
thảo , Tiền viện Minh Hạ cung có đủ các loại hoa mùa hạ,
lại có ao sen tươi mát , thoạt nhìn rất phù hợp với chữ “Hạ” được ban
cho , so ra thì không hề kém cỏi so với các cung. Nhưng mà ở hậu viên
thì lại khác, ở Minh Hạ cung này lại tràn đầy các loại rau quả , tuy là
nhìn mát mắt thật đấy nhưng không thể gọi là mê người được. Biệt cung
này bố trí thật kì lạ !
-“Ở hậu viện này trồng toàn rau dưa sao?” Hoàng đế tò mò hỏi.
-“Bẩm Hoàng Thượng, trừ rau dưa, thần thiếp còn thử trồng dưa và trái cây, nhưng có chút không thành công.”
-”Nàng trồng ?” Ánh mắt na hắn không khỏi liếc nhìn bàn tay trắng mềm đang châm trà cho hắn .
-“Đương nhiên không phải, thần thiếp không đích thân trồng. Trong cung có một cung nữ xuất thân nông gia, thần thiếp trong lúc vô tình nghe nói nàng giỏi về trồng trọt, nhất thời tò mò, liền để cho nàng ấy gieo trồng chút sơ quả trong hậu viện, nàng ấy khiến thần thiếp thật sự được mở mang tầm mắt.” Nàng mỉm cười, đệ dâng hương trà: “Hoàng Thượng thỉnh dùng trà.“
-“Phụ hoàng, đợi lát nữa có dưa lạnh để ăn nha! Là con lấy đó nha.“ Dư Đồng hấp tấp hiến vật quý.
- “Cái gì mà muội lấy chứ? À, à, đúng là muội lấy thật, muội lấy trên người của ta chứ đâu!” Tam hoàng tử dù sao vẫn còn ít tuổi, nhất thời đã quên ở trước mặt phụ
hoàng nên ăn nói cẩn thận, vội vàng phản bác muội muội đã nói không
đúng.
-“Muội có làm được gì đâu, đấy là chưa kể muội còn chiết hỏng măng mùa xuân nữa .“
-”Măng mùa xuân?” Hoàng đế hỏi, đảo mắt nhìn xung quanh, cuối cùng cũng nhìn thấy bên trái có một rừng trúc nhỏ .“Là ở chỗ kia sao?“
Minh Ân Hoa gật đầu:
-”Những cây trúc ở đằng kia mọc rất tốt, hàng năm mùa xuân đều có thể thu được mấy củ măng liền. Đêm qua trước lúc đi ngủ thần thiếp có nói với hai hài tử về chuyện này, thế là bọn chúng liền đứng ngồi không yên, tiện thể chúng cũng đích thân hái dưa nữa. Thần thiếp đã đưa đến trù phòng xử lý, lúc này chắc đã ướp lạnh xong, có thể ăn.“
-“Hôm nay thời tiết khá nóng, ăn dưa lạnh rất thích hợp.” Tử Quang Đế thấy hai hài tử đã bộc lộ vẻ mặt thèm ăn, xoay đến xoay đi như chờ không được, vì thế khai ân nói: “Dư Dương, con mang muội muội đi xem dưa lạnh đã xử lý như thế nào đi , nếu đã xử lý tốt rồi, thì bảo thị vệ đưa lại đây.“
- “Nhi thần tuân mệnh!” Tam hoàng tử hai mắt sáng ngời, nắm tay muội muội, rất nhanh chạy ào đi mất.
Hai gã thị vệ nhanh chóng hộ tống đằng sau hai hài tử tham ăn, hai
thị vệ khác thì vẫn đứng ở lối vào hậu viện , tiếp tục hộ vệ cho sự an
toàn của hoàng đế .
Tháng tư là lúc xuân hạ giao mùa, thời tiết khi lạnh khi nóng. Quần
áo mùa đông đã thu gọn lại, quần áo mùa xuân đã chuẩn bị tốt, trang phục hè thì đã bắt đầu được thêu may.
Hôm nay thời tiết hơi mang theo chút oi bức, may mà thỉnh thoảng có
gió lạnh phơ phất thổi vào, lại một bên uống ngụm trà mang hương bạt hà
khoan khoái, thời tiết nóng gần như bị triệt tiêu.
Hôm nay hắn, lại lại có dự tính gì đây ?
Hoàng đế chỉ như đang hưởng thụ tâm tình nhàn nhã trước mắt, Minh Ân
Hoa tất nhiên là không dám mở miệng phá nhiễu sự thanh tịnh hứng trí của hắn .
Nhắm mắt một hồi lâu sau, vấn đề bàn luận thứ nhất bắt đầu,
-”Vừa rồi cái bài thơ ”Bát Chí”, đối câu có chút vấn đề.“
“Vâng. Dù sao chỉ là thơ khuê các, trọng điểm chỉ là biểu đạt tâm tình bình thường,nên không có nhiều chú ý lắm .” Nàng cẩn thận trả lời: “Gần đối xa, thâm đối thiển,quả thật không nên dùng cao cùng minh hai chữ tương đối…“
Tử Quang Đế khoát tay:
-”Cái đó là vô phương, nhưng mà, vì sao chí thân chí sơ phu thê?”
Quả nhiên… không ngoài dự liệu, câu thơ này đã bị hắn nghe thấy, nếu
đã nghe thấy, tự nhiên nàng biết hắn sẽ lấy câu thơ đặc biệt này ra để
gây phiền toái với mình .
-“Nguyên mối quan hệ nam nữ không có sự thâm sâu, hai người vốn là xa lạ, sau lại bởi vì hôn nhân ký kết mà trở thành chí thân.“
-”Là như thế này sao?” Hắn cười cười nhìn nàng chằm chằm.
- “Vâng.” Bằng không nàng còn có thể nói như thế nào?
Không lại tiếp tục dây dưa ở đề tài này nữa, Tử Quang Đế thản nhiên nói:
-“Mới vừa rồi, trẫm lại tiếp kiến Thuận Trinh phu nhân cùng Trương phi thêm lần nữa.“
Là hai người kia? Chính là hai người buổi sáng hôm qua đã đến nháo
chỗ nàng ? Minh Ân Hoa cũng đại khái đoán được hai người kia đã nói cái
gì với Hoàng Thượng . Từ tháng trước Trương phi tìm Hoàng Thượng yêu cầu không để cho nàng dưỡng dục Dư Dương nhưng không đạt được ước nguyện,
đương nhiên là chưa có chết tâm.
Dù sao chỉ cần tam hoàng tử còn ở lại nơi này, Trương phi vĩnh viễn
sẽ không từ bỏ ý đồ, cho dù nàng tỏ ra thiện ý với Trương phi, nguyện ý
để cho nàng ta mỗi ngày có thể đến Minh Hạ Cung gặp con, ấy thế mà nàng
không được cảm kích thì thôi lại còn bị châm chọc, khiêu khích một phen.
-”Dư Dương cùng Dư Đồng cùng ở lại đây đã năm ngày rồi. Hai hài tử vẫn còn trong độ tuổi ham chơi khiến cho nàng không có thời gian thảnh thơi, nàng có mệt lắm hay không?” Tử Quang đế quan tâm hỏi han.
-“Không đâu, giống như Hoàng Thượng vừa chứng kiến, thần thiếp phần lớn thời gian vẫn để các con chơi đùa, cũng không yêu cầu bọn họ suốt n