
n mới có thể cảm thấy nhẹ lòng.
Câu nói
này không hoàn toàn chính xác, nhưng mà, khi bạn chưa trải qua, bất kể người
khác có khuyên nhủ bạn thế nào, cho dù bạn có hiểu lý thuyết một cách sâu sắc
như thế nào đi chăng nữa, cũng rất có khả năng, khống chế không nổi bản thân.
Giống
như tôi đây, tôi chưa từng nghĩ sẽ lên giường với Lưu Thụy Căn, tôi cảm thấy đó
vẫn còn là một việc xa vời, nhưng, nếu như anh yêu cầu, đại khái cũng sẽ không
từ chối đến cùng đâu.
“Thế
anh... không muốn à?”.
“Anh
muốn chứ. Anh nói rồi, anh là đàn ông, sức chống đỡ của đàn ông về vấn đề này
kém lắm, nhưng mà anh nói rồi, anh sẽ chịu trách nhiệm, nếu như có ngày xảy ra,
anh nhất định sẽ có trách nhiệm với em.”
“Nghe
câu nói này, giống như bây giờ anh không cần có trách nhiệm với em ấy.”
Lưu
Thụy Căn khổ sở lắc đầu: “Không phải anh có ý như vậy, mà là... Phiêu Phiêu,
tình cảm cũng có phân thứ bậc, anh đối với em, nếu như không xảy ra chuyện
gì... Đương nhiên, anh cũng không hy vọng có chuyện gì, nhưng mà có một số
việc, đàn ông ngoài miệng cứ nói là không để ý, thực ra, họ vẫn để ý đấy. Nếu
như chúng ta không thể cùng nhau đi đến đích, anh hy vọng, người chồng tương
lai của em không có ý kiến gì về việc này của em.”
Nói thế
nào nhỉ? Nếu như nói trước khi xảy ra chuyện này, tôi thích Lưu Thụy Căn theo
cảm tính của mình, sau khi nghe câu nói này của anh, tôi có thêm sự cảm kích
theo lý trí. Đúng thế, xã hội hiện nay, mở cửa đủ kiểu, thậm chí còn có người
cho rằng, những người con gái còn trinh già nua kia rất cổ quái. Nhưng tôi thấy
đa phần đàn ông xuất phát từ một tâm lý nào đó, vẫn cứ hy vọng mình là người
đầu tiên của vợ mình. Nếu không, trên diễn đàn sẽ không có nhiều lời nhắn hỏi
tôi có nhà cửa hay không, hay là những câu như có còn là con gái hay không...
Mà
những cô gái đã từng trải qua chuyện đó cũng sẽ nói rằng, không còn là con gái
cũng không giảm điểm của bạn, nhưng mà, nếu còn là con gái, bạn sẽ được thêm
điểm. Đương nhiên, cũng có một số đàn ông lại thích các cô gái có một chút kinh
nghiệm, hy vọng cô gái đó có chút từng trải, nhưng mà, đương nhiên là sẽ không
thích tôi.
Nếu như
tương lai tôi và Lưu Thụy Căn chia tay, nếu như tôi bắt đầu có tình yêu mới,
đối tượng của tôi chắc cũng là một người tương đối truyền thống. Có thể anh ta
sẽ không để ý đến việc này, nếu như tôi là lần đầu tiên, có lẽ anh ta sẽ nâng
niu tôi hơn một chút.
Có
nhiều lúc, tôi thật sự rất may mắn, người mà mình thích là Lưu Thụy Căn.
Tôi
nhìn vào mắt của Lưu Thụy Căn: “Em, em không có ý gì khác.”
Lưu
Thụy Căn nhìn tôi, sau đó cười lên ha hả, trong tích tắc tôi phải ứng lại ngay,
lập tức ra tay trói chặt anh: “Anh là đồ tồi, anh chọc em phải không!”.
“Nhìn
dáng vẻ em lúc nãy...”
Lưu
Thụy Căn bật cười lên ha hả, “Em nghĩ rằng anh làm gì em thật à?”.
“Cũng
không phải... chỉ là không quen.”
“Ồ, thế
thì bây giờ em bắt đầu chuẩn bị đi, đó là một việc không xảy ra trước thì cũng
sẽ xảy ra sau.”
“Chuẩn
bị cái gì? Không phải anh nói phải suy nghĩ cho thận trọng sao?”.
“Đúng
thế, đợi anh suy nghĩ thấu đáo rồi, không phải em cũng đã chuẩn bị kĩ rồi
sao?”.
“Không
nói với anh nữa, đã ăn cơm chưa?”.
“Đương
nhiên là... chưa. Anh biết là em nấu cơm cho anh, mà còn đi ăn bên ngoài sao?
Hôm nay ăn gì đấy?”.
“Tự đi
mà xem, trễ như vậy rồi, ăn ít một tí rồi ngày mai tính.”
Tôi nói
như thế, nhưng mà vẫn đi theo anh vào bếp, nhìn thấy anh múc một chén cháo đậu
đỏ và một đĩa nấm xào, nấm tôi xào rất nhiều, ngày mai anh có thể hâm lên, rồi
ăn sáng với cơm. Bình thường anh ăn cơm rất nhanh, cho dù tôi có nói, anh cũng
chẳng thay đổi gì cả.
“Sao
thế, ngày mai em không đi làm à?”. Anh vừa ăn, vừa nói.
“Không
phải.”
“Thế
thì có chuyện gì?”.
“Hôm
nay em nhận được một cuộc điện thoại, em vốn là không định nhấc máy, nhưng mà
sợ có chuyện gì, là... là chị của anh gọi điện đến.”
Tôi có
thể cảm nhận được một các rõ ràng, thái độ của Lưu Thụy Căn căng thẳng hẳn lên,
sau đó im lặng một lúc: “Chị ấy nói chuyện tiền bạc với em à?”.
Tôi
chầm chậm, cẩn thận gật gật đầu.
Anh thả
chén xuống: “Em thấy thế nào?”.
“Em...
em chẳng có gì cả, đây là việc của gia đình anh, em không nên nhiều chuyện,
nhưng mà, em muốn nghe anh giải thích như thế nào.” Tôi do dự một lúc, rồi cũng
cắn răng nói.
“Đại
khái là, những điều chị anh nói, đều đúng.”
Đêm hôm
ấy, tôi gần như là không ngủ, nằm lên giường lăn qua lăn lại, suy nghĩ về những
lời nói mà Lưu Thụy Căn nói với tôi.
Không
giống với những gì tôi tưởng tượng, gia đình của Lưu Thụy Căn không hề êm ấm
hạnh phúc, cha mẹ hiền từ con cái hiếu thuận... Có lẽ là một góc độ nào đó thì
cũng thế thật, nhưng cũng giống như bao gia đình khác, cũng có nhiều rắc rối.
Lưu Tịnh Huệ, chị gái của Lưu Thụy Căn chỉ lớn hơn anh hai tuổi, từ một góc độ
nào đó thì cũng rất tiện lợi, ví dụ như những thứ chị gái đã từng dùng, có thể
tận dụng cho em trai dùng lại. Nhưng đối với những gia đình không mấy giàu có,
lại sống trong những năm tháng mà tư tưởng trọng nam khinh nữ cò