Không Yêu Sẽ Không Quay Lại

Không Yêu Sẽ Không Quay Lại

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323780

Bình chọn: 8.00/10/378 lượt.

hạo nhìn Nam Tịch

Tuyệt đứng bên cạnh cô, "Nhiên Nhiên người ta có đàn ông giúp một tay,

không cần đến chúng ta. Bác Trần, chúng ta đi trước thôi."

Bác

Trần bị làm khó nhìn hai anh em bọn họ giương cung bạt kiếm. Nam Tịch

Tuyệt nói: "Bác Trần, phiền bác nói với dì Hồng một tiếng, cháu sẽ đưa

Tiểu Nhiên về nhà."

Đôi mắt An Nhiên sáng lên: "Anh là muốn đến nhà em ăn cơm phải không?"

Nam Tịch Tuyệt gật đầu một cái.

Trong khi đang nói chuyện thì Khâu Thiếu Trạch đã lên xe, bác Trần cũng khởi động xe, An Nhiên gấp rút chạy tới ngăn lại, ghé lên bên cửa xe nói:

"Bác Trần, nhớ nói cho mẹ cháu biết Nam ca ca muốn đến nhà ăn cơm, để

cho mẹ làm nhiều món ăn ngon, nhất định phải có cọng hoa tỏi non xào

trứng, cọng hoa tỏi non phải là loại kia...."

"Đã biết. Tiểu thư yên tâm." Bác Trần lên tiếng.

Khâu Thiếu Trạch luôn không thích thức ăn cầu kì hừ lạnh một tiếng: "Cọng hoa tỏi non có cái gì tốt mà ăn."

An Nhiên căm tức nhìn hắn: "Không ai để cho anh ăn. Anh không xứng ăn món

mẹ tôi làm. Cái người này cá. . . . . ." Nhớ tới Bùi Anh đã dạy mình, cô đem lời mắng chửi đến khóe miệng liền nuốt xuống.

Khâu Thiếu Trạch đột nhiên nghiêng người qua bắt được cổ áo của An Nhiên.

"Anh làm gì thế?" An Nhiên giận dữ.

"Em chính là xem thường người khác như vậy." Khâu Thiếu Trạch nhẹ giọng nói.

An Nhiên cười lạnh: "Anh có chỗ làm cho người khác coi trọng sao?"

"Cũng thế." Khâu Thiểu Trạch buông cô ra, lần nữa ngồi thẳng lại. An Nhiên tức giận vuốt lên chỗ cổ áo bị hắn vò nát.

Xe hất bụi đi, Nam Tịch Tuyệt an ủi sờ đầu của cô, An Nhiên ôm lấy anh,

giọng nói có chút nghẹn ngào: "Trước kia em không xen vào, nhưng về sau

anh chỉ có thể đối tốt với một mình em."

An Nhiên cùng Nam Tịch

Tuyệt đi siêu thị một chuyến, mua chút đồ mà Nhập Hồng thích. Lúc hai

người đến nhà họ An, Nhập Hồng đang đem thức ăn nóng hổi bày lên bàn ăn.

Khâu Thiếu Trạch không có ở đây, trong lòng An Nhiên thoải mái không ít.

Nhiều ngày không thấy con gái như vậy, Nhập Hồng vội vàng gắp thức ăn

cho cô, nhiệt tình kêu Nam tử ăn nhiều một chút. Sờ sờ mặt của An Nhiên: "Đen đi nhiều, cũng gầy nhiều, ở trong rừng rậm không ăn được rồi."

Miệng An Nhiên căng phồng, "Ừ, cơm nhà đúng là ngon hơn nhiều." Ăn như hổ đói giải quyết xong một chén cơm, An Nhiên duyên dáng nhấp một miếng canh,

ưỡn bụng thở dài một hơi, "Không có người không được hoan nghênh ở đây,

ăn được chính là hương."( hương: hương thơm, ý chị ý là chị ý ăn lun

được cả hương thơm của món ăn,hắc, phục chị, hương thì để ngửi thui chứ)

An Diệc Bác đang nói chuyện cùng Nam Tịch Tuyệt nghe thấy lời này, sắc mặt trầm xuống, cũng không nói gì .

