Hôn Miên

Hôn Miên

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323822

Bình chọn: 7.00/10/382 lượt.

anh sợ mình làm thế thì là tự mình đa tình, có lẽ cô làm tất cả cũng

không phải vì mình.

Cô gái tặng quà cho anh, dù đã cố ra vẻ thoải mái, nhưng người thiếu

niên thấy được đôi tay run rẩy của cô, vì vậy anh đã không thể cự tuyệt.

Lúc cậu thiếu niên bị ngã do chơi bóng rổ, bị một vết thương nhỏ, cô gái đứng ở ngoài phòng cấp cứu thương chần chừ, nhưng không biết nên lấy

thân phận gì để vào, do dự thật lâu, nghe thấy anh không có vấn đề gì.

Cô xoay người rời đi, mà cô không biết lúc này, cậu đi tới cửa thấy bóng lưng cô đã đi xa......

Chàng trai đó đi du học, trở về thì thấy cô gái đó cứ đứng yên, anh thấy khó hiểu, tìm đủ cách hỏi người khác, sao cô lại tới.... khi anh nghe

được bạn mình nói, cô gái kia chỉ vì muốn thấy người mình yêu thì vẻ mặt anh rối rắm, thậm chí còn thấy khó ngủ.

Anh chưa bao giờ nghĩ tới, trên đời này, sẽ có một người như vậy yêu mình.

Vì vậy lúc cô gái chôn kĩ tờ viết nhật kí cuối cùng, anh cầm bút lên, nhẹ nhàng viết – cám ơn em đã yêu anh như thế.

Cô gái yêu say đắm, cũng không phải là đóng kịch.

Áo cưới tới, tựa như một cảnh phim, đầu tiên là đám cưới của họ, còn có cả quá trình gặp nhau hiểu nhau nữa.....

Thẩm Tâm Duy chưa bao giờ nghĩ rằng, cô sẽ vì nhìn một tấm ảnh xưa mà

khóc như thế, cô không biết, cô làm tất cả mọi thứ, anh đều thấy.

Cô nhìn album đó, nước mắt không ngừng rơi.

Giang Thiếu Thành nhẹ nhàng ôm cô vào lòng, “Cho tới bây giờ em cũng phải là một vai kịch.”

Nhật kíc của cô, cô đặt tên là “Một vai kịch”, ý là tình cảm này, chỉ là cô tự biên tự diễn một vai kịch, không có ai diễn nữa, thì ra không

phải như vậy, không thế.

“Giang Thiếu Thành, anh thật khốn kiếp.”

“Nhưng em yêu tên khốn kiếp này.” Anh hôn lên trán cô, “Và tên khốn kiếp này, cũng yêu em.” Thẩm Diệc Đình chưa bao giờ nghĩ tới,rằng có ngày cuộc đời anh sẽ thay

đổi như thế. Từ nhỏ tới lớn, anh luôn được mọi người khen là học sinh

giỏi ngoan ngoãn, nhưng được khích lệ như thế, trừ cảm giác có áp lực vô hình trong lòng ra, anh cũng thấy chẳng có gì sai. Dù sao được mọi

người khen ngợi như thế, cố gắng một chút mới không phụ lòng họ, cũng là một hành động công bằng. Huống chi cuộc sống ngày trước của anh cũng

quá yên bình khiến anh thấy nhàm chán.

Kết quả là, cuộc sống không tẻ nhạt lập tức mở ra, thời điểm bắt đầu, anh không phản ứng chút nào, thì lập tức thay đổi.

Anh yêu Đường Tâm Vũ, là một chuyện nhưng là chuyện bình thường. Cô là

người con gái đơn thuần, trong sáng tới mức nhiều người không tưởng nổi, đến nỗi nhận sai. Vì vậy anh rất nhanh lọt vào bể tình với cô, anh

không ngờ rằng anh sẽ yêu chiều một người như thế. Dù anh biết rõ, tính

khí của cô cũng là do anh cưng chiều, nhưng sao chứ, anh nguyện ý…. thậm chí không nghĩ sẽ rời xa cô.

Chuyện xảy ra sau đó vượt ra khỏi sự tưởng tượng của anh, bố anh mất, công ty gặp sự cố.

Ai cũng hiểu, anh và Đường Tâm Vũ chia tay, là bởi vì chị của Đường Tâm

Vũ, Đường Tâm Nhu trở thành người tình của chú anh, mà cô anh lại chính

là người khiến công ty xảy ra nguy cơ, ai cũng nghĩ như vậy, ai cũng cho là thế. Vì vậy chuyện cũng xảy ra theo dự đoán, anh và cô chia tay, sau đó Đường Tâm Nhu tự sát, không được bao lâu… anh cũng nhận được tin

Đường Tâm Vũ chết.

Lương Huy nắm mạnh vào bả vai anh, nói với anh rằng, “Cậu đã không thể khiến cô ấy hạnh phúc, sao lại trêu đùa cô ấy nhu thế?”

Anh không nói gì, thấy lời Lương Huy nói thật đúng.

Chỉ đến khi anh an tĩnh lại thì mới hiểu, kể cả không xảy ra chuyện chú

anh với Đường Tâm Nhu, anh và Đường Tâm Vũ cũng không thể đi tới cuối

cùng. Cô không hợp làm vợ anh, không phải người vợ anh muốn. Ban đầu anh thấy cô hồn nhiên trong sáng mà thích cô, đến cuối cùng, chính vì thế

lại là lý do anh rời xa cô, anh cũng không thể tin được, không chỉ không tin nổi, thậm chí có chút hiểu khi những người đàn ông gọi phụ nữ là

những người dễ thay đổi nhất….

Đường Tâm Vũ thời đại học, trong mắt anh toàn là những điểm sáng, nhưng

bây giờ những điểm sáng này, làm sao nói thay đổi liền thay đổi ngay

được? Khi đó anh không ngại che chở cô, cưng chiều cô. Nhưng về sau,

người không muốn bảo vệ cô nữa là anh.

Anh không thể đi theo cô mỗi lần cô gọi cho anh, mà việc gấp mà cô nói

chính là đi xem quần áo thì màu vàng với màu đỏ thì màu nào hợp hơn, hi

vọng trước kia anh sẽ xem giúp cô. Anh cũng không có cách vì cô mà bỏ đi một cuộc họp, dù mặt cô sẽ hầm hừ -- Thẩm Diệc Đình, anh thay đổi rồi.

Anh không biết, có phải mình thay đổi hay không, chắc là thật rồi, không giống như quá khứ chăm sóc cho cô, yêu mến cô…. Cô chưa từng thay đổi,

anh thay đổi.

Một khoảng thời gian rất dài, anh không hiểu cảm giác này, ngược lại

càng buồn khổ, Giang Thiếu Thành dẫn anh tới gặp một người bạn. Người

này suy nghĩ cũng nhiều, có thể giúp đỡ anh.

Người bạn kia nghe xong câu chuyện của anh, chỉ cảm thấy rất buồn cười, hỏi anh, “Chỉ đơn giản như vậy sao?”

Người bạn đó chỉ cảm thấy đơn giản đến khó tin.

Nếu như Thẩm Diệc Đình chỉ là công tử ăn chơi nhà giàu, tính tình Đường

Tâm Vũ vẫn thế, đương nhiên không có vấn đ


Old school Swatch Watches