Polly po-cket
Hoàng Hậu Xinh Đẹp Ác Độc

Hoàng Hậu Xinh Đẹp Ác Độc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322592

Bình chọn: 8.00/10/259 lượt.

ng mịn màng, hắn cười tà một

tiếng, “Tiểu yêu tinh thích nếm ngon ngọt này, còn gấp hơn cả ta.” Nói xong,

cúi đầu hôn lên, lại một phen điên loan đảo phượng.

Khi tỉnh lại, Đào Diệp đang e lệ nằm ở lồng ngực bình thản của hắn, cả người

Triêu Mặc ngẩn ra, đầu tiên là kinh hoàng, Quang nhi thấy một màn như vậy sẽ

nghĩ như thế canào, hắn lại lâm hạnh nha đầu của nàng trong phòng của nàng,

nhưng ngược lại, ý lạnh lan tràn đáy lòng, nàng cố ý...

Nàng thích cùng hưởng trượng phu của mình với người như vậy, thế vì sao còn

phải quan tâm hắn có yêu Diệu Đảm hay không, đã như vậy, hắn càng muốn làm ra

bộ dạng yêu Diệu Đảm, thật ra thì từ vừa mới bắt đầu hắn không phải có khuynh

hướng này sao! Hắn muốn yêu Diệu Đảm, yêu đến khiến nàng ghen tỵ đến chết mới

thôi!

Triêu Mặc lạnh lùng mặc y phục, Đào Diệp ở một bên uất ức khóc, đêm qua điện hạ

thật dã man, nàng là lần đầu tiên mà, tỉnh lại trừ đau đớn chỉ là đau đớn, lại

không chiếm được nửa phần trìu mến. Ngày trước, mỗi sáng sớm bưng đồ dùng rửa

mặt tiến vào, nàng rõ ràng thấy điện hạ dịu dàng như nước, luôn ôm thật chặt

trắc phi nương nương, vì sao đến phiên nàng thì lại rét lạnh như vậy...

“Đêm qua điện hạ ngủ có ngon giấc không?” Thần Quang mỉm cười đi vào, dịu dàng

giúp Triêu Mặc thay quần áo, Đào Diệp nức nở trả lời ngon, lại bị một ánh mắt

của Triêu Mặc dọa lui, không thể không cúi đầu thối lui khỏi.

“Rốt cuộc leo lên giường của ta, ngươi có phải cảm thấy ta nên thưởng nàng một

danh phận hay không?” Triêu Mặc cười âm lãnh.

“Điện hạ có tình có nghĩa, Đào Diệp có thể có phúc phận này, Quang nhi cũng vui

mừng thay điện hạ.”

“Vậy sao? Các ngươi thật đúng là tỷ muội tình thâm. a Ta cũng không dám cô phụ

ngươi, như ngươi mong muốn, bắt đầu từ hôm nay Đào Diệp thăng làm trắc phi ở đông

viên, ngươi đến tây viên!”

“...”

“Cao hứng đi, cao hứng nữa, hiện tại địa vị muội muội tốt của ngươi cao hơn

ngươi.” Triêu Mặc lạnh lùng cười một tiếng.

“Điện hạ...” Thần Quang đột nhiên quỳ xuống đất, vẻ mặt cũng là kiên định trước

nay chưa có.

“...”

“La Trường Khanh ghen ghét Quận chúa tính toán hắn, tự nhiên sẽ không thành

toàn thâm tình của nàng và điện hạ, Quang nhi có biện pháp khiến La gia nhượng

bộ. Đến lúc đó chỉ cần tuyên bố với bên ngoài Quận chúa bởi vì bệnh mà qua đời,

đổi lại danh xưng cho Quận chúa rồi cưới vào trong phủ cũng không khó.”

“Khiến La Trường Khanh buông tay, ha ha, đúng nha, có việc gì Thính Tuyết ngươi

không làm được, một ánh mắt quyến rũ không phải giải quyết sao. Ta thành toàn

ngươi, đi đi, đi đi!” Triêu Mặc nặng nề đẩy nàng ra.

“Điện hạ! Quang nhi chỉ muốn một danh phận thật khó khăn vậy sao!” Thần Quang

chợt đứng lên, giọng nói cất cao rất nhiều, nước mắt chứa đầy đáy mắt chảy

xuống, Triêu Mặc trố mắt, lại ngừng lại thân hình.

“Được rồi, ta thừa nhận trước khi gả cho ngươi đã không trong sạch, ngươi không

cho danh phận ta cũng chịu, nhưng ngươi có nghĩ tới ta chỉ là một nữ cô nhi

không nơi nương tựa, trong địa phương ăn thịt người này, sau lưng không có thế

lực nào, thử hỏi tương lai già rồi phai sắc, ai sẽ bảo vệ ta chu toàn? Điện hạ

là nam nhân, tương lai là quân vương, làm sao cam kết trăm phần trăm chăm sóc

hết toàn bộ muối biển trong cung? Ta và Đào Diệp tình cảm tốt, thân thể nàng

sạch sẽ, muốn điện hạ cho một danh phận thôi, chúng ta có lỗi sao? Chúng ta chỉ

là hi vọng tương lai lúc không thể lấy lòng điện hạ còn có thể có một chút kỷ

niệm tốt đẹp...”

Triêu Mặc khiếp sợ ở trong hai mắt đẫm lệ của Thần Quang, lần đầu tiên hắn thấy

nàng rơi lệ.

Thật chỉ là bởi vì thế này sao? Cho tới nay cả hai đều dùng phương thức xử sự

hai mặt, hư tình giả ý sống chung, Triêu Mặc cho tới bây giờ cũng không dám tin

tưởng thật tình của Thần Quang, cho nên cả hai mới vẫn không ngừng tổn thương

nhau?

Nhưng tại sao khi đối chọi kịch liệt với nàng lại khiến người ta căm tức và không

có cách nào như vậy.

Triêu Mặc hất tay bị nàng bắt được ra, “Ta không hiểu ngươi, thật không hiểu.

Hiện tại mục đích của ngươi cũng đạt tới. Về phần Diệu Đảm, ha ha, không có

ngươi, ta làm sao có thể lấy nàng. Trừ nàng ai cũng không làm được chánh phi,

ngươi chết cái ý niệm này đi!”

“Điện hạ thật cảm thấy Diệu Đảm thích hợp làm chánh phi, nàng nguyện ý dễ dàng

tha thứ tam cung lục viện tương lai của ngươi?”

“Có lẽ nàng không tốt như ngươi, không đại độ như ngươi, nhưng mà ta lại thích

nàng như vậy! Về phần ngươi, chẳng qua là công cụ thị tẩm của ta mà thôi, cả

đời cũng đừng vọng tưởng.” Hắn thật không nghĩ tới mình sẽ càng nói càng tức

giận, thậm chí không lựa lời nói. Khi nói hết lời đả thương người như vậy hắn

liền hối hận, nhưng lòng tự ái lại làm cho hắn không muốn thu hồi, chỉ có thể

trơ mắt nhìn tròng mắt sáng ngời của Quang nhi chuyển qua chán nản.



La Trường Khanh chưa từng

thấy Thính Tuyết xinh đẹp như vậy, nàng mặc một bộ áo lụa trắng mỏng đứng ở

trong gió mát, mưa phùn bay nhẹ, dù giấy thật mỏng khiến cho nàng nhìn qua

không như thật, mà giống như từ trong tranh đi tới. Ánh mắt lơ đãng chú ý tới

trang phục