80s toys - Atari. I still have
Lãnh Quân Dạ Thiếp

Lãnh Quân Dạ Thiếp

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3210344

Bình chọn: 10.00/10/1034 lượt.

ại, không biết là do xui xẻo hay tay nàng run

nên không đâm trúng tim hắn.

Nhưng vết thương không sâu lại giống như

hút cạn sinh lực, lấy mất trái tim hắn khiến hắn không cách nào giải

thoát bản thân. Hắn cười mà tan nát cõi lòng, rút dao, hắn thất hồn lạc

phách đi ra ngoài còn Hữu Hi thân thể mểm nhũn co quắp tê liệt ngồi trên đất., thân thể run rẩy, trên tay còn vương lại máu của hắn, Hữu Hi dùng tay che lấy mặt mình, cúi đầu khóc nức nở..

Lúc đâm dao xuống không sâu, không thể

lấy mạng Lăng Khiếu Dương, có lẽ vì nàng quá sợ hãi mà dùng sức không đủ hay căn bản không dám ra tay giết người. Nhưng nhát dao đâm vào thật sự làm cho Lăng Khiếu Dương chua xót, chính thức đả thương trái tim hắn

Nơi ngực của hắn, còn lưu lại vết sẹo do

Hữu Hi gây ra. Một cái do kiếm, một cái là do dao. Trên mặt hắn môi hắn

cũng có sẹo do Hữu Hi lưu lại, một vết cào, một vết cắn, lớn nhỏ đều có.

Ngay sau đó Hữu Hi liền hồi phục tâm tình, không thèm nghĩ nữa, đem tất cả hình ảnh đã xảy ra quên đi.

Từ khi nàng đâm hắn, ban đêm Lăng Khiếu

Dương không hề đến ôm nàng ngủ, không biết là đang chờ nàng bớt sợ hãi

hay buông tha, hắn mỗi nhàu chỉ đến ăn cơm. Nói cũng không nhiều, dạo

gần đây càng trầm mặc, tưởng chừng như hắn không tồn tại.

Hữu Hi vẫn như vậy mỗi ngày may quần áo

giày dép, Lăng Khiếu Dương cũng không chờ đợi, bởi vì hắn biết, Hữu Hi

làm mọi thứ vì Hoàng Bắc Thiên.

Lăng Khiếu Dương nói được làm được, rất

nhanh Vân San bị gả đi, Vân San bị trói trên kiệu hoa, khóc lóc thê thảm nhưng Lăng Khiếu Dương nửa điểm cũng không mềm lòng

Hữu Hi thấy chú rể tới rước dâu, là một

người mập mạp hai mắt dâm tà, lúc kiệu hoa khởi hành ai cũng đều dị

nghị, nghe nói Vương viên ngoại đã cưới ba bốn thể tử, ai cũng chết

không minh bạch, tiểu thiếp bị hành hạ không còn là người, bây giờ lấy

thêm người không biết kết quả ra sao.

Mặc kệ Vương viên ngoại là lang hay là hổ, hay biến thái, Vương gia đã gả Vân San thì nàng phải gả, khóc lóc cũng vô dụng.

Một tháng lại trôi qua, lúc Hữu Hi thăm

Hoàng Bắc Thiên cũng tới. Nàng đã làm xong quần áo giày thích hợp mang

vào mùa thu, còn có cả hoa hồng nàng tự tay làm đi về Minh Viên.

Lăng Khiếu Dương đứng yên đưa mắt nhìn theo dáng nàng rời đi, sau đó cô độc quay về phòng.

Minh Viên.

Hữu Hi vừa bước qua cửa đã thấy Hoàng Bắc Thiên đang mong ngóng ngồi trên xe lăn nhìn về phía cửa, nhìn thấy nàng đi vào, trên môi thản nhiên mỉm cười.

Hữu Hi đi qua, tay Hoàng Bắc Thiên liền giữ lấy thắt lưng nàng để nàng ngồi lên đùi hắn, sau đó hắn đẩy xe lăn đi vào phòng.

