
úi xuống đất.
Tiểu Mỹ đến bên Đường Đường và Văn Văn, uể oải ngoái đầu lại, “còn nữa,
trong túi của tôi không có giấy tờ gì, tí nữa đến ngân hàng báo mất là
được. Còn thẻ các người muốn giữ thì cứ giữ…”
Ba chồng giận điên người, xô mạnh ghế tựa xuống đất.
Lý Cường tiện tay đỡ được rồi nói, “bạo lực gia đình quá, báo cảnh sát đi rồi chúng tôi làm chứng cho!”
Ba chồng trong tay vẫn còn mấy đồ vật định vứt xuống, nghe thấy vậy ngoan ngoãn thôi luôn.
Văn Văn đau lòng nhìn bộ mặt tiều tụy hốc hác của Tiểu Mỹ.
Lý Cường lạnh lùng hừ một tiếng, khinh bỉ nhìn Du Tử, “cùng là thằng đàn
ông, nhưng tôi cũng phải khinh thường ba con nhà ông. Nghiệp chủng!”
Tiểu Mỹ: “Mình mệt lắm rồi, mình đi thôi. Mọi thứ liên quan đến họ em không
muốn nhìn thấy nữa. Mọi người lại cho mình ở nhờ mấy hôm nữa nhé…”
Tiểu Mỹ để Đường Đường và Văn Văn dẫn đi, không ngoái đầu lại nữa. Vụ tranh chấp lần này đã đi quá giới hạn, tình yêu không có quy luật gì. Chia tay trong tái tê, thất tình cũng mặc kệ. Lúc này cứ khư khư cố
chấp thì cả hai cùng bị tổn thương.
Sự châm biếm này quá kịch liệt, tình yêu thật vô lý.
Chia tay lần này khá bình tĩnh, thất tình cũng có lý.
Ba nói: Mối tình lần này thành dĩ vàng thôi.
Mẹ nói: Con đường đau khổ trước mắt ai biết trước được? Hà cớ gì phải ngẩn ngơ?
Họ cùng nói: Nỗi hận thù cứ dai dẳng kéo dài, có mòn mỏi trông chờ cũng
mất công. Ôi trời, ba mẹ cũng chỉ có thể nói không thấy mây ở vu sơn,
không thấy nước ở biển cả, thất tình muôn năm!
— “Thất tình muôn năm”
“Văn Văn, vừa rồi trên QQ anh có gặp Tiểu Mỹ, thấy cô ấy nói em sắp lấy Lý
Cường rồi. Dù thế nào anh thấy vẫn nên gọi điện để chúc trực tiếp đến
em.”
“Cảm ơn nhiều nhé anh Vỹ, em cũng chúc anh gặp nhiều hạnh phúc!”
“Tút… tút…”
Văn Văn và Lý Cường yêu nhau đã 7 năm nay. Còn Vỹ là người yêu 7 năm về trước của cô.
Bây giờ Vỹ thế nào?
Văn Văn đôi khi nghe ngóng được chút ít thông tin từ phía Tiểu Mỹ. Nhưng
một khi tình yêu đã trôi qua thì sự quan tâm cũng chỉ lãnh đạm. Nếu như
Vỹ không ở hoàn cảnh khó khăn thì Văn Văn cũng không dành sự quan tâm
thái quá đến anh.
Tình yêu của người quân tử như nước. Đây cũng chính là nguyên tắc về người yêu trước đây của Văn Văn.
Trong ngày chia tay với Vỹ, Văn Văn đã quen Lý Cường.
Khi Văn Văn vẫn là cô gái 23 tuổi thì đã yêu Vỹ được 4 năm.
Vỹ vốn là người có tác phong nho nhã và lịch sự.
Đằng sau người đàn ông thanh lịch nho nhã ấy thường là một bà mẹ rất quật cường. Vỹ là người thuộc dạng điển hình đó.
Anh theo đuổi được cô vì tính cách quan tâm biết chăm sóc người khác của
mình. Cô yêu anh cũng vì điều đó. Hai người đã yêu nhau rất nồng thắm
trong vòng 4 năm.
Đương nhiên sự nhiệt tình nồng thắm đó xuất phát từ phía Văn Văn, còn phía Vỹ cũng chỉ nhỏ giọt.
Trong niềm tin về tình yêu của mình, Văn Văn quan niệm rằng, tình yêu không
cần cầu sự lâu bền vĩnh cửu, chỉ cần là chính mình. Còn phía Vỹ, anh
muốn hai người khi yêu nhau phải chia sẻ tất cả cho dù là vụn vặt nhất
từ sáng đến tối bên nhau.
Đương nhiên, dưới sự quan tâm săn sóc
cùng việc ra sức tẩy não hàng ngày của bạn trai, Văn Văn cũng nỗ lực trở thành một người con gái bé nhỏ bên anh. Thế nhưng sự phong độ lịch lãm
của anh cũng đồng thời đại diện cho sự mềm yếu do dự. Ngược lại cô lại
là người con gái năng nổ nhiệt huyết, tính cách đó cũng một phần do cô
học võ từ nhỏ, lại là con gái huấn luyện viên dạy võ. Có mấy ai nhìn
thấy người con gái mạnh mẽ cao cường lại mang tính cách yếu đuối chưa?
Khi cô kéo anh đi chơi ở ngoại ô, anh không để cô được chạy nhảy lung tung mà nhất định phải bước đi nhỏ nhẹ.
Bởi vì…
“Mẹ anh nói phải giữ gìn sạch sẽ gọn gàng mới phong độ, chạy nhảy lung tung như vậy dễ ra mồ hôi lắm. Mà con gái con đứa đỏ mặt tía tai, mồ hôi
ròng ròng nhìn khó coi.”
Cô vốn thích ăn vịt quay, nhưng anh không cho phép cô được ăn uống thỏa thích trong nhà hàng.
Bởi vì…
“Mẹ anh nói con gái phải nho nhã đoan trang, ở những nơi công cộng như vậy càng cần giữ lễ phép.”
Cô thích xem phim chiếu buổi đêm để được cảm nhận sự lãng mạn của những cặp tình nhân nhưng anh lại muốn sớm về nhà.
Bởi vì…
“Mẹ anh nói buổi tối ra ngoài không an toàn đâu. Trước 10 giờ mấy phút là anh phải có mặt ở nhà rồi.”
Cô muốn thế này, anh lại do dự rồi nói “mẹ anh nói…”
Cô muốn thế kia, anh từ chối cũng bởi… “mẹ anh nói…”
“Mẹ anh nói” đã trở thành câu nói cửa miệng của Vỹ.
Cô vốn không phải mẫu con gái nhu mềm như nước. Bởi vậy khi đối diện với
người đàn ông đã 25 tuổi nhưng vẫn “mẹ anh nói” khiến cô muốn nhịn cũng
không nhịn nổi.
Đặc biệt, khi người con gái bước vào giai đoạn
yêu cuồng nhiệt, lý trí đều bị xuống thấp, quan sát kỹ tình cảm của mình ở giai đoạn đó đồng thời để ý xem nó có nhận được sự chúc phúc của mọi
người xung quanh hay không. Với một người con gái bình thường, tình yêu
của mình được mọi người chúc tụng là điều vô cùng quan trọng.
©STENT
Trang đầu tiên của câu chuyện cũng bắt đầu cạn kiệt. Khi chia tay với người
yêu cũ, vẻ mặt khinh thường. Gặp nhau ngoài đường lại thấy nhau rất đẹp.
Văn Văn và Lý