The Soda Pop
Lão Sư! Buông Tha Tôi Đi

Lão Sư! Buông Tha Tôi Đi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329974

Bình chọn: 10.00/10/997 lượt.

mở miệng.

Thật ra thì trước kia trung học đệ nhị cấp lúc ấy hắn đã muốn tặng cô một

bộ,nhưng mỗi lần nhìn cảnh ngọt ngào của cô và Trần Thanh Sở hắn liền

hận đến nghiến răng dương,sau này cô lại có thể tự mình tiết kiệm lấy

tiền mua một bộ,nghe nói do Trần Thanh Sở gián tiếp giúp cô, buổi trưa

mỗi ngày đều mua cơm và đồ ăn vặt cho cô,không phải giả bộ giúp cô sao?

Hắn sau khi biết trực tiếp đem bộ sớm đã chuẩn bị đặt ởtrên bàn đẩy ngã

xuống mặt đất.

Trong khoảng thời gian cô chuyển đến đây ở hắn

phát hiện cô không có đem tập tranh kia đến,cô từng xem tập tranh kia

như bảo bối,hôm nay lại không thấy bóng dáng,hắn phỏng đoán có thể xảy

ra chuyện gì,nên tới chỗ Reis lấy một bộ, vốn muốn đợi mấy ngày nữa là

sinh nhật cô sẽ đưa,nhưng hôm nay thấy cô bị đau răng hành hạ chết đi

sống lại,cho nên hắn đưa trước để cô vui mừng.

Hứa Lưu Liễm khép lại tập tranh có chút xấu hổ nhìn hắn,

“Cái này quá quý trọng. . . . . .”

Hắn nhìn thẳng vào trong mắt cô, giọng nói có chút bị thương,Lưu Liễm,em

không cần khách khí với anh như vậy? Em nên biết,theo tài lực của anh

mua mấy ngàn bộ tập tranh này cũng không thành vấn đề!”

Chút tiền kia đối với hắn mà nói căn bản không đáng kể,cô hết lần này tới lần

khác nói cái gì quý trọng,rõ ràng muốn vạch rõ giới hạn với hắn.

“Em. . . . . .”

Cô dời ánh mắt đi tránh khỏi ánh mắt cực nóng,trầm mặc hồi lâu rốt cục cắn cắn môi nhẹ nhàng nói,

“Vậy. . . . . . Cám ơn anh!”

Hắn bị cô chọc giận đến liền đứng lên,hắn chân trước mới vừa nói với cô

không cần khách khí,chân sau cô đáp lại hắn một câu cám ơn! Hứa Lưu Liễm nói xong cũng ý thức được bản thân xa lạ ,không khỏi âm thầm nuốt đầu

lưỡi,điều này cũng không thể trách được cô,cô chẳng qua lễ phép mà thôi.

*

Răng khôn của cô đứt quãng hành hạ một khoảng thời gian rồi hết,sau khi

không đau hắn lại bắt đầu thúc dục cô đến bệnh viện nhổ đi,cô điển hình

thấy vết sẹo đã lành bắt đầu không nỡ xa bọn họ,mỗi lần đều tìm cớ không đi.

Có một lần hắn phát hỏa,lúc buổi tối hoan ái hắn đem cô đặt trên mặt giường lớn lạnh lùng hỏi,

“Hứa Lưu Liễm,có đúng không nỡ rời hàm răng của em,hay là người trong lòng em?”

Cô bị hắn đâm trúng tử huyệt,ngậm chặt miệng không trả lời,hắn liền giống

như ác ma dùng hết sức hành hạ cô cả đêm,ngày thứ hai cả người chua đau

cô bắt đầu suy nghĩ có nên đến bệnh viện nhổ,nhưng không đợi đến cô ra

quyết định,đã cảm thấy răng khôn khác loáng thoáng bắt đầu đau .

Cô thiếu chút nữa hỏng mất,không hề nghĩ ngợi liền vọt tới bệnh viện không chút do dự lựa chọn nhổ quách cho rồi,hai bên cùng nhau nhổ.



đã từng thấy nhổ răng là chuyện rất kinh khủng đau khổ,kết quả bác sĩ

tiêm thuốc tê cho cô lập tức làm xong,cô nghĩ thì ra nhở đi chỉ đơn giản thế thôi.

Nhưng tuy là nghĩ như vậy,nhưng nghe được hai tiếng

hàm răng cùng dụng cụ kim khí va chạm,cô cảm thấy trong đầu trống rỗng

như lục bình tìm không được nơi nương tựa. Trong lòng khó chịu lại sợ,

gương mặt cô như cũ bị vây trong trạng thái chết lặng,ở trên đường đi

chẳng có mục đích cuối cùng về biệt thự Lan Đình.

Kết quả buổi tối hắn trở về vừa nghe nói cô nhổ răng rồi lại trầm mặt ,

“Hứa Lưu Liễm,trong lòng em rốt cuộc có xem anh là người thân nhất không?”

Khuôn mặt cô vô tội cùng mờ mịt,

“Em thế nào?”

“Em nhổ răng tại sao không nói với anh một tiếng? Tại sao không bảo anh đi với em?”

Hắn tựa hồ rất tức giận,cô vạn phần buồn bực,

“Không phải đã nhổ ra sao,em một mình cũng đi được,cần gì anh đi theo?”

Cô cũng không phải là đứa bé,hơn nữa hắn lại bận rộn như vậy.

Lục Chu Việt sắc mặt càng thêm khó coi,Hứa Lưu Liễm không muốn cãi với hắn,phủi đất từ bên cạnh bàn ăn đứng lên,

“Lục Chu Việt,anh vậy là sao? Em không đi nhổ răng anh không chịu,mỗi đêm

lăn qua lộn lại hành hạ người ta,em đi nhổ anh cũng không chịu,khuôn

mặt lạnh đó làm cho em nhìn sao,anh tưởng mình là hoàng đế cổ đại muốn

thế nào thì thế ấy sao!”

Cô nói xong tức giận hừ một tiếng ngay

cả cơm cũng không ăn,xoay người đi lên lầu. Tức chết tức chết,cô làm sao cũng sai,nếu hắn nhìn cô không vừa mắt, tại sao còn dùng thủ đoạn có

chủ tâm tới tàn bạo giữ cô bên người?

Lục Chu Việt bởi vì một

đống lời cô nói đổ ập xuống mà sửng sờ ở tại chổ,khi tỉnh lại đã không

thấy bóng người cô. Tần tỷ ở một bên mím môi nở nụ cười,

“Tiên sinh,không phải tôi nói ngài,ngài đối với phu nhân. . . . . . Có chút giữ quá chặt đấy!”

Lục Chu Việt cau mày,chẳng lẽ người trong cuộc thì mù mở sao? Đường Dục Hàn cũng nói hắn,Tần tỷ cũng nói hắn. Hắn chẳng qua chỉ cảm thấy thật vất

vả cô mới mở rộng cửa lòng chấp nhận hắn chút xíu,hắn muốn thừa thắng

truy kích để tim cô có nhiều chỗ trống dành cho hắn.

Là hắn quá

nóng lòng sao? Đương nhiên người không tim không phổi như cô không hiểu nguyên nhân hắn tức giận,hắn tức giận cô một mình đi nhổ răng, không

nói cho hắn biết cũng không để hắn theo,cô còn cảm thấy tính tình của

hắn thay đổi thất thường làm cho người ta chán ghét.

Trở về phòng ngủ,cô đang ngồi trước máy vi tính nói chuyện phiếm,tám phần là cùng

Hạ Vi Lương lên án tội của hắn,nhìn khuô