Khách Điếm Đại Long Môn

Khách Điếm Đại Long Môn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328483

Bình chọn: 7.00/10/848 lượt.



nơi người đàn ông hồn bay phách lạc lại trở thành nơi kết cục hoàn mỹ mà các

nhân vật chính hướng tới vậy? Nhưng hắn lập tức nhận ra rằng không thể khiến

nhân vật nữ chú ý tới kỹ viện được. - Thiếu chủ, tối qua thiếu chủ bảo thuộc hạ

tiện thể thăm dò tình hình. Hôm nay, đúng là Long tiểu thư đi xem mặt. Lần này,

chắc là cô ấy đến Hồng Kiều hội thật.

- Cô ấy đi thật sao?

- Vâng.

- Nếu thế thì cô ấy giỏi đấy.

- Thiếu chủ có đến kỹ viện nữa không?

- Có chứ. Sao lại không đi. Đem theo ngân phiếu. Chúng ta đến

đó giải khuây.

- Cũng được ạ. Phu nhân có hỏi về tình hình của thiếu chủ.

Thuộc hạ nói dạo này thiếu chủ không đến kỹ viện. Phu nhân giật mình. Người rất

lo cho sức khỏe của thiếu chủ. Lần này thì thuộc hạ có thể báo lại rồi.

- Vô Ưu, ngươi báo cả những chuyện không nên báo cho mẹ ta

biết sao? Trước đây, ta phải giữ mình chỉ vì cành hồng hạnh đó. Nhưng xem ra

làm vậy cũng chẳng ích gì. - Hắn không phải là người giỏi giữ thân như ngọc.

- Tiếp theo thiếu chủ định…

- Tùy cơ ứng biến. - Hắn nhìn cuốn tiểu thuyết: - Xem ra trên

thế gian này, ai ai cũng như nhau. Vẫn là câu nói “Đàn ông không hư hỏng đàn bà

không yêu” đúng.

- … - Dù sao thiếu chủ muốn tìm cớ là đúng rồi. Cái hố này

càng lúc càng lớn. Ngã xuống sẽ rất đau mà hy vọng bò lên cũng rất ít.

- … Thiếu chủ, đi chơi kỹ viện không cần mang theo loại sách

này đâu ạ. - Đó là nơi làm điều ấy rồi. Thiếu chủ mang cuốn sách này đến kỹ

viện thật sao? Thiếu chủ định nghiên cứu nó với các cô nương sao? Đúng là biến

thái thật rồi.

- Ta thấy tên cuốn sách này rất hay, rất phong nhã. Đem theo

đi. Gặp cô nương nào thích thì ta sẽ giới thiệu. - Hắn ngáp dài, thong dong

bước đi.

- …

Giả lên giường, ân ái thật mà là

cái tên phong nhã sao?

Nhưng mà giả vờ vẫn là giả vờ, cuối cũng vẫn sẽ có một ngày

phải diễn xong. Đừng nói chuyện tình yêu kia cuối cùng có thành hay không. Một

khi đã bắt đầu thì không thể nói là không tiếp tục. Một khi đã làm thì không

thể để phong độ, khí độ bị người khác coi thường. Hắn là người giữ thể diện.

Cành hạnh đỏ muốn công kích hắn. Họ sẽ đọ sức với nhau. Rốt cuộc ai sẽ là người

đầu hàng trước?

Nếu nói tới nơi mai mối thành công nhất trong thành thì không thể không nhắc đến Hồng Kiều hội. Khuê nữ khó gả chồng đến mấy cũng đều có thể gả đi được. Giả quản gia nghe câu nói này của Long Hiểu Ất và ghi nhớ trong lòng. Ông lật xem chồng lý lịch của những người đàn ông chưa vợ cũng bớt chút lo lắng. Ông sẽ dùng bạc để giải quyết vấn đề này.

Nhưng Long Hiểu Ất ở ngoài nhiều năm, phạm vi làm ăn hoàn toàn chẳng liên quan tới việc cắt mối, hắn đương nhiên không biết Hồng Kiều hội là một hội nổi tiếng toàn những bà cô già khó gả, một ổ những bà mối bất lương mở rộng kinh doanh, dùng bàn tay ma quỷ của mình chắp ghép duyên phận cho mọi loại người, từ những nam thanh nữ tú chưa từng kết hôn cho tới những cô nương nhiều tuổi, những người góa bụa. Họ là một đám lừa bịp chuyên nhằm vào sắp xếp hôn nhân đại sự cho những gia đình gặp khó khăn trong vấn đề này.

Phàm là quả phụ muốn tái giá, đàn ông quá vợ muốn tục huyền, cô nương lớn tuổi nhưng muốn gả chồng, thậm chí đến những người giống như nàng bị chồng bỏ, chỉ cần vào cửa này liền biến thành khuê nữ. Điều đó tức là muốn tìm được một phu quân tốt, dựa vào cái hội này thì đừng nên hy vọng gì. Miễn cưỡng cũng chỉ có thể coi là tìm được một người thuộc giống đực, và cố gắng sống nốt phần đời còn lại của mình.

- Hắn cố ý làm thế. Ta biết là tên khốn đó cố ý chế giễu ta không lấy nổi chồng mà. Hồng Kiều hội mà hắn cũng nghĩ ra được. - Long Tiểu Hoa vừa đi vừa chửi kẻ khốn lòng dạ hiểm độc đã tùy tiện biến nàng thành một thứ hàng tồn kho cần thanh lý.

- Tiểu thư, có thể gả đi là tốt rồi. Dù sao cũng là phu quân của mình, sau khi bước qua cửa sẽ có thể chỉnh đốn mà. - Đinh nha đầu thật biết nói năng. Cô không hề căm hận mà còn cảm kích trước ơn huệ của Long đại đương gia. - Đàn ông giống như nồi canh, càng đun sôi càng cậy mùi thơm.

- Đúng rồi. Đàn ông giống như nồi canh. Nhưng em không thể biết trước cuối cùng mùi vị của nó thế nào. Chưa biết chừng lại là nồi canh chẳng ra gì. - Tự làm tự chịu, không ngon cũng phải ăn.

- Tiểu thư, thái độ của tiểu thư quá tệ. Phải rồi. Hôm qua, bà mối mang bảng biểu đến, tiểu thư điền chưa?

- Bảng biểu gì?

- Chính là bảng biểu để gia nhập Hồng Kiều hội ấy ạ. Danh tính này, tính cách này, sở trường này, thứ này thứ khác. Nó cần dùng để tìm tướng công mà.

- Ờ! Ta điền rồi. - Nàng trả lời lấy lệ.

- Bà mối nói phải đảm bảo tính chân thực đấy.

- Ta biết rồi. Tình trạng hôn nhân, ta điền là “bị hưu”. - Xì! Nàng cắn chiếc bánh o trút giận.

- Nhưng bà mối cũng nói muốn bảo đảm tư liệu có tính hoàn mỹ. - Tiểu thư điền quá thành thực rồi.

- Ồ! Thế nên ta có đóng mở ngoặc chú thích một chút.

- Chú thích ư?

- Còn trong trắng. - Nàng nhất định phải nhấn mạnh điểm này.

- … Vậy mục sở trường, tiểu thư điền gì?

- Em… Em lo nhiều chuyện thế làm gì? Em tự điền bảng biểu của mình đi. Đi thôi, đi thôi. Nếu đến muộn thì bà mối đó lại nói cho


Old school Easter eggs.