
Trác Thính Phong đã lấy
vợ,Đường Dục Hàn thậm chí còn có một đứa con bảy tuổi cho nên Nghiêm Hạo Nam trở thành Phù rễ là chắc chắn,phù rể cả ngày gương mặt lạnh lùng
băng sơn cùng phù dâu Hạ Vi Lương tối ngày líu ríu cũng rất thú vị,Hạ Vi Lương thật không sợ gương mặt lạnh của hắn,còn da mặt dày cười hi hi
ha ha trước mặt người ta,quan sát sau vài ngày cô rốt cục vẻ mặt nghiêm
túc ra một kết luận với Hứa Lưu Liễm.
“Hừm,tớ cảm thấy chuyện của Đường Dục Hàn và Nghiêm Hạo Nam nhất định hay!”
Hứa Lưu Liễm im lặng hỏi ông trời.
Trần Thanh Sở vào hôm sau gọi rất nhiều điện thoại cho cô,cô không có đón,cô cho là giữa bọn họ không có chuyện gì hay để nói,kết quả ngày đó cô
và Phương Đông Thần ra ngoài uống cà phê gặp được hắn,Phương Đông Thần
nói ngài cô kết hôn hắn phải ra nước ngoài công tác,cho nên hẹn cô ra
ngoài đưa quà kết hôn trước cho cô.
Phương Đông Thần đưa cô là
bản sách trân quý của Reis,cô không nói cho hắn biết thật ra cô đã có
một bộ chính là Lục Chu Việt ở lúc trước cô bị đau răng đưa cho cô,cô
chỉ cười nhận dù sao đây cũng là tâm ý của hắn,hơn nữa để có được tập
tranh này phải tốt một ít công sức.
Hai người lúc đi ra ngẫu
nhiên gặp được Trần Thanh Sở,cô nhớ tới chuyện ngày đó mặt không chút
thay đổi cúi đầu đi khiến cho Phương Đông Thần cũng có chút lúng túng
vội vàng bước nhanh đuổi theo cô,Phương Đông Thần cũng không biết cô và
Trần Thanh Sở đã đến tình trạng như vậy,hắn cho là cho dù chia tay cũng
có thể làm bạn bình thường,cho dù làm không được bạn bình thường cũng
không đến mức đối nghịch như hiện tại.
Trần Thanh Sở nhìn cô vừa rồi còn cười nói với Phương Đông Thần,lúc này lại đối với lạnh lùng,không khỏi đau lòng ngăn cản cô,
“Tiểu Liễm!”
Hắn biết mình ngày đó thất khống làm chuyện đáng khinh.
Hứa Lưu Liễm không để ý hắn,đi qua hắn tiếp tục tiến về xe mình,Trần Thanh Sở vươn tay ra kéo tay cô,
“Tiểu liễm em nghe anh giải thích! Chuyện ngày đó anh xin lỗi em,anh ngày đó
uống rượu,sau tỉnh táo lại sau hối hận muốn chết ——”
“Anh cái gì cũng không cần nói,em còn có việc, đi trước!”
Hứa Lưu Liễm lực mạnh hất tay hắn ra không quay đầu lại rời đi.
Một câu đơn giản xin lỗi là có thể đền bù hắn tổn thương hắn làm cho cô?
Nếu như tất cả sai lầm có thể dùng một câu xin lỗi để giải quyết,như vậy đời này sẽ không còn ân ân oán oán?
“Tiểu Liễm ——”
Trần
Thanh Sở đứng tại chỗ vẻ mặt đau đớn ngó chừng bóng lưng cô biến mất ở trong xe ,hắn rốt cục đích thân lần lượt đẩy cô vào trong lòng người
đàn ông kia, hiện tại hắn không biết,hắn đến tột cùng nên hận mình hay
nên hận người đàn ông kia.
Liên Tố trở lại trước một ngày bọn họ
kết hôn,Hứa Lưu Liễm nhìn khí sắc mẹ cô khá hơn nhiều,sắc mặt cũng hồng
nhuận không ít,cô còn tưởng rằng thật sự là nguyên nhân ở Mĩ Quốc nghỉ
ngơi,không khỏi cao hứngôm Lục Chu Việt hôn một cái,cũng không để ý còn ở trước mặt Liên Tố,
“Cám ơn anh!”
Sau đó nhìn sang Liên Tố nói,
“Mẹ,sau khi chờ chúng con kết hôn,sẽ đưa mẹ đến Mĩ Quốc tiếp tục tịnh dưỡng?”
Liên Tố chẳng qua nhìn Lục Chu Việt một cái sau đó cười ha ha có lệ đi
qua,sắc mặt và tốt một mặt là đến nơi tốt tịnh dưỡng,một mặt là do Hứa
Định Biên dốc lòng chăm sóc. Sau khi Liên Tố trở về Hứa Lưu Liễm liền trở về ở cùng mẹ mình yên lặng đợi đến ngày đám cưới.
Đêm trước hôn lễ thân là phù dâu Hạ Vi Lương dĩ nhiên ở cùng nhà cô,cô khó
nén tâm trạng hưng phấn ở nơi đó không ngừng sửa sang áo cưới,hắn cho cô một buổi hôn lễ tốt nhất ví như áo cưới chính là đặt ở Italy làm riêng cho cô,thủ công tinh tế cao cấp nghe nói hao hơn ngàn vạn,cô lúc ấy
nghe đau lòng muốn chết hắn thì nói không sao.
Hắn nói
“Anh làm như vậy không phải khoe khoang,không phải xa xỉ,là bởi vì anh có
năng lực cho em những thứ này,nếu như anh hiện tại chỉ là nhân viên bình thường anh dĩ nhiên sẽ không như vậy,anh chỉ muốn trong phạm vi năng
lực cho em thứ tốt nhất,anh không cần em đau lòng,em chỉ cần biết điều
nhận lấy!”
Hạ Vi Lương ngồi chỗ đó lẳng lặng nhìn cô,bỗng nhiên
yên tĩnh làm Hạ Vi Lương rất không thích ứng,cô vừa sửa sang áo cưới vừa quay đầu lại nhìn cô,
“Đánh xong chữ chưa? Thân là phù dâu ngày mai đoán chừng cậu cả ngày không rãnh”
Hạ Vi Lương xì cô,
“Cậu thật cho tớ là người máy sao,chị đây đã nhân lúc trước mấy ngày hôn lễ
đánh xong bản thảo,cho dù chưa có viết tớ cũng không viết,chuyện lớn cả
đời cậu tớ phải liều mình theo giúp!”
Đã sớm biết Hạ Vi Lương
nói năng rất giỏi,còn Hứa Lưu Liễm đã làm tốt chuẩn bị tâm tư nhưng khi
cô nghe nói những lời đó vành mắt vẫn thoáng đỏ lên, Hạ Vi Lương đi tới
nhẹ nhàng ôm cô giọng nói chua chát
“Đại Hứa này,nhiều năm qua
nhìn cậu từng bước đi tới cùng chịu khổ hay ủy khuất ra sao tớ đều
biết,thật không dễ dàng có được cho nên. . . . . . cậu nhất định phải
hạnh phúc !”
Hạ Vi Lương nói bản thân cũng đã nghẹn ngào,Hứa Lưu Liễm thì càng không cần phải nói đưa tay đẩy ra cô lau nước mắt,
“Hạ Vi Lương cậu nói nhiều quá,chuyện gì cũng có thể làm người ta khóc!”
Hạ Vi Lương vừa lau nước mắt vừa cười hắc hắc,
“Tuy nói lúc trước hai người đã đăng k