Khách Quan, Không Thể Được

Khách Quan, Không Thể Được

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323182

Bình chọn: 7.5.00/10/318 lượt.

ười mở cửa thay

anh. Không có cửa thủy tinh kia, anh liền cảm thấy mình bị ánh mắt của cô nhanh

chóng "Coi gian (gian trong cưỡng gian)" một lần.

Người phụ nữ cố ý bày ra dáng người hình chữ S đẹp đẽ

ngăn lại nửa bên cửa, tầm mắt chiếu vào phòng làm việc của Hứa Phương Chu bị

ngăn cản hơn phân nửa, không thể không hắng giọng mở miệng nữa: "Xin hỏi,

Hồ Nhất Hạ có đây không?"

Ánh sáng chớp lóe trong mắt người phụ nữ, trong veo

như nước, nửa bên mắt không có mang lông mi giả càng lộ vẻ đột ngột: "Tìm

Tiểu Hồ Ly à? Anh là ai của cô ấy? Anh tìm cô ấy làm chi? Anh ở ngành nào? Có

muốn đi vào ngồi một lát hay không?"

"Tôi là bạn của cô ấy." Dịu dàng cười.

"A cô ấy mới vừa đi, hay anh để lại điện thoại

đi, tôi sẽ nhắn với cô ấy." không đợi Hứa Phương Chu phản ứng, người phụ

nữ đã lấy điện thoại di động ra làm bộ muốn lưu số của anh.

"Hay là, cô cho tôi biết số điện thoại của cô ấy

đi."

Sóng mắt của người phụ nữ chuyển một cái: "A tại

sao tôi có thể dễ dàng cho anh số của một cô gái chứ? Ngộ nhỡ anh là người xấu

thì sao?"

Thanh âm này khiến cả đám người trong phòng làm việc

nghe được nổi da gà cả người, lúc này có người bất mãn kêu la: "Nữ QQ cô

chận cửa làm gì vậy, có để chúng tôi tan việc hay không?"

Lúc này nữ QQ bão tố trả lời một câu rõ ràng:

"Chị cua trai đẹp đấy, chớ quấy nhiễu nhã hứng của chị!" Tiếng nói

vừa dứt, lập tức quay đầu trở lại, thiên kiều bá m nhìn Hứa Phương Chu.

Hứa Phương Chu vẫn cười ấm áp, tay cho vào túi lấy ra

bóp da, giơ hình lên trước mặt cô: "Tôi thật sự là bạn Hồ Nhất Hạ, cho tôi

số của cô ấy được không?"

Nữ QQ trừng to mắt mà nhìn một đôi nam nữ trong tấm

ảnh, sửng sốt một chút, lúc này mới không cam không nguyện tìm số của Hồ Nhất Hạ

từ trong điện thoại, vẫn không quên nói điều kiện: "Tôi cho anh số của cô

ấy, anh phải lấy phương thức liên lạc của anh để trao đổi."

Hứa Phương Chu bật cười gật đầu. Lấy được số, lúc này

bắt đầu đứng ở cửa phòng làm việc bấm số gọi đi.

* * *

****

Điện thoại di động của Hồ Nhất Hạ vang lên, cô lại căn

bản không có ý định nghe điện thoại, cứ đứng bên cạnh cửa xe nhìn phụ tá hành

chánh, trừng mắt lớn hơn con bò: “Anh anh anh, anh cho tôi chìa khóa nhà anh ta

làm gì?"

Phụ tá hành chánh nhìn cô như nhìn tay mơ: "Chiêm

tổng bảo cô đến nhà anh ấy giúp dọn dẹp hành lý."

"Như vậy à. . . ."

Hồ Nhất Hạ thở phào nhẹ nhõm, rốt cuộc có thời gian

nghe điện thoại, tay sắp đè xuống nút trả lời rồi, lúc này, phụ tá hành chánh

đột nhiên đi mà quay lại: "A thiếu chút nữa đã quên một chuyện."

Nói xong liền lấy điện thoại di động của cô đi, lại

nhét vào tay Hồ Nhất Hạ một cái điện thoại di động hoàn toàn mới. Hồ Nhất Hạ

lập tức nhảy dựng lên muốn cướp về điện thoại di động, bất đắc dĩ vóc dáng phụ

tá hành chánh như người họ Chiêm, cao đến khiến người thấy ghết.

"Làm gì tịch thu điện thoại di động của

tôi?"

"Là ý của Chiêm tổng. Sợ cô không chuyên tâm làm

việc." phụ tá hành chánh nói xong, thẳng ấn phím tắt máy.

Điện thoại di động nhắc nhở, máy của đối phương đã tắt.

Giọng của Hứa Phương Chu rốt cuộc hơi phập phồng: "Cô ấy đã đi bao lâu?"

"Vừa đi hai phút trước" Nữ QQ thấy vẻ mặt của người đàn ông này nhất thời căng thẳng, bất đắc dĩ hơi giang hai tay, "Nếu anh là bạn của cô ấy, tận lực an ủi cô đi, cô gái nhỏ rất đáng thương, mặc dù tôi ở đảng Chiêm gia, nhưng Phó tổng làm khó một viên chức nhỏ như vậy, quả thật hơi quá mức."

Hứa Phương Chu cũng đã chuẩn bị quay đầu chạy như bay rồi, nhưng lại bị một câu nói của cô đóng đinh lại: "Chiêm, Phó tổng?"

Thấy thần sắc anh ta đột nhiên trở nên khẩn trương, nữ QQ cũng căng thẳng trong lòng: "Chẳng lẽ, anh là nhân viên mới ở đây?"

Vừa nghĩ tới hai đồng nghiệp bị giáng chức ở trung tâm nhân sự, nữ QQ vội vàng phủi sạch: "Tôi, tôi, tôi, tôi không có nói gì. . . ." Đáng tiếc còn chưa nói hết lời, người đàn ông này đã bỏ chạy.

Nữ QQ nhìn bóng lưng người đàn ông này, chỉ than thở chân dài quả là chạy nhanh. Người đàn ông vui tai vui mắt như vậy, thật muốn nhìn anh lâu hơn. . .

Hứa Phương Chu quẹo qua hai ba lượt liền đến lầu một, lúc đi ở đường lớn đụng phải người cũngó thời gian để ý. Ngược lại, người nọ đột nhiên nhiệt tình chào hỏi anh.

Hứa Phương Chu không thể không lưu ý người này thêm một lát, lúc này mới nhận ra đối phương: phụ tá của Chiêm Diệc Dương. "Hứa Phó tổng ngài thế nào. . . ."

Tầm mắt của anh vẫn nhìn chằm chằm vào cửa chính, mơ hồ trông thấy có một gương mặt quen thuộc đứng kế một chiếc xe đang đậu, "Xin lỗi đợi lát nữa lại nói."

Hứa Phương Chu chỉ kịp bỏ lại một câu như vậy liền vòng qua phụ tá, căng chân chạy như điên về cửa chính. Xe kia khởi động trước anh một bước, anh chạy tới bậc thang thì nó đã lái ra 20m, Hứa Phương Chu không khỏi rống với đuôi xe: "Nhất Hạ!"

* * *

****

Tính năng của xe thật tốt, tốc độ và kính chắn gió ở buồng xe rất lợi hại, Hồ Nhất Hạ mới chỉ lái loại xe mô hình nhỏ thật yêu thích không buông tay, xe còn chưa lái ra đã liên tục chọn CD nghe nhạc.

Ơ, thậm chí có cả album của nhóm nhạc nữ Hàn Quốc, tưởng tượng


XtGem Forum catalog