
ạo kéo cả người nàng về phía hắn,môi bị ngọn lửa nóng đỏ mà ôn nhuận của hắn kia
chiếm giữ,nàng trong nhất thời có chút phản ứng,đến lúc hoàn hồn,bỗng
nhiên phát hiện đã bị Phượng Ly Uyên chiếm tiện nghi ! Đôi môi của hắn
từ từ lui ra một chút,nhưng khoảng cách cùa hai người lúc này thật khiến cho người khác không khỏi có ý nghĩ kì quái,Phượng Ly Uyên cười nói :
« Chúng ta quả thật đã lâu rồi. »
« Ta cảm giác như chỉ chớp mắt thôi
vậy,thật sự đã rất lâu rồi sao ? »Long Y Hoàng cất thanh âm nhẹ nhàng
hỏi ngược lại..thật giống như chú sơn dương nhỏ vô tội mà mê hoặc.
“Sống một ngày bằng một năm.” Phượng ly uyên nhẹ nhàng hôn lên khóe môi Long y hoàng , thủ chưởng nhẹ nhàng ôm
lấy nàng từ đằng sau, chiếc cằm vùi trong mớ tóc đen mềm mại của nàng.
« Nghĩ lại thì,hơn nửa tháng trước
ngươi còn muốn giết ta. »Long Y Hoàng oán hận nói,trái lại thỏ thẻ trong ngực hắn,giống như sao khi chấn kinh tìm được tiểu miêu dựa vào,nhiệt
độ cơ thể của Phượng Ly Uyên khiến nàng an tâm. « Ta có lỗi….Bởi vì lúc đó…ta bị nàng và Phượng Trữ Lan chọc giận,cho nên mới làm vậy..chuyện
này khiến ta áy náy không thôi. »Phượng Ly Uyên xin lỗi.. « Ha hả, ta và hắn vĩnh viễn là oán hận, vô luận bên ngoài có tốt đến đâu…..những sự
việc đã qua kia thì khó có thể nhất thời quên đi được,ta và hắn… chỉ
nhữu bằng hữu mãi có ngăn cách. »Long Y Hoàng cười khổ nói : « Lúc đó,
bất quá là quan hệ ta và hắn có chút tiến triển ,nhưng hiện tại..mọi thứ cũng đã chết…cả con người và tâm hồn hắn.. » « Đã chết ? » Phượng Ly
Uyên kỳ quái nói : « Tại sao lại thế ?Khi đó khong phải rất tốt sao ? »
« Ân, sau đó không lâu người hắn yêu nhất chết. »Long Y Hoàng dừng một
chút ,cuối cùng cũng nói chuyện kia ra : « Khuynh Nhan đã chết….Lúc ta
trở về ,Phượng Trữ Lan đã mất tích mấy ngày chỉ sợ hắn đã xảy ra chuyện
gì. »
“Nhưng sao sau khi trở về thái độ của
hắn đối với nàng lại biến chuyển như vậy…chính là ta cũng không biết
được tâm thương của hắn..ngược lại còn tìm tới Nhan Phi nhiều hơn,tuyệt
đối không suy sụp như người đã chết . »Phượng Ly Uyên đột nhiên ôm lấy
cả người Long Y Hoàng,Long Y Hoàng theo bản năng cũng ôm lấy cổ
hắn,Phượng Ly Uyên mang nàng tới bên giường,tiện tay vòng qua làm gối
đầu cho nàng : « Nằm nghỉ một lát đi,ta biết nàng đã mệt lắm rồi. »
« Không được » Long Y Hoàng đoan chính ngồi trên giường,nhìn mười ngón
tay trái mình vẫn nắm chặt lấy Phượng Ly Uyên , mới vừa rồi nói ra lời
nói từ sâu thẳm trái tim mình,phảng phất như đã trút được gánh nặng dễ
dàng,nhưng là vẫn không tiêu tan được làn sương mù âm u kia : « Ly
Uyên,ngươi và Oanh nhi…rút cuộc bắt đầu từ khi nào ? »
“Chính là lúc nàng trở về,vô duyên vô
cớ mất tích mấy ngày ,không rõ sống chết thế nào, ta làm sao có thể ngồi yên chờ đợi ? Sau đó ta lại gặp Xích Nhiễm…. thật lâu không biết tin
tức về minh võ lâm,sau khi ta gặp được các nàng mới biết được minh võ
lâm đã đề cử minh chủ mới,ta bảo các nàng thăm dò tin tức của nàng,
nhưng Tử Tuyển rất tức giận,lập tức chạy đi ,Xích Nhiễm hình như muốn
nói cái gì lại thôi….Sau đó ,trong lúc ta không biết làm thế nào từ
trong cung nghe được tin tức nàng đã trở về ,nhưng lại bị hôn mê…Ta
nhanh chóng trở về , lúc nghe tin tức nàng có thai từ ngự y …. »Phượng
Ly Uyên không nói hết,như có gì nghẹn lại tại yết hầu ,không muốn nhắc
tới nhưng lại không thể không nói tiếp : « Vào tối hôm đó…ta có uống
chút rượu ..không biết đó là Oanh Nhi..ta cùng nàng….sau đó ta lại không thể không có trách nhiệm…bây giờ thì mọi chuyện thành thế này . »Phượng Ly Uyên tự ý cắt đi một số đoạn ,ngôn ngữ ngắt quãng nhưng không làm
khó được Long Y Hoàng , nàng rất nhanh đã hiểu ra mọi chuyện.
“Sau đó, ngươi liền cho Oanh nhi một thân phận?” Nàng yếu ớt nói.
“Ân… Bất quá, đương nhiên, nếu như nàng không thích,ta có thể đuổi nàng ta ,không có bất cứ quan hệ nào
nữa. »Phượng Ly Uyên thấy ngữ khí Long Y Hoàng ,vội vàng biện minh cho
mình . « Không sao dù gì nàng cũng yêu ngươi,ngươi cùng nàng cũng đã có
chuyện…. cứ để mọi chuyện tiếp tục như thế đi…hy vọng ngươi có thể …đối
xử tốt với nàng ấy . »Long Y Hoàng lắc đầu thở dài nói đầy bất đắc dĩ.
« Y Hoàng….. »Phượng Ly Uyên ngồi xuống cạnh nàng. « Còn việc cầu hôn
kia…ngươi định xử lý thế nào ? »Long Y Hoàng liếc qua,hy vọng có thể
biết được chút tin tức.
“Ta đã nói với phụ hoàng suốt mấy ngày
nay rồi, mong phụ hoàng hủy bỏ , bảo sứ giả trở về. »Phượng Ly Uyên
giống như đứa trẻ đã làm sai chuyên gì, mang nhất ngũ nhất thập toàn bộ
chuyện trong lòng nói ra ( đồ sợ người yêu :D) « Cái này không nên,
cưới một người phù hợp như vậy ..đối với ngươi có lợi vô hại..cứ như vậy đi…hy vọng sau này người đó có thể giúp đỡ ngươi..vô luận là ở đâu. »
Long Y Hoàng nói. « Ta không muốn nàng,cầu hôn cũng chỉ là nhất thời bị
lửa giận thiêu đốt đầu óc,hơn nữa tin tức bây giờ cũng chưa lan rộng ra, đổi ý vẫn còn kịp. »Phượng Ly Uyên dần trở nên luống cuống. « Ly Uyên
bây giờ ta và ngươi đều đã có gia đình,ta cùng Phượng Trữ Lan lại không hợp..là vợ chồng trên danh nghĩa thôi….hơn nữa ta hiệ