Nhập Hồng đứng dậy đi vào trong bếp bưng ra nồi cháo gà vừa mới hầm cách

thủy, múc cho Nam Tịch Tuyệt một chén: "Nam tử, nếm thử cái này một

chút. Đây là Anh tử dạy dì đấy."

An Nhiên sờ sờ cái bụng đã không thể nhét nổi nữa, nói: "Mẹ người thiên vị, đợi con ăn no mới bưng lên."

Nhập Hồng cười nói: "Tại con tính tình gấp, ai cho con ăn nhanh như vậy. Mới vừa rồi canh này còn chưa hầm cách thủy xong."

Huyêt áp của An Diệc Bác hơi cao, Nhập Hồng bình thường nấu cơm cũng sẽ chú ý một chút. Mới vừa rồi canh An Nhiên uống so với hương thơm nồng của

cháo gà này quả thật chỉ giống như nước hoa quả xuông.

Nam Tịch

Tuyệt nhìn cô thèm lợi hại, liền chọn một miếng thịt gà lớn đút tới bên

miệng cô. An Nhiên kinh ngạc vì anh đang ở trước mặt trưởng bối mà dám

tự nhiên thân mật, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng nuốt miệng thịt gà, thật

là thơm, thật trơn, thật non!

Nhập Hồng chống cằm, vui mừng nhìn

bọn họ: "Năm đó thời điểm Anh tử dạy dì, nhưng vẫn bị cháy khét nhiều

lần đấy. Mùi vị như thế nào?"

Nam Tịch Tuyệt nghiêm túc nói: "Ăn thật ngon."

Nhập Hồng cười nhìn mái tóc An Nhiên, "Quỷ tiết lần này, mẹ vừa đúng lúc có

chuyện, con và Nam tử cùng nhau trở về thăm bà ấy đi. Nhiên Nhiên phải

nghe lời, để cho bác Anh của con nhìn một chút, đã trưởng thành xinh

đẹp, cũng có thể cho con làm con dâu rồi."( quỷ tiết: rằm tháng bẩy, hi, cảm ơn mọi ng đã chỉ giùm t cái này)

Mặt của An Nhiên lại càng đỏ.

An Diệc Bác cùng Nam Tịch Tuyệt nói rất nhiều chuyện trên phương diện làm

ăn, An Diệc Bác tán thành việc anh tự xây dựng sự nghiệp, cũng như tính

can đảm và thái độ khiêm tốn của anh. Đợi đến lúc Nhập Hồng khuyên nhủ,

hai chai rượu trắng cũng đã thấy đáy. An Diệc Bác uống rượu liền nói

nhiều, còn nói muốn Khâu Thiếu Trạch trở lại, đi ra ngoài vài ngày như

vậy ngay cả cửa nhà cũng không vào. Nhập Hồng liền đỡ ông lên lầu.

Nam Tịch Tuyệt cứ một ngụm rượu một hớp cháo gà, cũng đã sớm có vẻ say.

Nhập Hồng lau mồ hôi từ trên lầu đi xuống, nhìn dáng vẻ đó của Nam Tịch

Tuyệt, thở dài: "Đàn ông uống rượu thật giỏi. Nhiên Nhiên, Nam tử tự lái xe tới sao ?"

"Vâng." An Nhiên đang cố gắng đem ly rượu trong tay anh đoạt lại, "Anh đừng uống nữa!"

Nam Tịch Tuyệt chính là không buông tay, cặp mắt mê ly vẫn còn sờ chai rượu.

Nhập Hồng nhìn Nam Tịch Tuyệt: "Là lỗi của mẹ. Nam tử khẳng định lại nhớ mẹ

của nó rồi. Thôi, nhà nó cách nhà chúng ta khá xa, uống đến nh


Polly po-cket