Không Sợ Làm Hư Em

Không Sợ Làm Hư Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322684

Bình chọn: 7.5.00/10/268 lượt.

y đỡ lấy cô, sau đó ôm eo của cô cùng nhau đi ra ngoài, tài xế đang chờ.

Nhìn thấy cô gái bên cạnh thiếu gia, ông tài xế hơi nhíu mày vì phục vụ Doãn gia nhiều năm, ông biết với hàm ý này là gì, cũng có thể dự liệu tới kế tiếp sẽ xuất hiện một số tình huống.

Những năm qua phụ nữ ở bên

cạnh thiếu gia tới tới lui lui nhiều như vậy, không có một người nào có

kết quả tốt, nhưng phụ nữ tới tới lui lui nhiều như vậy, cũng không có

bất kỳ một người nào có thể bước vào nơi ở riêng của thiếu gia, càng

không có một người nào được công khai. Trước đó không lâu Lương tiểu thư kia xem như là một trường hợp đặc biệt, nhưng sau này ngay cả thiếu gia an bày cô ấy như thế nào cũng là một điều bí ẩn.

Cô gái này khá

may mắn, nhưng là ai biết được kết cục cuối cùng như thế nào? Nhưng cách làm của thiếu gia tất nhiên có nguyên tắc của cậu ấy, ông là một người

tôi tớ không có quyền can thiệp, ông biết lão gia sẽ xử lý thích đáng.

Xe từ từ lái đến trung tâm thành phố nơi trụ sở chính của tập đoàn Vũ Trụ, Doãn Trạch Vũ đeo mắt kính che mặt ôm lấy Đường Gia Nghê đi vào thang

máy riêng.

"Có cảm thấy, ở cùng với anh, em chịu đựng quá nhiều

thứ hay không." Doãn Trạch Vũ nắm tay cô, cô đang nhìn cảnh vật bên

ngoài cửa sổ thang máy từ từ thu nhỏ lại.

Bởi vì một câu của anh

như vậy, Đường Gia Nghê đột nhiên ý thức được chứng sợ độ cao của mình,

vội vàng xoay người ôm chặt anh, sợ hãi phía sau cùng mặt đất dần dần mở rộng khoảng cách.

"Đồ ngốc!" Anh ôm vào bất an của cô, không nói thêm gì.

Theo "Đinh" một tiếng, cửa thang máy lập tức mở ra, trên sàn hành lang trơn

bóng của lãnh đạo công ty lui tới cảnh tượng vội vã, tất cả đều im lặng

gật đầu thăm hỏi với tổng giám đốc, đồng thời rất kinh ngạc với cô gái

thanh thuần xuất phàm thoát tục bên cạnh tổng giám đốc.

Bóng dáng của Doãn Trạch Vũ vừa mới xuất hiện ở bên ngoài văn phòng sảnh tiếp đãi yên tĩnh thanh lịch, thư ký ngay lập tức xuất hiện và chào đón.

"Tổng giám đốc, đây là tất cả hành trình trong tuần này, đến lúc đó tôi sẽ

báo cáo cho anh trước thời hạn lần nữa." Ngoại hình thư ký đoan trang,

toàn thân trên dưới toát lên một khí chất tao nhã.

Cô nói với

Doãn Trạch Vũ tình hình gần đây, đôi mắt xinh đẹp lơ đãng rơi ở trên

người của Đường Gia Nghê bên cạnh, trong mắt lóe lên một vẻ khinh

thường. Mà Đường Gia Nghê không có nhìn thấy, chỉ nhìn xung quanh hết

nhìn đông tới nhìn tây, kinh ngạc trước sự trang hoàng độc đáo ở mỗi một chỗ, sảnh tiếp đãi rộng lớn sang trọng mà không mất khí thế.

"Pha cho tôi một tách cà phê." Doãn Trạch Vũ đẩy cửa đi vào văn phòng kéo theo Đường Gia Nghê vẫn đang ngắm nhìn bốn phía.

So với sảnh tiếp đãi ngoài cửa, văn phòng của Doãn Trạch Vũ lại bày biện

có vẻ đơn giản hơn nhiều, nhưng cũng có một phong cách riêng, chỉ riêng

tủ đồ cổ hơi nghiêng bên trong thì cũng đủ để cô lưu luyến quên về.

"Em đợi ở trong này, anh đi lấy một số tài liệu." Doãn Trạch Vũ dùng sức ấn lên trên mặt cô một nụ hôn, liền đi thẳng vào một phòng trong đó.

"Uh`m." Đường Gia Nghê ngoan ngoãn gật gật đầu.

Đối với môi trường làm việc của Doãn Trạch Vũ tương đối có hứng thú, cho

nên không có đi với anh, cô liền sờ sờ nơi này, chạm chạm nơi kia, muốn

một lần đều xem qua tất cả các tác phẩm nghệ thuật trong văn phòng của

anh.

Trong lúc cô ngồi ở ghế làm việc của anh xoay tròn rất thoải mái mà chuyển vài vòng về sau, một tiếng kêu sợ hãi khiến cô cuống quít dừng lại.

Tay cô thư ký bưng tách cà phê nhìn kinh ngạc, quay

đầu lại nhìn chung quanh, thấy tổng giám đốc không có ở đây, trên mặt

chuyển thành một vẻ mặt khinh bỉ.

"Cô không biết đồ đạc trong

phòng làm việc của tổng giám đốc là không thể làm lộn xộn à?" Tuy thanh

âm của thư ký không cao, nhưng có một loại bài xích nghiêm trọng, như

thể nơi này là thế giới của cô và Doãn Trạch Vũ, không cho phép bất cứ

kẻ nào xâm nhập.

"Nhưng, Trạch Vũ bảo tôi đợi ở trong này..." Ở

giọng nói và vẻ mặt đều nghiêm khắc của thư ký trước mặt Đường Gia Nghê, nhất thời không có lo lắng, nói chuyện cũng là mềm mỏng.

Theo

"Cạch" một tiếng, đặt mạnh tách cà phê ở trên bàn làm việc, Đường Gia

Nghê có thể ngửi được mùi cô thư ký không chào đón mình, nhưng lại không biết làm như thế nào.

"Thư ký Lý, sao cô có thể đối với khách

của tôi như vậy?" Thanh âm lạnh lùng truyền đến, khiến người ta có loại

ớn lạnh tận xương.

Hai người nhìn Doãn Trạch Vũ, đôi mắt đen nghiêm nghị kia của anh, đang nhìn thư ký, trên mặt đầy vẻ giận dữ.

"Nhưng, cô ấy..." Thư ký chỉ vào Đường Gia Nghê vẻ mặt vô tội vẫn đang ngồi ở

ghế làm việc, ở trong trí nhớ của cô, văn phòng này của tổng giám đốc,

ngoại trừ cô, vốn không có người thứ hai có thể tùy tiện ra vào, cho dù

có đi vào, cũng không thể tùy tiện đụng chạm đồ đạc bừa bãi, mà Đường

Gia Nghê lại ngồi ở ghế làm việc tự tìm niềm vui, thực sự là quá càn

quấy.

"Xin lỗi với cô ấy." Trong giọng nói của Doãn Trạch Vũ có một loại khí thế không cho phép cưỡng lại.

"Với... xin lỗi." Khuất phục ở khí thế của tổng giám đốc, mặc dù thư ký không cam lòng nhưng vẫn biết điều mà cúi đầu.

"Kh


pacman, rainbows, and roller s