Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Khuất Phục

Khuất Phục

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324732

Bình chọn: 9.5.00/10/473 lượt.

lại ngoài ý muốn bị cô hất ra.

“Anh đừng đụng vào em!”

Giọng nói của cô có chút khàn khàn.

Biểu hiện trên mặt cô, khiến thái tử có chút kinh ngạc, hắn chưa từng nhìn thấy bộ mặt như vậy của cô bao giờ. Bộ dáng của hắn lúc này vô cùng không tốt.

Dường như đang kìm nén nhẫn nại điều gì, nhưng lại giống như là cảm giác chán ghét…

Cô thế mà lại chán ghét hắn?

Lúc trước cơn giận dữ của thái tử lên tới, mặc kệ cô có muốn hay không, túm lấy cổ thay cô kéo đến phòng khách, tìm hộp cứu thương ra để xử lý vết thương trên tay cô.

Vết thương này có vẻ nặng hơn so với hắn tưởng tượng.

Trong toàn bộ quá trình, cô vẫn giãy dụa, thậm chí còn đánh đấm hắn.

Hắn với lấy chiếc kéo ở trên bàn trà, bắt lấy hai cổ tay của cô cô định ở phía sau lưng. Cầm lấy mớ tóc ở phía sau đầu cô bắt buộc cô phải ngẩng mặt lên nhìn hắn.

“Em nổi điên lên làm gì!”

“Không nên đụng vào em! Buông ra buông ra!”

Cô bỗng nhiên nhào người lên muốn cắn cổ hắn.

Thái tử bị cô cắn một cái vô cùng đau, liền quăng cô lên trên ghế sofa. Cô gái này răng miệng thật lợi hại, thế mà cắn hắn đến chảy cả máu.

Ánh mắt thái tử thoáng nhìn ra ý đồ muốn lấy chiếc kéo ở trên bàn trà của cô. Hắn bước nhanh tới khống trụ cô, rất muốn mắng tiếp cho cô một trận.

Lại thấy đáy mắt cô âm u lạnh lẽo đến lạ thường, trong lòng trầm xuống.

“Ánh mắt em như thế nào lại thành ra như vậy?”

Thái tử nghiến răng chất vấn.

“Buông --- tôi --- ra.”

Cô nói từng chữ từng chữ một, vô cùng kiên quyết nói ra. Lại không biết rằng, khiến cho thái tử phẫn nộ chưa từng có trước nay.

Khóe miệng hắn gợi lên nụ cười tàn nhẫn lạnh lẽo, bộ dạng hắn giống như mang theo một con gà, trở lại phòng ngủ chính, ném cô lên giường, rồi lập tức đè lên cô.

“Không cho phép anh đụng vào? Hử? thế chỉ cho cái tên Thi Dạ Triêu kia đụng vào thôi?

Cô cúi thấp mặt xuống, bị áp chế dưới thân hắn, hai tay gắt gao níu chặt ga giường.

Cô không nhìn thấy tia sắc bén trong mắt hắn khiến người ta phải sợ hãi, hắn cũng không nhìn thấy một mảnh xám tro cùng sợ hãi trong mắt cô.

Hắn bắt đầu với tay, kéo khăn tắm trên người cô ra.

“Hắn có thể hôn em, tại sao tôi mới chỉ đụng chạm tới em đã bị em phản kháng ghê gớm như vậy?

Cô kịch liệt phản kháng, nhất thời khiến cho hắn mất đi lý trí.

Đây là Tiểu Tịch sao? Là Tiểu Tịch mà hắn nói gì nghe nấy, yêu thích đi vòng quanh hắn, ngọt ngào gọi hắn là anh thái tử đây sao?

“Mẹ nó!”

Cả đầu hắn, đều là hình ảnh Thi Dạ Triêu ôm, hôn cô.

“Tôi không thể chạm vào em? Có phải không?

Rất nhanh sau đó, thân thể cô đã trở lên trần trụi ở dưới thân hắn, khăn tắm kia đã bị hắn xé làm hai nửa,dây áo choàng tắm của hắn cũng đã sớm bị buông ra.

“Em đã quên tôi là ai rồi sao?”

Nụ hôn cuồng nhiệt của hắn nhanh chóng rơi trên đầu vai mượt mà của cô, sau đó liền trở nên cuồng dã, gặm cắn tựa như phát tiết nỗi tức giận vây. Một tay hắn khống trụ cánh tay mảnh mịn màng của cô, kéo lên trên đỉnh đầu. Tay còn lại bận rộn cởi áo tắm trên người mình quăng xuống đất!

“Nếu tôi muốn, sao còn thể nghĩ đến em lại nói không?

Hắn là ai chứ? Hắn đường đường là thái tử của Hoàng Phủ gia! Ai dám nói không với hắn? Ai dám cự tuyệt hắn? Ai dám dùng ánh mắt như vậ mà nhìn hắn?

Người phụ nữ này dám!

Người phụ nữ này thế mà cũng dám!

Như thế nào hắn lại không biết rằng, cô lại có lá gan lớn như vậy?

Nhìn cô có vẻ yếu đuối, nhưng không nghĩ cô lại quật cường như vậy.

Đúng! Quật cường!

Thậm chí, cô có thể vì người đàn ông khác, mà trở mặt với Đường Yên. (p/s: ĐY là mama của cô nha, còn rằng thì là mà, t thấy anh í thật đáng thương vì không biết người đàn ông khác mà anh í nghĩ lại chính là bản thân mình :3, đúng là 1 đứa trẻ đáng thương a*chấm chấm nước mắt*)

Đàn ông, lại là đàn ông!

Trong lòng hắn dâng lên một ngọn lửa giận không tên, hắn cảm thấy cả người mình bị thiêu đốt trong ngọn lửa đó. Hắn phải làm cái gì đó để có thể áp chết ngọn lửa đó xuống.

Cô thét chói tai, cô vặn vẹo vùng vẫy, cô thề sống chết không buông thả bản thân theo

hắn.

“Em muốn bao nhiêu?”

Răng của hắn hung ác, không lưu tình gặm cắn trên xương bướm của cô.

“Muốn bao nhiêu? Bao nhiêu đàn ông mới đủ cho em?

Em trai hắn vẫn còn chưa đủ? Vẫn còn một tên Thi Dạ Triêu?

Cô nhích tới nhích lui đưới thân hắn, không biết rằng cứ như thế kích thích dục hỏa trong hắn ngày một bùng cháy.

Hắn cong lưng, nằm trên người cô, một chân vừa đúng để ở giữa hai chân cô. Đường cong cặp mông của cô rất đẹp,nhích tới nhích lui, cuối cùng vừa đúng đặt dưới bụng hắn.

Dục vọng nguyên thủy nơi hắn bị cô làm cho thức tỉnh, vừa nóng bỏng, vừa

Cứng rắn như sắt, đặt ngay nơi cửa động mềm mại của cô.

“Đừng nhúc nhích!”

Giờ phút này, cô đâu có thể nghe được bất cứ điều gì? Một lòng chỉ nghĩ muốn thoát khỏi sự ràng buộc thân thể hiện tại.

“Tôi bảo em không được tiếp tục nhúc nhích nữa! Mẹ nó!”

Một bàn tay thái tử trượt xuống, đè mông còn đang làm bị cô làm cho nhích tới nhích lui, cảm giác dần bị hấp dẫn.

Hắn tâm niệm vừa độngm tà ác bắt đầu. Ngón tay thon dài theo khe mông đi xuống, mãi đến mãnh đất tư mật kia, lưu luyến đi tới đi lui.