít thở không thông. Thừa dịp hắn còn chưa ngủ,

Thần Quang cười nói chuyện phiếm với hắn, hữu ý vô ý nhắc tới Đào Diệp, thử dò

xét tâm tư của hắn.

Triêu Mặc biết, nữ nhân này lại muốn hắn viên phòng với Đào Diệp, hắn cái gì

cũng không nói, chỉ lẳng lặng ôm nàng, thân thể của nàng khẽ cứng ngắc, tựa hồ

rất không thoải mái, hắn biết, vừa rồi thô lỗ làm đau nàng, nàng cũng không mấy

vui mừng, cái gì đều là làm bộ...



Tin tức Diệu Đảm chưa kết

hôn mà có con không biết là người phương nào truyền ra, hiện khắp phố lớn ngõ

nhỏ đã không ai không biết không người không hiểu, Diệu Đảm không ngừng khóc lớn,

nhiều lần tự sát đều được người cứu.

Lòng Triêu Mặc như lửa đốt, trước mắt tự nhiên không thể nào lập Diệu Đảm làm

phi. Quang nhi bưng một ly trà, yếu ớt đưa cho hắn, “Thái tử điện hạ, có lẽ nô

tì có thể giúp người.”

Nàng nói nàng có thể giúp hắn.

Điều kiện là không lập Diệu Đảm làm chánh phi. Triêu Mặc nhíu lông mày ngọn

núi, không phải bởi vì Diệu Đảm không cách nào làm thê tử của hắn mà là không

thích Quang nhi ích kỷ như thế, “Quang nhi, như vậy không giống ngươi. Ngươi

ghen ta rất vui vẻ, nhưng không đáng bởi vì thứ mình không có được lại không để

người khác có được.”

Thần Quang cười nhạt, “Quang nhi biết tội, nhưng điện hạ nên rõ ràng hơn Quang

nhi, Quận chúa xảy ra chuyện như vậy đã sớm mất đi tư cách làm chánh phi, nhưng

điện hạ là người thủ đoạn trác tuyệt, nếu như muốn, tự nhiên sẽ có đường khác.

Nhưng Quang nhi ghen tỵ nha, thật không muốn cho nàng trở thành chánh phi.”

Nàng nhẹ nhàng ngang nhiên xông qua, rúc vào trong ngực hắn, Triêu Mặc chưa

từng thấy Quang nhi chủ động như thế, tâm thần ngẩn ra, nhưng lại không có từ

phản bác, si ngốc nhìn nàng ngượng ngùng hôn mình, nửa hí lông mi dài, đẹp vô

cùng quyến rũ vô cùng, rất có mấy phần phong thái của Hiền phi.

Thân thể nữ nhân là một tài nguyên khoáng sản tiềm lực vô cùng.

Nàng phục vụ Triêu Mặc vô cùng tốt, hắn cũng rất hài lòng, lại khôi phục thời

gian sủng ái ngày đêm như trước. Thần Quang lấy cớ nha đầu quá ít, kêu Đào Diệp

kêu đến bên cạnh sai bảo.

Hôm đó, Quang nhi mời rượu hắn, uống hơi nhiều, trong hỗn loạn được người đỡ

đến giường hẹp, đôi tay mò tới da thịt bóng loá


XtGem Forum catalog