Disneyland 1972 Love the old s
Lạc Thiếu, Ly Hôn Đi

Lạc Thiếu, Ly Hôn Đi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322542

Bình chọn: 8.5.00/10/254 lượt.

yệt

đối không cho phép xuất hiện trong cuộc hôn nhân của cô!

Bất kể là bề ngoài hay gia thế của Lạc

Lãnh Thần đều là đối tượng lý tưởng mà cô chờ đợi đã lâu, người đàn ông

tốt như vậy cô tuyệt đối không cho phép tuột khỏi tay mình.

Nhưng từ bấy đến giờ anh vẫn không có chút khởi sắc gì, vẫn bị người đàn bà này đến quấy rầy!

Thân hình của Bùi Thi Thi dồn vào trong lòng Lạc Lãnh Thần, trợn mắt nhìn về phía An Nhiên: “Cô An, cô tới làm gì?”

Cô hoàn toàn lấy tư thế của một nữ chủ nhân để nhìn cô ấy, hất cằm về phía An Nhiên, tuyên bố ai mới là nữ chủ nhân nơi này.

An Nhiên không muốn so đo với Bùi Thi Thi, cô tới đây chẳng qua là muốn biết rõ một việc mà thôi.

Nhìn về phía Lạc Lãnh Thần, cô chất vấn: “Vậy là sao?”

Lạc Lãnh Thần nghi hoặc: “Tôi làm cái gì? Cô An, phiền cô nói rõ hơn một chút.”

An Nhiên cắn môi, sắc mặt trắng bệch: “Lạc Lãnh Thần, thông báo chuyện ly hôn của chúng ta qua thư điện tử là do anh làm sao?”

Lạc Lãnh Thần cười, trong mắt có chút mỉa mai, anh cố ý ôm Bùi Thi Thi vào trong lòng mình: “Cô An, cô cho rằng

tôi có lý do gì để làm như vậy? Tôi chỉ mong sao mình được ly hôn với

cô, nếu bố của tôi biết tôi ly hôn cũng không tiện, cô nghĩ rằng tôi ôm

mỹ nhân khiến đầu mình phát sốt rồi nên bất chấp tất cả chạy đi hại cô

đồng thời cũng khiến tôi bực mình sao?”

Ba của Lạc Lãnh Thần là quân nhân đã xuất ngũ, sau đó đi biển buôn bán làm giàu, tính tình nóng nảy hơn tất cả,

nếu biết con trai mình ly hôn, không chừng đã tới cho anh mấy cái gậy.

Anh nói như vậy hình như cũng không phải không đúng, An Nhiên cắn môi, vẫn không yên lòng: “Anh không làm thật chứ?”

Bùi Thi Thi cười lạnh một tiếng: “Cô An,

tôi chưa từng gặp người nào lại tự dát vàng lên mặt mình giống như vậy,

chẳng lẽ cô tưởng rằng Thần đột nhiên phát hiện người mình thích là cô

nên mới có ý nghĩ muốn cứu vãn tất cả mọi chuyện?” Bùi Thi Thi yên lặng

quan sát vẻ mặt Lạc Lãnh Thần, nói tiếp, “Tâm tư của Thần chắc cô hiểu,

cần gì phải tiếp tục nằm mơ giấc mơ hão huyền này?”

An Nhiên bị cô ta chặn lời, rõ ràng ý cô

muốn nói không phải thế này, nhưng cuối cùng lại bị một lời khoa môi múa mép Bùi Thi Thi ép tới mức nói thành như vậy, giống như cô cố tình tìm

tới cửa để gây sự.

An Nhiên cũng chỉ phỏng đoán người gửi

thư cho ba mình, có lẽ thật sự không phải là Lạc Lãnh Thần, giống như

lời Bùi Thi Thi nói, anh ta có lý do gì để làm như vậy cơ chứ?

