Pair of Vintage Old School Fru
Kiều Thê Tùy Hứng Của Hoàng Đế

Kiều Thê Tùy Hứng Của Hoàng Đế

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322455

Bình chọn: 7.00/10/245 lượt.

“Không cần quật cường, kêu lên.” Anh liếm hôn nhũ quầng màu hồng phấn, uy hiếp ra lệnh.

“Không…… Muốn……”

“Là không, hay là muốn?” Anh lộ ra tười cười tà ác lại tuấn mỹ, sau đó ngậm nụ hoa sớm nở rộ khác, còn ác ý xoay tròn đầu lưỡi.

“Anh…chán ghét……”Cô không thể đè nén phát ra âm thanh yêu kiều, cảm

thấy quyền khống chế thân thể đều bị anh nắm giữ, chỉ có thể mặc anh sắp đặt.

“Nhớ anh không?” Không lấy được đáp án vừa lòng, anh không chịu bỏ

qua, tiến hành một lần so với một lần còn muốn giày vò lăng trì ngọt

ngào.

“Nhớ……” Cô rất vô dụng, lập tức liền đầu hàng, đơn giản là bàn tay

to của anh làm càn trượt xuống dưới, đẩy quần lụa mỏng ra, đi vào trong

quần lót ren mềm mại.

Cô càng thêm phóng đãng nức nở ngâm nga lấy lòng thính giác của anh.

Cô không nói dối, cô thực sự rất nhớ hắn, không có nhiệt độ cơ thể

anh làm bạn, mỗi đêm cô đều mất ngủ, đếm hơn ba ngàn con cừu cũng không

có biện pháp đi vào giấc ngủ.

Nhớ mùi hương của anh, nhớ hô hấp của anh, nhớ nụ hôn nóng bỏng của anh…… Cái gì cũng đều nhớ.

“Hoàng, em muốn anh……” Cô lại không quật cường, thần phục trước nhớ

nhung cùng dục vọng, hai tay vòng trụ sau gáy anh, dâng lên đôi môi phân nộn mềm mại của mình.

Anh lại như là cố ý trừng phạt cô, cố tình né tránh nụ hôn của cô, làm cho cô nháy mắt cảm thấy hư không.

Nhưng là giây sau, anh lại âm thầm dùng sức xoa nơi mềm mại của cô, để ngón tay thon dài tiến vào tiểu huyệt ướt sũng

“Hoàng…… Không cần……” Cô thật là khó chịu, đồng thời cũng cảm thấy

vui thích thật lớn, cảm giác mâu thuẫn này dù trải qua bao nhiêu lần vẫn cảm thấy sợ hãi.

Bình thường vào lúc này, Triển Hoàng Tu sẽ rất nhẫn nại dỗ cô, hơn

nữa sức tay sẽ đặc biệt ôn nhu, nhưng lúc này đây anh lại không như vậy.

Anh cường ngạnh cùng thô bạo, trực tiếp cắm vào rút ra, đè ép ra

càng nhiều xuân triều, như muốn dùng hành động để dạy bảo hành động tùy

hứng lần này của cô.

“Ân…… Hoàng…… Sẽ đau……” Cô có chút khó có thể tin, khóe mắt đẫm nước mắt, tiếng nói kiều mỵ cầu xin tha thứ.

Nhưng đau đớn đi qua, cô cơ hồ chìm ngập trong khuây khoả , u huyệt

nhỏ hẹp chảy đầy xuân lộ, dính ẩm ướt lòng bàn tay anh, anh là chúa tể

của cô.

Lửa nóng cứng rắn của Triển Hoàng Tu đã sắp chịu không nổi, nhưng trừng phạt vẫn tiến hành như cũ.

Anh dùng một tay còn lại vỗ về chơi đùa tuyết nhũ, ngón cái thô ráp

vuốt ve tiểu anh đào màu đỏ, như đang thưởng thức một viên ruby tốt

nhất.

