
câu, cuộc hôn nhân có hay không tình yêu, sự khác
biệt về bản chất không lớn. Sự yên ổn trong thực tế này khiến cho Thời Tiêu
chấp nhận yên phận. Chỉ có điều Thời Tiêu không thể hiểu nổi, Diệp Trì rốt cuộc
là người thế nào? Nếu như cho Thời Tiêu biết được con người Diệp Trì, chắc có
cho cô thêm một trăm quả mật cô cũng không dám chọc giận anh ta. Thời Tiêu lúc
này không hề hay biết, cùng với sự trở về của Hứa Minh Chương, cuộc sống mà cô
ngỡ đã yên ổn này bỗng chốc gặp phải cơn sóng thần, nó bao trùm toàn bộ thế
giới của cô, khiến cô biết rằng không phải loại đàn ông nào cũng có thể tùy
tiện dây vào. Dây vào anh ta sẽ phải trả giá bằng cả cuộc đời.
Hiệu suất xử lý công việc của Diệp Trì rất cao, em
trai Diệp Trì đồng thời cũng là phó thị trưởng trẻ tuổi nhất mới vừa nhậm chức
của thành phố. Vợ Diệp Sinh là Lâm Yến, giảng viên đại học, còn có cô con gái
xinh đẹp và láu lỉnh Diệp An An.
Diệp Trì và Diệp Sinh cũng có nét giống nhau, nhưng
khác với Diệp Trì, Diệp Sinh có vẻ điềm đạm và cứng nhắc hơn, nếu như không
biết từ trước chắc Thời Tiêu sẽ nghĩ Diệp Sinh mới là anh.
Diệp Sinh giống hệt như ở trên ti vi, điềm đạm và
phong độ, nhất cử nhất động đều mực thước. Lâm Yến nho nhã, thanh tao, phong
thái sang trọng. Hai người ngồi bên nhau chẳng khác gì một đôi tiên đồng ngọc
nữ, khiến cho người khác muốn soi mói nhược điểm cũng khó. Thái độ của họ rất
thân thiện, nhưng sao Thời Tiêu cứ cảm giác có khoảng cách với họ. Thời Tiêu
cảm thấy chỉ có cô bé An An là dễ nói chuyện.
Diệp An An năm nay lên lớp một, nhanh nhẹn và đáng
yêu, vừa gặp một cái đã chào Thời Tiêu “Cháu chào bác” rất to. Thời Tiêu ngẩn
ra cả buổi vẫn chưa định thần lại, LâmYến không nhịn được cười, khẽ đưa mắt
nhìn Thời Tiêu rồi nói đùa:
- Gọi “bác” quả thật có hơi không phù hợp với chị dâu!
Thời Tiêu mặt đỏ bừng, ngẩng đầu thấy Diệp Trì đang
nhìn cô cười thích thú.
Bố mẹ Thời Tiêu càng luống cuống hơn. Có lẽ hai cụ
không ngờ gia thế của gia đình thông gia lại “đáng giật mình” đến thế. Chưa nói
đến Diệp tướng quân tiếng tăm lừng lẫy, ngay cả vị phó thị trưởng Diệp thường
xuyên xuất hiện trên ti vi cũng khiến cho họ hoài nghi đây chỉ là một giấc
mộng.
Ăn cơm xong, bố mẹ Thời Tiêu được đám người mặc quân
phục đưa về nhà rồi mà vẫn chưa định thần lại được.
Ngày hôm sau, ông bà gọi điện cho con gái về nhà ngay.
Hỏi han cả buổi mà chẳng hỏi ra được cái gì. Con gái về rồi, ông Thời mới lo
lắng than thở:
- Dù sao cũng không môn đăng hộ đối, con bé Tiêu Tiêu
này sao lại hồ đồ thế?
Nhưng lo lắng thì cứ lo lắng, sống thì vẫn phải sống.
Nhà họ Diệp hy vọng hai đứa sẽ tổ chức đám cưới theo đúng phép tắc, nhưng Diệp
Trì và Thời Tiêu phản đối, nói không thích rình rang.
Nhà họ Diệp đành phải hỏi ý kiến nhà họ Thời. Ai ngờ
trong lòng ông Thời cũng có tính toán riêng, cuộc hôn nhân này của con gái quá
nhanh, còn chưa biết kết quả ra sao, làm càng to, ngộ nhỡ sau này có chuyện gì
bất trắc, con gái mình tổn thương càng lớn, vì vậy ông cũng có ý kiến giống như
con gái.
Nhà họ Diệp không còn cách nào khác, đành phải nghe
theo lời thông gia với hai đứa, tạm thời gác lại chuyện này. Cũng bởi vậy nên
chuyện Diệp Trì và Thời Tiêu kết hôn, ngoài hai gia đình và một vài người bạn
thân thiết của Diệp Trì, người khác chẳng ai hay biết.
Quyên Tử than thở, Thời Tiêu trước nay chẳng bao giờ
chạy theo mốt, nhưng cuộc hôn nhân này đúng là quá “thời thượng”.
Ngoài mặt, cuộc sống của hai người vẫn chẳng khác gì
trước khi kết hôn, Diệp Trì vẫn làm kinh doanh, vẫn phải đi tiếp khách. Thời
Tiêu vẫn đi làm thường xuyên, tuy nhiên cuộc sống của hai người đã âm thầm có
những biến đổi.
Diệp Trì thường cố gắng tránh những buổi tiếp khách
không cần thiết để về nhà nấu nướng cho vợ ăn. Lúc đi chơi với mấy người bạn
thân, nếu như Thời Tiêu rảnh cũng dẫn cô theo luôn. Nếu gặp phải những buổi
tiếp khách không thể trốn tránh được, anh cũng luôn nhớ dặn cô giúp việc chuẩn
bị cơm nước đầy đủ, không để vợ phải đói.
C về phía Thời Tiêu, chẳng qua chỉ là thay một người
“chăn nuôi”, chuyển từ một người “chăn nuôi” có tay nghề nấu nướng cực kém sang
một ông chồng có tài năng nấu nướng bẩm sinh, cho dù Diệp Trì không về nấu
nướng thì cũng có cô giúp việc nấu giúp, lúc nào cũng có thức ăn nóng hổi, rất
nhanh gọn. Cuộc sống của Thời Tiêu có thể nói vô cùng thuận lợi và êm đềm.
Nhưng Diệp Trì dần phát hiện chuyện gì đó không ổn.
Chuyện vợ là người vô tâm thì ngay từ ngày đầu tiên anh đã biết, nhưng vô tâm
đến đâu cũng không thể thờ ơ chẳng hỏi han gì đến một người chồng danh chính
ngôn thuận như anh. Điều này khiến Diệp Trì không sao hiểu nổi.
Diệp Trì “phiêu du” trong “rừng hoa” bao nhiêu năm
nay, có loại phụ nữ nào anh chưa từng gặp? Nhưng kiểu phụ nữ như Thời Tiêu thì
đây là lần đầu tiên anh gặp phải, trong lòng cảm thấy khó hiểu. Diệp Trì bắt
đầu lẳng lặng quan sát cô, thậm chí bắt đầu thăm dò cô.
Hai tháng sau, Diệp Trì bắt đầu đi sớm về khuya, thậm
chí có đêm còn không về nhà, thế nhưng vợ anh vẫn chẳng có phản ứng gì. Cần ăn