Disneyland 1972 Love the old s
Lang Gia Bảng

Lang Gia Bảng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326982

Bình chọn: 9.00/10/698 lượt.

Đại lý tự.

May mà vị chủ bộ trực hôm nay tinh mắt nhận ra vị thủ tôn Huyền Kính sứ tóc tai rối bù này nên mới lập tức ngăn hai tên nha binh đang định chặn đường, vội vã tiến lên thi lễ, mặt khác lại phái người đi mời Đại lý tự thừa Chu Việt đến.

Hạ Giang không thèm nhìn hắn, lao thẳng vào nhà lao của Đại lý tự.

Nơi này vẫn rất yên tĩnh, nhưng yên tĩnh cũng không thể khiến Hạ Giang yên tâm. Ở đây không giống Huyền Kính ti, có quá nhiều sơ hở có thể bị lợi dụng.

"Mau mở ra!" Quản ngục bước tới định xét hỏi nhưng lại chỉ nghe thấy một câu như vậy, có điều hắn lập tức nhìn thấy thủ thế của vị chủ bộ chạy theo phía sau Hạ Giang nên vội lấy chìa khóa đeo bên hông, xuống mở cổng.

Sau cổng ngoài là cổng trong, hành lang, nội lao, thủy lao. Hạ Giang chạy vào bằng tốc độ nhanh nhất, cuối cùng đi tới bên ngoài một cánh cửa sắt vừa đen vừa nặng chỉ có một lỗ nhỏ.

Lần này Hạ Giang lấy một chiếc chìa khóa trên người mình ra để mở cửa sắt.

Một bóng người nằm co quắp dưới đất, tứ chi bị xích sắt khóa chặt. Hạ Giang đưa tay túm tóc hắn, lật mặt người này lên nhìn dưới ánh sáng yếu ớt của ngọn đèn ở hành lang, đến tận lúc này hắn mới thở phào một hơi.

Tuy nhiên, vừa thở xong hơi này, hắn lại đột nhiên nhận ra mình đã phạm phải một sai lầm cực là ngu xuẩn, thậm chí còn ngu xuẩn hơn nhiều so với cái bẫy dụ địch đã thất bại kia.

Một cảm giác ớn lạnh chạy dọc sống lưng, rồi bất chợt biến thành một chiếc gai lạnh. Một mũi kiếm lạnh phun ra hơi thở chết chóc và sát khí tối tăm đâm thẳng vào da thịt khiến Hạ Giang dùng toàn lực liều mạng tung người né tránh mà lông măng dựng đứng, gần như quên cả hít thở.

Dùng hết sức tung người về phía trước rồi xoay người lại, trước mặt đã xuất hiện một bóng người đứng quay lưng về phía ánh sáng.

Qua dáng người nhỏ nhắn và đôi tay xinh xắn có thể thấy được đây là một thiếu niên, một thiếu niên ăn mặc rất đẹp với y phục màu xanh ngọc và dây buộc tóc cũng màu xanh ngọc, chỉ tiếc không nhìn thấy tướng mạo hắn, bởi trên mặt hắn có đeo một chiếc mặt nạ mỏng manh.

Hạ Giang quả thực không thể tin được người vừa mang đến cho hắn áp lực lớn như vậy lại chỉ là một thiếu niên, nhưng hắn không thể không tin thiếu niên này tuyệt đối có một sức mạnh làm hắn kinh hãi, bởi vì đòn tấn công thứ hai đã lập tức ập đến.

Chiêu thức tàn nhẫn, ám độc và nội lực nhu hòa, hai loại võ công hoàn toàn trái ngược trên cùng một người khiến đối thủ cảm thấy rất quỷ dị, quỷ dị đến mức đối thủ của hắn mất lòng tin có thể tránh phong.

Có điều Hạ Giang dù sao cũng không phải đối thủ bình thường, trong đời hắn đã trải qua số lần ác chiến không kém gì người trên giang hồ. Võ công cao tuyệt và kinh nghiệm phong phú khiến vị thủ tôn Huyền Kính ti đời này mặc dù vĩnh viễn không xuất hiện trên bảng cao thủ Lang Gia nhưng cũng tuyệt đối là một trong những người khó đánh bại nhất đời.

Một người từng có thời đứng thứ ba trên bảng cao thủ Lang Gia đã có lần đứng ra giúp đỡ bằng hữu và bị thương dưới tay Hạ Giang, sau đó bị ép thoái ẩn giang hồ là thành chủ Ô Hoàn từng nói, điểm đáng sợ nhất của Hạ Giang nằm ở sự ổn định và sức bền của hắn. Bất kể đang chiếm thế thượng phong hay rơi xuống thế hạ phong, hầu như từ trước đến nay Hạ Giang đều có thể giữ vững tiết tấu của mình, không bị đối phương làm xáo trộn.

Nhưng nếu lúc này vị thành chủ Ô Hoàn đó có mặt ở đây thì ông ta nhất định sẽ hết sức kinh ngạc, bởi vì Hạ Giang, người được ông ta khen là bất động như núi lúc này giao thủ với một thiếu niên tuổi còn không bằng một nửa hắn mà lại lộ ra dấu hiệu loạn thế trận.

Cao thủ giao tranh, có lẽ chỉ phân thắng thua bởi một chút run sợ thoáng xuất hiện trong đầu. Hạ Giang tin rằng sự ổn định tâm lý của mình sẽ không kém bất cứ một cao thủ thành danh nào trên đời này, đáng tiếc thiếu niên hắn đang đối mặt này lại không thể tính toán theo lẽ thường.

Thiếu niên này thậm chí còn hoàn toàn không hiểu cái gọi là "tâm lý trong lúc giao thủ".

Hắn chỉ nghiêm túc tấn công, trong lòng không có ý nghĩ gì khác. Thậm chí có thể nói hắn vừa học hỏi và hưởng thụ vừa chậm rãi đẩy đối thủ vào tuyệt cảnh.

Hạ Giang hú lên một tiếng.

Dưới thế công vừa gấp gáp vừa sắc bén của thiếu niên, muốn hú một tiếng cũng không dễ dàng, vì thế Hạ Giang với thể lực không ở trạng thái tốt nhất sau khi bốn ba đường dài phải trả giá bằng việc bị đánh văng ra hai bước, khí huyết sôi trào.

Tuy nhiên, điều khiến hắn kinh hãi hơn là tiếng hú có thể xuyên thấu tường ngục rất dày này lại không nhận được bất cứ phản hồi nào.

Vốn tưởng rằng Tĩnh vương dùng trăm phương ngàn kế điều hắn ra khỏi Huyền Kính ti, đánh nghi binh ở Huyền Kính ti là để che chở hành động thật sự ở Đại lý tự, mà câu nói khoan thai: "Ta có thể đi rồi" của Ngôn hầu lại khiến hắn cho rằng mình đã muộn một bước, cho nên hắn nóng lòng như lửa đốt, vội vã chạy thẳng đến Đại lý tự, chỉ muốn nhanh chóng xác nhận Vệ Tranh đã được cứu ra hay chưa, nhất thời không nghĩ tới chuyện phải bố trí người dẫn binh lính của Huyền Kính ti đến chi viện.

Có điều Hạ Giang cũng hiểu được, trong tình hình quan binh tuần phò