Old school Easter eggs.
Kiều Thê Tùy Hứng Của Hoàng Đế

Kiều Thê Tùy Hứng Của Hoàng Đế

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322420

Bình chọn: 9.5.00/10/242 lượt.

xứng với anh, ông ấy cho rằng em là vì tài sản khổng lồ của Triển

gia mà gả cho anh……” Nhớ tới ngày đó không thoải mái, Giang Minh Nhân

khuôn mặt nhỏ nhắn có vẻ thật uể oải.

“Nhân Nhân, hôn nhân là của chúng ta, không cần để ý người khác bình luận, cho dù người đó là cha anh cũng giống nhau.”

“Nhưng là……” Cô rầu rĩ không vui cụp mắt. “Giữa chúng ta quả thật

khác biệt rất lớn, mặc kệ là gia thế bối cảnh hay là cái gì…… Hoàng, em

sẽ sợ, sẽ bất an, em không biết mình liệu có đủ tư cách đứng bên cạnh

anh.”

“Có đủ tư cách hay không là do anh quyết định, không phải người

kia.” Triển Hoàng Tu thở dài một hơi, đem tiểu thê tử mặt mày ngưng tụ

ưu sầu thâm ôm vào lòng. “Không cho phép em dao động, cũng không cho

phép em miên man suy nghĩ.”“Anh lại sẽ cố ý không để ý tới em như lúc trước sao?” Đến nay nhớ tới trong lòng vẫn còn đau đớn.

“Sẽ không, vĩnh viễn sẽ không.” Anh hôn gò má dư hồng của cô.

“Một ngày nào đó anh sẽ chán ngấy mà không cần em sao?” Cô ôm chặt

lão công thân ái, cảm thụ hết thảy tốt đẹp đã tìm lại được, trong miệng

lại hỏi ra những lời nói ngu ngốc.

“Đồ ngốc, anh làm sao có thể không cần em?” Anh buộc chặt hai tay, đem cô khảm nhập trong ngực.

“Hoàng, em yêu anh.”

“Anh cũng yêu em.”

Thời gian ấm áp ngọt ngào duy trì không đến hai phút, tiếng điện

thoại lại lần nữa vang lên, Triển Hoàng Tu không tiếng động thở dài, sau đó làm cho tiểu thê tử một lần nữa thoải mái nằm lại trong ổ chăn.

“Em mệt muốn chết rồi, hiện tại hảo hảo ngủ một giấc đi.” Anh cúi đầu nhẹ hôn môi cô.

“Anh đi đâu vậy? Anh không ngủ với em sao?” Cô giữ chặt Triển Hoàng Tu đang chuẩn bị đứng dậy xuống giường, hoảng loạn hỏi.

“Anh xuống dưới lầu xử lý một số chuyện, em ngoan ngoãn ngủ, mặc kệ nghe được cái gì đều không cần xuống lầu, ân?”

“Anh sẽ không thừa dịp lúc em ngủ mà chạy đi chứ?” Cô rất lo lắng

đây là một hồi rất chân thật mộng đẹp, sau khi tỉnh lại vẫn là cô đơn

một người.

“Đồ ngốc.” Anh cười nhẹ, lại cho cô một cái hôn sâu. “Anh cam đoan đến lúc em mở mắt tỉnh dậy, em sẽ thấy anh ngay bên cạnh.”

Triển Hoàng Tu ngữ điệu ôn nhu mà dỗ Giang Minh Nhân, nhìn cô nghe

lời nhắm lại hai mắt mới đứng dậy, sau đó nhanh chóng mặc chỉnh tề rời

khỏi phòng ngủ chính.

Trên lầu tràn ngập hơi thở ngọt như mật, dưới lầu lại là giằng co lạnh như băng.

Hai cha con đối chọi gay gắt, này vẫn là lần đầu tiên trong đời.

“Con cùng cô ta hợp lại?” Cho dù ngồi ở trên xe lăn, Triển Thiệu

Bình uy nghiêm vẫn khiếp người như cũ, chỉ tiếc loại khí thế này từ nhỏ

đến lớn Triển Hoàng Tu đã thành thói quen, không có tác dụng gì.

“Con cùng cô ấy luôn luôn ở cùng nhau, chưa từng có tách ra, càng

chưa nói tới cái gì hợp lại hay không hợp lại.” Triển Hoàng Tu mặt không chút biểu cảm mà sửa đúng lời cha.

“Giúp việc đều đã nói cho ta, cô gái này bình thường ở nhà ngồi mát

ăn bát vàng, suốt ngày chỉ biết cãi nhau, căn bản là không phải một

người vợ tốt, cô ta đã muốn ly hôn, con hẳn là thành toàn cho cô ta mới

đúng, vì sao còn để cô ta trở về?”

“Cha, đây là chuyện giữa vợ chồng chúng con, cha không cần hỏi đến.”

“Lúc trước con kết hôn, ta không có can thiệp, đó là vì con đưa ra

thỉnh cầu với ta, con nói con hy vọng có thể lựa chọn đối tượng mình

thích, ta không phản đối, hơn nữa còn tuyệt đối tôn trọng.”

“Tôn trọng trong miệng cha, chính là lựa chọn không tham dự hôn lễ của con?” Triển Hoàng Tu trào phúng hỏi lại.

Sắc mặt Triển Thiệu Bình nháy mắt lại trầm xuống vài phần, ngữ khí

bén nhọn lớn tiếng trách cứ: “Đó là bởi vì lúc trước ta rất tin tưởng

con, kết quả con thế nhưng tuyển một đối tượng không ra gì như vậy để

kết hôn, đối với toàn bộ tập đoàn Hoàng Duệ mà nói là sự vũ nhục, con

biết không?”

“Con chỉ biết đây là lựa chọn của con, là hôn nhân của con, cùng toàn bộ tập đoàn Hoàng Duệ không quan hệ.”

“Bậy bạ! Con là tổng tài tập đoàn Hoàng Duệ, hết thảy của con đều liên quan đến tập đoàn Hoàng Duệ!”

“Cha hy vọng con làm thế nào?” Triển Hoàng Tu không kiên nhẫn hỏi.

“Liền làm theo ý của ta! Lập tức cùng nữ nhân kia ly hôn, sau đó

thân cận đối tượng ta an bài.” Triển Thiệu Bình không chút khách khí hạ

mệnh lệnh.

“Không có khả năng.” Triển Hoàng Tu quả quyết cự tuyệt.

“Con là con của ta……”

“Cô ấy là vợ của con, là nữ nhân duy nhất con yêu, là nữ nhân sẽ

sinh hạ người thừa kế tương lai của tập đoàn Hoàng Duệ, muốn con cùng cô ấy ly hôn, trừ phi con chết, bằng không con không làm được.”

Nghe anh không chút dao động tuyên bố, Triển Thiệu Bình tức giận đến cả người phát run, Giang Minh Nhân đang tránh ở cầu thang nghe lén cũng đỏ cả hai mắt.

Anh thực sự thực yêu cô…… Thế nhưng còn vì cô cãi lại lệnh cha, vừa

nghĩ đến mình lúc trước tùy hứng, cô thực sự rất muốn đánh mình một

trận.

“Con mang thai.”

Đột nhiên tới một câu, làm hai nam nhân trong phòng khách đều choáng váng.

Hai cha con Triển gia không hẹn mà cùng nhìn về phía cầu thang,

Giang Minh Nhân mặc âu phục rộng rãi, đang từ từ đi xuống, hai tay cô

phủ trên bụng bằng phẳng, khuôn mặt nhỏ nhắn ngọt ngào mỉm cười.

Cái mỉm cười này ở trong mắt Triển