Một tháng không gặp hai người trong lòng

có biết bao thương nhớ, cuồng nhiệt hôn quấn lấy nhau, dùng đôi môi của

mình để bày tỏ nhớ nhung.

Hữu Hi mặt ửng hồng, ánh mắt mê muội, dù

nàng chán ghét sự đụng chạm của nam nhân, nhưng ngoại trừ Hoàng Bắc

Thiên thì không như thế.

Hắn chậm rãi dừng lại, trán hai người dựa vào nhau, im lặng, hơi thở dồn dập. Hữu Hi áp mặt vào ngực Hoàng Bắc

Thiên, dịu dàng nói: “Ta có giúp chàng làm mấy bộ quần áo mặc vào mùa

thu, chàng có muốn xem không?”

“Khiến nàng khổ cực rồi!!”- Hoàng Bắc Thiên đau lòng nắm lấy tay Hữu Hi cúi đầu thì thầm.

Hữu Hi lắc đầu: “Không khổ cực gì cả”-

Vừa nói vừa ôm chặt Hoàng Bắc Thiên, nàng thích cảm giác được Hoàng Bắc

Thiên ôm, an tâm ấm áp, hạnh phúc mà không hề có cảm giác sợ hãi.

Hoàng Bắc Thiên nhìn thấy tâm tình Hữu Hi so với lấn trước co chút sa sút hỏi nàng làm sao, nhưng nàng chỉ cười

không nói, hắn cũng không hỏi nữa. Tùy ý để nàng ôm, im lặng không nói.

Cùng người mình yêu ở một chỗ, dù chỉ ôm không nói lời nào cũng không cảm thấy chán.

Hoàng Bắc Thiên dạy nàng viết chữ, giúp

nàng đọc hiểu những từ viết phức tạp ở cổ đại, chỉ nàng cách viết chữ.

Mỗi thời khắc ở cạnh nhau đều rất quý báu, lúc dùng bữa tối, Hữu Hi giúp Hoàng Bắc Thiên ăn, đôi khi còn cố ý làm chuyện xấu, đem cơm dính trên

mặt Hoàng Bắc Thiên gỡ xuống, Hoàng Bắc Thiên nắm lấy tay nàng ăn hạt

cơm sót lại trên đó.

Hai người cười to, rồi tiếp tục ăn, Hữu

hi còn mang cả rượu ngon tới. Hữu Hi không uống được nên chỉ nhấp hai

chén nhỏ, hai gò má ửng đó, mắt như nước mông lung mê người.

Không biết có phải do rượu mà nàng nhìn

thấy Hoàng Bắc Thiên rất vui, nảng múa bale, xoay mấy vòng ngã xuống

người Hoàng Bắc Thiên ôm lấy cổ hắn, ngửa ra sau, làm Hoàng Bắc Thiên từ trên ngã xuống mặt đất. Hai người không hề đẻ tâm mình đang nằm dưới

bàn chỉ biết hôn nhau, ôm nhau rất thân mật…

Đêm Hữu Hi không rời đi, ở lại Minh Viên

cùng Hoàng Bắc Thiên, nàng không biết mình sợ cái gì, tóm lại rất sợ trở về Nghĩa Vương phủ. Hoàng Bắc Thiên nhìn Hữu Hi ngủ trên người hắn,

nhìn dung nhan nàng thầm nghĩ: “Hữu Hi, nếu một ngày nàng phát hiện ra Hoàng Bắc Thiên nàng yêu nhất cũng lừa gạt người, nàng còn yêu ta không?”

Đêm rất yên tĩnh, Hữu Hi không về, làm cho Lăng Khiếu Dương lo âu không ngủ được, hắn liền suy nghĩ miên man.

Suốt một đêm dài, hai người đang làm gì, có lẽ không làm gì hết nhưng cũng có thể làm gì đó.

Tất cả đều do hắn dung túng để Hữu Hi có

cơ hội gặp Hoàng Bắc Thiên, l