
hàng, lúc
trước nên đem cô nàng này làm chiêu bài.
Bất quá tất cả công lao nên tặng cho cái tên nam nhân hỗn đản trong miệng Giang Minh Nhân, ha ha……
Đột nhiên, điện thoại trong tiệm vang lên.
Mạnh Mộng một tay đếm tiền mặt, một tay kia thuận tay bắt nghe, nghe được thanh âm đối phương khắc sau sắc mặt nháy mắt đại biến. “Hiện tại? Được, được, không thành vấn đề! Ta lập tức chuẩn bị.”
Gác điện thoại, Mạnh Mộng lập tức gọi các nữ nhân viên phục vụ khác
trong tiệm — trừ bỏ còn Giang Minh Nhân đang bận giúp người ta dùng cơm, mở một hội nghị bí mật.
Sau khi phục vụ xong, đám đông từ từ tản ra, Giang Minh Nhân mệt đến ngay cả tươi cười đều cứng ngắc , mới muốn tránh đến phòng thay quần
áo vụng trộm trốn việc, đột nhiên bị bạn tốt gọi lại.
“Nhân Nhân, buổi chiều có khách đặt bao hết, chỉ định bạn phục vụ
nga!” Vì công và tư rõ ràng nên Mạnh Mộng sai sử bạn tốt một chút cũng
không ấy náy.
“Yêu! Nơi này là nhà hàng không phải khách sạn, còn cái gì chỉ định
không chỉ định, mình cũng không phải tiểu thư Tràng Kỷ ( Tiếu : cái
này nguyên văn nó vậy hic ) Giang Minh Nhân mệt đến đòi mạng, nhất thời
nổi giận.
“Người khách buổi chiều nay không giống, là siêu cấp vip của “Điền Mật Manh Manh lại là đại cổ đông.” Mạnh Mộng nói.
“Thực sự? Mình thế nào không có nghe bạn đã nói còn có cổ đông khác?” Giang Minh Nhân hồ nghi xem xét.
Mạnh Mộng chột dạ cười trừ. “Chuẩn bị mở tiệm có bao nhiêu bận bạn
cũng không phải không biết, làm sao còn hơi sức nói với bạn loại việc
nhỏ này?”
“Bạn đừng quên mình là bạn bè đi?” Giang Minh Nhân lại dùng ôn nhu tấn công.
“Làm trò! Công ra công, tư là tư.” Mạnh Mộng đem mặt quay sang một bên, không chút nhúc nhích.
“Mộng Mộng, bạn để mình nghỉ ngơi một chút thôi, được không?” Giang Minh Nhân lại làm nũng tấn công.
“Đương nhiên không được.” Nói đùa, Giang Minh Nhân nếu
bãi công không làm, đại cổ đông không phát hỏa đem nhà hàng này hủy đi
mới là lạ! “Nói đùa, mình là bà chủ, bạn là nhân viên, nào có nhân viên
để chủ thì làm còn mình thì nghỉ ngơi ở bên cạnh, làm cho chủ một người
làm mệt, đạo lý ở đâu? Không nói nhiều nữa, nhanh chút chẩn bị phục vụ
khách chiều nay.”
“Bạn thực không có nhân tính, mình là bạn tốt của bạn nha……”
“Mình chỉ nhận tiền không nhận bạn bè, nhanh chút làm
việc đi!” Mạnh Mộng lộ ra một bộ dạng yêu tiền hung ác, không xem Giang
Minh Nhân ở trong mắt, quả thực cùng các ông chủ ép lương nhân viên
không khác gì nhau.
Ô, lúc trước Mạnh Mộng ở trong điện thoại cùng cô cam
đoan công việc này nói có bao nhiêu thoải mái liền bấy nhiêu thoải mái,
còn nói muốn nghỉ ngơi lúc nào cũng có thể, thế nào hiện tại lại là loại thái độ này!
Khó trách La Hiểu Uy nói tuyệt đối không cần tin tưởng
Mạnh Mộng yêu tiền này! Cô thực không nên đáp ứng tới nơi này công tác,
thật sự là lên nhầm thuyền giặc, thê thảm!
“Như thế nào? Tay làm hàm nhai là thực vất vả, nếu bạn
sợ mệt như vậy, vẫn là nhanh chút trở lại bên người ông xã bạn, tiếp tục làm phu nhân hào môn của bạn.” Nhìn ra bạn tốt một mặt hối hận, Mạnh
Mộng nhìn thấu chạy nhanh sử dụng phép khích tướng, hơn nữa chiêu này
lần nào cũng đúng, dùng siêu tốt.
Giang Minh Nhân đối với ông xã oán khí đến nay chưa
tiêu, bị bạn tốt kích thích như vậy làm cho tính cách ngu ngốc, đơn
thuần lập tức trúng kế.
“Mình mới không cần trở về làm oán phụ! Mình muốn độc lập!” Giang Minh Nhân hai tay gắt gao nắm chặt.
“Tốt lắm, vậy nhanh chút đi làm việc đi.” Mạnh Mộng vỗ vỗ đỉnh đầu nàng. (Kim: Giống vỗ đầu cún con vậy)
Giang Minh Nhân lập tức phấn chấn tinh thần, gia nhập
hàng ngũ chuẩn bị, đợi đến hết thảy sắp xếp ổn thỏa xong, các nữ nhân
viên khác thay quần áo chuẩn bị tan tầm.
Giang Minh Nhân không hiểu ra sao, lại chạy tới chất vấn bạn tốt: “Mộng Mộng, vì sao mọi người đều về hết?”
“Bởi vì này vị này là siêu cấp vip, không thể tùy tiện
cho những người khác nhìn thấy, hơn nữa hắn có phong cách hành sự chuyên nghiệp, rất coi trọng quyền riêng tư, thời điểm ăn cơm không thích
nhiều người ở bên cạnh.” Mạnh Mộng cười giải thích.
“Nga nga, người này sao có cảm giác cùng người nào đó
giống nhau nga……” Giang Minh Nhân hết thảy cảm thấy giống như đã từng
quen biết.Tính cách Triển Hoàng Tu cũng là cực độ coi trọng riêng tư, hắn không chỉ có quy định, phụ trách giúp việc nhà không thể ở
trong nhà qua đêm, quét dọn công ty cũng là một tuần đến dọn dẹp một
lần, hơn nữa phải trong thời gian quy định hoàn thành công việc quét
dọn, mặt khác còn phải ký tên vào hợp đồng
giữ bí mật, tuyệt đối không được tiết lộ tình hình trong nhà, nếu trái
với hợp đồng, phải thanh toán số tiền khổng lồ.
Nói tóm lại, nam nhân chính là thật sự phiền toái, ngay cả chính nàng cũng không suy nghĩ ra, lúc trước làm sao có thể yêu đến
đồng ý gả cho anh ta?
Không đúng không đúng! Cô thế nào không có việc gì lại
nghĩ tới xú nam nhân này? Cô phải tỉnh táo lại, tuyệt đối không thể lại
làm cho chính mình biến thành hào môn oán phụ ( Tiếu : Oán phụ nhà giàu
hic ) !
Trên tường bỗng vang lên tiếng nhạc du dương, nhắc nhở
Giang Minh Nhân đa