“Rất xin lỗi.” Khuôn mặt trắng bệch của

An Nhiên hướng về phía Lạc Lãnh Thần, cúi người chào, “Là tôi do tôi đã

đường đột đã quấy rầy hai người, tôi đi đây.”

An Nhiên gần như là chạy ra khỏi cửa,

trong lòng rối loạn, suy đoán người kia rốt cuộc là ai, còn cả cảnh

tượng vừa chứng kiến nữa, cô rời đi, kế tiếp họ sẽ làm chuyện gì?

An Nhiên ôm đầu chạy thẳng ra khỏi biệt

thự, không phát hiện ra trên tầng lầu phía sau có một ánh mắt thâm trầm

đang chăm chú nhìn vào bóng lưng mình.

Mãi cho đến khi cô rời khỏi, tầm mắt kia mới biến mất.

Bùi Thi Thi rúc vào bên người Lạc Lãnh

Thần, bàn tay nhỏ bé chạy trên lồng ngực cường tráng của anh, đúng lúc

lượn vòng đến đúng chỗ khiến người ta đỏ mặt thì bị bàn tay to của người đàn ông vẫn luôn trầm mặc túm lại.

Lạc Lãnh Thần đẩy cô lên ghế sô pha: “Anh tới công ty.”

Bùi Thi Thi không cam lòng đứng dậy ôm anh từ phía sau: “Thần, lúc này… ở lại cùng em có được không?”

Lạc Lãnh Thần đẩy cô ra, đi ra bên ngoài: “Công ty có việc anh cần phải xử lý, em tự ngồi một mình một lúc đi,

khó có được ngày nghỉ, anh có thể kêu lái xe đưa em đi dạo phố, mua sắm

hay đi đâu đó, phóng viên ở những chỗ ấy anh sẽ xử lý tốt, em yên tâm

phố là được.”

Lạc Lãnh Thần nói xong rút ra tờ chi phiếu đưa cho Bùi Thi Thi.

“Vậy,” Bùi Thi Thi cắn môi, trong khoảng khắc anh bước ra cửa lớn tiếng hỏi anh, “Đêm nay anh anh có về không?”

“Không được,” Lạc Lãnh Thần thay giày da nói, “Chuyện công ty tương đối bề bộn, vài ngày sau anh phải đi công

tác, mấy ngày nay anh sẽ phải xử lý cho xong một số chuyện cần thiết,

mấy đêm này em ngủ một mình đi.”

Bùi Thi Thấy nhìn bóng lưng của anh rời đi, vẻ mặt nhăn nhó, rốt cuộc vẫn bị người đàn bà là An Nhiên kia ảnh hưởng đến sao?

Cô không cho phép, Bùi Thi Thi xiết chặt hai tay, cô tuyệt đối không cho phép!

“Alô, A nhỏ đấy à (TC: Nguyên văn chỗ này là 小 A, mình beta lại chỗ này thành A nhỏ, giống như ở Mỹ có nhiều người gọi con trai là Junior + tên hoặc biệt danh của

người bố đó, chẳng biết đúng không nữa, bạn nào thấy mình sai comt để

mình và bạn Lãm sửa nhé!!!)? Là tôi, Bùi Thi Thi đây, tôi có việc muốn nhờ anh giúp…”

Cúp điện thoại, Bùi Thi Thi cười lạnh

lùng: “Trên thế giới có rất nhiều cách giết người không thấy máu, chẳng

hạn như… dư luận công chúng.”

An Nhiên quay về nhà mình, vẫn bị nhốt ở

ngoài cửa, suốt mấy ngày nay ông An đều không ra khỏi cửa một bước, nói

là thấy xấu hổ, sợ đi ra ngoài hàng xóm xung quanh sẽ chỉ trỏ.

An Nhiên không còn cách nào khác, căn nhà ở ngoại ô kia cô đã trả rồi, Vũ lo cô một mình ở nơi đó, hơn nữa chỗ đó cách nhà cũng quá xa, suy đi nghĩ lại An Nhiên thuê lại một căn