Một tay kia chôn ở bên trong tầng tầng quần lụa mỏng, tận tình giày

xéo nhung tơ mềm mại, giống như một phù thủy đang tránh ở chỗ tối thi

triển rủa pháp tà ác.

Khuây khỏa mãnh liệt khiến cho xuân triều càng tiết ra, đóa hoa mềm

mại gắt gao bao chặt ngón tay anh, anh vẫn duy trì tốc độ rút ra chọc

vào như lúc ban đầu, dẫn cô đến cao trào tình dục.

Ý thức dần dần mê loạn, cái gì cô cũng không nhìn rõ, chỉ có thể nhắm mắt lại cảm nhận cao trào, thế giới bắt đầu sụp đổ.

Khi cô vì không chịu nổi mà nức mở, anh mới ôn nhu cúi đầu, hôn trụ tiếng khóc của cô.

Sau đó anh cởi bỏ trói buộc ở dưới thân, đem lửa tình to lớn đã

ngẩng cao đầu xâm nhập vào u kính của cô, nam tính ngâm trong mật hoa

ngọt ngào, dễ chịu phảng phất chiếm được tự do.

Anh tựa vào bên tai cô, khẽ kêu một tiếng ngâm nga thỏa mãn, ồ ồ thở dốc, làm hai má cô ửng đỏ, hơi thở hỗn độn cùng ngâm kêu kiều mỵ hòa

vào nhau.

Anh không vội bắt đầu tấn công mà chỉ tiến vào cô, làm cô cảm giác

được sự căng chặt của anh, sau đó thong thả vận động theo quy luật.

“Nói em yêu anh.” Anh dừng lại động tác, hôn thùy tai cô.

“Không……” Cô kháng cự

“Nói.” Tiếng nói thô rát mang theo giận dữ hiếm thấy.

Giang Minh Nhân lại cố ý cắn chặt môi dưới, lấy trầm mặc đáp lễ sự thô bạo vừa rồi của anh

“Nhân Nhân, em thực không ngoan.” Anh than một tiếng, sau đó anh cắn nụ hoa mẫn cảm của cô , ngang nhiên tiến nhập vào trong cơ thể cô, hơn

nữa còn nhanh đến chỗ sâu.

Cô thét chói tai, anh cuồng dã không khống chế đâm vào cô, nam tính

cứng rắn không ngờ cô lại ướt át như thế, nơi đó hết sức ngọt ngào, ham

muốn nguyên thủy nhất khống chế họ.

Cô liều mình cắn đôi môi sưng đỏ, nhưng vẫn phát ra những tiếng rên

rỉ nhỏ vụ, giống nhu tiếng ca của yêu nữ dụ hoặc đàn ông, vì cô mà điên

cuồng, vì cô mà mê muội.

Triển Hoàng Tu quả thật điên cuồng, đè nén hơn một tháng nhớ nhung

cùng dục vọng, trong giờ khắc này tất cả đều được giải phóng, anh điêu

luyện đụng chạm vào nơi mềm mại của người phụ nữ, như muốn đem cô hòa

vào bên trong người mình, triệt để hợp làm một.

Một khắc trước khi phóng thích, anh lại đột nhiên xoay người, đổi vị trí hai người, cô ở phía trên, anh nằm bên dưới.

Cô mờ mịt khóa ngồi ở trên người anh, toác dài đen nhánh xõa trên

vai, ánh mắt sương mù vô tội, một loại cảm giác mất mát nhanh lên đỉnh

núi lại nháy mắt rớt xuống bắt đầu khuếch tán. “Hoàng, anh vì sao……”

Cô ở trên cao nhìn xuống anh, anh nằm ngửa, giống như một chú sư tử

mạnh mẽ lười nhác, hai mắt trần trụi nhìn chằm chằm vào thân thể tuyết

trắng.

“Em tới.” Anh khàn khàn mệnh lệnh.

“Em sẽ không……” Cô cắn cắn cánh môi, hai gò má bị tình