
bởi vì ——”
Chẳng qua lời của hắn còn chưa nói hết đã bị cô cắt đứt,
“Đường viện trưởng,ngài cái gì cũng không cần nói,thời gian không còn sớm ngài cũng nên về nghỉ ngơi!”
Hứa Lưu Liễm nói xong cũng xoay người lên lầu,Đường Dục Hàn thật ra muốn
nói không phải hắn quá yêu cô nên mới làm vậy sao.Xin thứ cho cô là
người bình thường không hiểu chuyện tình yêu,vì muốn được người yêu sâu
đậm có thể không chừa thủ đoạn nào.Có lẽ cô hiện tại yêu hắn nhưng hắn
làm những chuyện khiến cô không thể quên được.Sau khi xảy ra chuyện tất
cả mọi người đều khuyên cô tha thứ hắn,muốn cô tiếp tục ở chung với
hắn,chẳng lẽ không có ai đứng ở trên lập trường cô thử nghĩ cảm nhận của cô? Nếu như một người đàn ông luôn miệng nói yêu cô lại từng không chừa thủ đoạn hại bố cô,các người cũng dễ dàng tha thứ hắn sao?
Đừng
bảo cô không biết phân biệt,cũng đừng nói cô cố chấp tùy hứng,chỉ vì yêu cô mà hắn có thể không để ý cảm nhận của mình không chút kiêng kỵ làm
những chuyện mình cho là đúng sao? Xin tha thứ cô muốn không phải loại
tình yêu này,cho nên cô cảm thấy bọn họ không nên ở cùng nhau,hoặc tạm
thời tách ra một thời gian ngắn.
Hôn lễ ngày mai bất quá chỉ muốn làm tròn đạo hiếu với Liên Tố mà thôi.
Sau khi về đến nhà Hạ Vi Lương đã đỡ Liên Tố nằm xuống giường,dù sao thể
lực cũng hạn,thế là một phen hành hạ Liên Tố mệt mỏi không thôi,Hứa Lưu
Liễm đau lòng ở bên giường nắm thật chặc tay bà, Liên Tố bảo cô đi ngủ
sớm cô không chịu.
Bất đắc dĩ Liên Tố đành nói với Hạ Vi Lương ,
“Vi Lương,con cũng mệt mỏi cả đêm,con cũng ngủ trước đi,ngày mai con còn phải chăm sóc tiểu Liễm nhiều,hay là ngủ ở đây đi!”
Lời nói của Liên Tố, Hạ Vi Lương thoáng cái đã nghe hiểu,Liên Tố bảo cô
ngày mai tốn nhiều công sức chăm sóc cô,chắc là cũng biết hôn lễ ngày
mai Hứa Lưu Liễm tuyệt đối sẽ không có sắc mặt tốt,liền cúi đầu thở dài,
“Cháu đi ngủ trước, Lưu Liễm,cậu cũng đừng suy nghĩ lung tung, có chuyện gì chờ qua ngày mai hẵn nói!”
Lúc Hạ Vi Lương xoay người điện thoại Hứa Lưu Liễm vang lên,cô thấy người
gọi đến là ai liền cúp máy,sau đó tháo pin ra quăng điện thoại qua một
bên, Hạ Vi Lương lắc đầu lui ra ngoài sau đó gọi cho Lục Chu Việt ,điện
thoại vừa tiếp giọng nói khổ sở xen lẫn lo lắng của hắn vang lên,
“Cô ấy khỏe không?”
“Ừ, rất tốt, ở trong phòng ngủ chăm sóc Liên Tố,à anh cũng đừng gọi điện thoại đến nữa cô ấy sẽ không nhận !”
Hạ Vi Lương đem chi tiết sự thật nói cho hắn biết để cho hắn đừng uổng phí gọi điện lại. Lục Chu Việt ở đó trầm mặc hồi lâu cuối cùng cúp điện thoại.Thật ra hắn
cũng biết lúc này gọi điện cô không phải ý kiến sáng suốt,cô sẽ không
nghe bất kỳ giải thích nào của hắn,nhưng hắn về nhà tâm trạng lo lắng ăn ngủ không yên bất tri bất giác cầm điện thoại gọi cho cô.
Nhưng nghe được chỉ có thanh âm tắt máy lạnh như băng,thật ra không cần Hạ Vi Lương nói hắn cũng biết cô sẽ không nhận .
Bởi vì hôn lễ của hắn Đổng Vân cùng Lâm San Ni tất cả đã đến ở nơi hắn,Lục
Phương Đình cố chấp trước sau như một,thậm chí đã sớm tuyên bố tuyệt đối không tham gia hôn lễ của hắn.Nếu ông đã vô tình Lục Chu Việt cũng
không quan tâm đến ông làm gì.
Đổng Vân nghe nói chuyện Liên Tố
gặp chuyện không may,lại từ chổ Lâm San Ni biết được những chuyện hắn
làm Hứa Định Biên,không khỏi giận đến chất vấn hắn.
“Tiểu Việt,mẹ cho tới bây giờ thật không biết con là người làm việc không chừa thủ
đoạn nào,mẹ không phải cảm thấy Lưu Liễm không tốt,mẹ chỉ muốn nói chẳng lẽ trên thế giới này ngoại trừ cô ấy không có cô gái khác tốt hơn sao?
Con không nên làm vậy với con bé”
Hắn chỉ cúi đầu trầm mặc ngồi chỗ đó không nói được lời nào,Lâm San Ni đi đến kéo Đổng Vân đang kích động,
“Dì Đổng,nếu anh ấy ban đầu bỏ xuống được,anh ấy cũng không cần làm vậy?”
Người khác có lẽ không hiểu nhưng những năm đau khổ của hắn cô mỗi ngày đều
thấy,hàng đêm nghĩ tới cô so với ai khác càng hiểu hắn. Có lẽ ở bất cứ
việc khác hắn đều có thể khéo léo đưa đẩy nhưng trong chuyện tình cảm
hắn rất cố chấp,sau khi nhận thức người đó là cô liền liều lĩnh theo
đuổi.
Lục Chu Việt có chút cảm kích đưa mắt nhìn Lâm San Ni,
trong tình trạng này hắn rất may mắn có một người có thể hiểu hắn. Đổng
Vân nghe lời Lâm San Ni tức giận giảm một chút nhưng rất đau lòng nói,
“Nếu như các con ầm ĩ bằng miệng cũng thôi,con nói xem con làm chuyện như
vậy,bảo mẹ làm sao nói giùm con trước mặt Lưu Liễm đây?”
“Mẹ,tự mình con có thể xử lý tất cả,thân thể mẹ không được khỏe không nên quan tâm nhiều!”
Hắn đứng dậy nhìn khuôn mặt Đổng Vân nói xin lỗi,đây vốn là một chuyện vui
giờ trở thành vậy,đối với một người mẹ mong ngóng con lập gia đình cũng
là một đả kích không nhỏ.
“Chỉ mong đứa bé Lưu Liễm kia sẽ không quá làm khó dễ con!”
Đổng Vân nói xong liền thở dài trở về phòng mình,Lục Chu Việt cất bước đi
tới tủ rượu,dáng người vốn oai hùng cao ngất giờ thoạt nhìn mỏi mệt,đầu
ngón tay thon dài xoẹt qua trước từng chai rượu,cuối cùng dừng lại ở
Vodka cực nóng.
Lâm San Ni nhìn thoáng qua bóng lưng cô đơn của
hắn,trong lòng khẽ thở dài một tiếng xoay người t