
́ thì bố mẹ khổ sở cho
con đi học làm gì? Con phải làm rạng danh dòng họ nhà ta! – Bố Văn
Bác giận dữ nói.
- Con à, con tuyệt đối không thể về quê được!
Bố mẹ rất hi vọng con sẽ có hộ khẩu ở thành phố này, nếu con về
quê rồi, người trong thôn sẽ cười vào mặt chúng ta mất! – Mẹ Văn Bác
bảo.
- Bố, mẹ, con phải báo hiếu bố mẹ!
- Con ở lại thành phố, sống hòa thuận với vợ
chính là sự báo hiếu lớn nhất đối với bố mẹ rồi, bố mẹ không cần
con phải lo đâu!
- Thế đâu có được? Con có thể không cần vợ chứ
không thể không cần bố mẹ! Con không chăm lo cho bố mẹ thì sét đánh
chết con!
- Con à, con nghe mẹ lần này đi có được không? –
Mẹ Văn Bác khuyên nhủ con.
- Mẹ, bố mẹ từ xa đến đây, thế mà cô ta đối
xử với bố mẹ thế nào? Là phận con dâu, ít nhất cũng phải tận
nghĩa chứ? Cô ta dám bỏ mặc bố mẹ, hoàn toàn chẳng coi chúng ta là
người một nhà, con còn cần người đàn bà như vậy làm gì chứ?
- Thôi bỏ đi, cố mà nhẫn nhịn, có thể người
thành phố là như vậy, không nhiệt tình đối đãi với người ngoài, không
giống như người dân quê chúng ta, cứ bạn bè, thân thích đến nhà chơi
là nhiệt tình khoản đãi! – Bố anh nói.
- Thế thì cô ta cũng phải nhìn xem đó là ai
chứ? Bố mẹ chồng chứ có phải người ngoài đâu? – Văn Bác bực bội.
- Đừng nói chuyện này nữa, có thể sau này các
con có con, nó sẽ thay đổi thôi! – Mẹ anh bảo.
- Loại người vô đạo đức, vô lương tâm ấy, sinh ra
đã máu lạnh rồi, giống hệt như bố mẹ cô ta vậy, làm sao mà thay đổi
được?
- Sau này nó sẽ thay đổi mà!
- Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời!
- Con à, con nghe lời mẹ đi! Đừng có so đo với
nó nữa, nó đang mang cốt nhục nhà ta, đừng để xảy ra sai sót gì,
nếu không bố mẹ không đồng ý đâu!
Văn Bác ngẫm nghĩ, hiện giờ không thể để cho
bố mẹ biết chuyện mình muốn ly hôn, bố mẹ anh chắc chắn sẽ không
đồng ý. Đợi khi nào bệnh tình của bố chuyển biến tốt, anh sẽ thu
xếp cho bố mẹ yên ổn rồi tính sổ với Y Đồng.
Văn Bác đệ đơn xin nghỉ phép lên công ty để
chuyên tâm chăm sóc bố mẹ. Chẳng mất chốc, bệnh tình của bố anh đã
có chuyển biến tốt. Bố Văn Bác một mực đòi đến nhà thông gia để
nói chuyện cho rõ ràng nhưng anh không cho bố đi, anh nói anh đã nghĩ
kỹ rồi, sẽ quay về nhà. Bố mẹ anh thấy con trai nói vậy thì thôi
không nói gì nữa, dù gì nhà thông gia cũng lạnh nhạt như vậy, có
đến đó cũng chẳng có ý nghĩa gì. Không lâu sau đó, Văn Bác tiễn bố
mẹ về quê. Việc đầu tiên mà anh làm sau khi từ ga tàu trở về là đến
nhà vợ, lấy tất cả những gì thuộc về mình. Y Đồng chất vấn:
- Tại sao anh chưa chào hỏi gì đã bỏ đi thế
hả?
Văn Bác lạnh lùng nói:
- Tôi định ly hôn với cô thì chào hỏi cái gì?
- Ly hôn? Tôi sắp sinh đến nơi rồi mà anh còn
muốn ly hôn à? Tại sao?
- Loại đàn bà máu lạnh như cô, tôi nhìn thấy
đã buồn nôn rồi, giờ tôi không còn yêu cô nữa!
- Ok, anh muốn ly hôn chứ gì? Ly hôn thì ly hôn,
anh tưởng tôi yêu anh lắm chắc?
- Vậy thì tốt, ngày mai đi làm thủ tục đi! –
Văn Bác nói rồi xách đồ đạc bỏ đi.
- Văn Bác, sao anh vừa mới về đã định đi thế
hả? – Mẹ Y Đồng đi đâu về, vừa vào đến cửa đã gặp Văn Bác đi ra.
- Tôi muốn ly hôn với cô ta!
- Ly hôn? Thế đứa bé thì sao? Sao anh có thể vô
trách nhiệm như thế hả?
- Trách nhiệm á? Bà thử hỏi con gái bà xem cô
ta có trách nhiệm không?
- Mày nói thế là có ý gì?
- Chả có ý gì, tôi không thể sống với cô ta
được nữa!
- Y Đồng đang có bầu, mày chớ có mong ly hôn,
pháp luật tuyệt đối không cho phép! – Mẹ y Đồng quát.
- Thế thì ly thân, pháp luật quy định vợ chồng
ly thân hai năm là có thể ly hôn! – Văn Bác chẳng chút e sợ.
- Mày thật là vô lương tâm, nỡ bỏ lại vợ con
không đoái hoài gì đến!
- Tôi vô lương tâm ư? Bà hỏi lại con gái bà xem
rốt cuộc là ai vô lương tâm?
Văn Bác nói xong liền xách đồ đi thẳng ra
ngoài. Anh đã hạ quyết tâm sẽ không bao giờ quay trở lại nữa, không
bao giờ để cho gia đình vợ đè đầu cưỡi cổ mình nữa. Anh lập tức trở
về chi nhánh công ty bên Thâm Quyến, bắt đầu cố gắng làm việc. Anh phải
kiếm tiền, phái bán mạng làm việc, phải trở thành một người đàn
ông có sự nghiệp, tìm lại sự tự tôn của mình để không ai còn có
thể khinh rẻ anh được nữa.
Một tháng sau, nhờ công sức của Văn Bác mà thị trường
của chi nhánh công ty đã được mở rộng, số lượng công việc tăng lên trông thấy,
mức tiêu thụ đã vượt quá con số mười triệu, vì vậy công ty đã đặc cách cân nhắc
Văn Bác lên làm phó tổng giám đốc, tiền lương tăng lên 15