
sao? Hôm nay tại sao? Nha đầu chết tiệt kia con không phải bị người ta
làm bụng lớn chứ?”
“Cháu. . . . . .”
Hạ Vi Lương lúng túng.
“Con ngay cả bạn trai cũng không có,con có thể làm với ai đây!”
Cô không có đem chuyện Thịnh Thụy nói với người trong nhà vì thủy chung cảm thấy hai người không thể đi đến cuối cùng.
“Con cũng biết con không có bạn trai sao? Ngày mai bắt đầu đi xem những mối tương thân mợ sắp đặt xem có ai vừa ý không——”
Giọng mợ cô tiếp tục liên miên cằn nhằn bên tai,Hạ Vi Lương khuôn mặt hắc tuyến cúp điện thoại xoay người đi vào phòng khách.
“Nha đầu chết tiệt kia,con đang nói với ai!”
Hứa Lưu Liễm nghe được đầu kia truyền đến một tiếng giận mắng sau đó điện
thoại bị dập máy,cô nhấc lên chăn nhẹ nhàng đi vào, mặc dù cha mẹ ruột
Hạ Vi Lương đã sớm qua đời,nhưng một nhà mợ cô ấy đối với cô rất tốt,ấm
áp không khỏi làm cho cô nhớ lại Liên Tố,từ nay về sau trên đời này chỉ
có mình cô cô đơn lẻ loi.
Sau khi Hứa Lưu Liễm để Hạ Vi Lương
chăm sóc mình,cô muốn đi nhưng là Hạ Vi Lương bất luận thế nào cũng
không chịu,nói phụ nữ phải yêu thương mình,còn xem cô như bảo bối,ngày
ngày cho cô nằm trên giường không thể tùy tiện xuống đất đi lại,không
thể cảm lạnh,không cho phép cô chơi điện thoại di động, không cho cô
đụng vi tính,ngay cả TV cũng không cho xem,nói là sẽ không tốt cho mắt
cô.
Hứa Lưu Liễm im lặng Hạ Vi Lương thì đang nói cho cô biết,nhớ năm đó chị dâu cô ở cữ mợ cô chính là hầu hạ như vậy,cho nên cô cũng
noi theo dùng ở trên người cô. Sau khi nói xong Hạ Vi Lương lại tính
phải khen mình.
“Tớ cảm thấy sau này tớ sẽ có bạn trai,cậu nhìn xem tớ hoàn toàn có tiêu chuẩn của một bà mẹ chồng, ha ha ——”
Hạ Vi Lương cười hai tiếng sau bỗng nhiên ý thức được không nên nói,nhất thời không lên tiếng nhìn cô một hồi sau do dự hỏi.
“Lưu Liễm,nói thật,cậu có hối hận bỏ đứa bé này không?”
Cô cắn chặc môi,vẻ mặt không ngừng biến hóa,một lúc lâu cuối cùng cô quay mặt đi nơi khác nói ra một chữ,
“Có. . . . . .”
Nói không hối hận là giả,cô thừa nhận mình lúc đó mất lý trí,dù sao đó cũng là kết quả giữa hai người.Nhưng có đôi khi cô nghĩ nó không đến thế
giới này cũng tốt, bởi vì cho để lại nó,nó phải trở thành mồ côi trong
một gia đình không hoàn chỉnh,vừa ra đời cha mẹ đã ly hôn.
Cô
thủy chung nghĩ nếu không thể để đứa bé sống trong một gia đình ấm áp mỹ mãn thì tốt nhất không để nó đến thế giới này chịu khổ. Không cần phải
nhìn những gia đình không đủ điều kiện chỉ cần nhìn cô bạn Hạ Vi Lương
là đủ rồi.
Hạ Vi Lương nhẹ giọng an ủi cô.
“Chuyện đã qua cũng đừng nghĩ nhiều,tất cả sẽ tốt hơn thôi!”
*
Kể từ ngày đó hắn chính miệng đồng ý ly hôn sau hắn cũng chưa từng xuất
hiện,Hứa Lưu Liễm bảo Hạ Vi Lương cùng mình đi xem phòng óc,kết quả hắn
không tới mà gửi một bản đơn ly hôn đã ký tên sẵn. Tâm trạng cô thoáng
cái trở nên cực kỳ phức tạp,từ ngày đó phản ứng của hắn cô biết hắn hiện tại hận chết cô,cho nên cô không có dũng khí ở trước mắt đòi hợp đồng
ly hôn.
Khoảng chừng một tuần sau,Hạ Vi Lương đi ra ngoài mua đồ
còn cô một mình ở nhà,chuông cửa vang lên cô mở cửa sau có chút buồn bực nhìn người đàn ông xa lạ trước mặt,người nọ lễ phép cười từ trong túi
lấy ra một phần văn kiện.
“Cô khỏe chứ,tôi là luật sư của Lục
tiên sinh,đây là hiệp nghị ly hôn xin cô xem qua,nếu như không có vấn đề gì xin ký tên phía dưới!”
Cô vừa bắt đầu còn hơi sửng sốt một
chút,bởi vì cô không nghĩ tới người của hắn sẽ tìm được nơi này,bất quá
sau đó cô khôi phục bình tĩnh nhận lấy phần hiệp nghị kia,dựa theo thế
lực của hắn còn có chuyện gì hắn làm không được?
Phần hiệp nghị
kia không phải phần lúc trước cô để lại,tăng thêm rất nhiều thứ,phần lớn đều là phân phối tài sản,nhìn thôi mắt đã choáng váng,cái gì cổ phiếu
bất động sản còn có sản nghiệp và v.v..,cô biết hắn gia thế giàu có
nhưng cô một đồng cũng không muốn lấy,ban đầu cô kết hôn cũng không phải vì tiền hắn.
Lần này hiệp nghị trên đã có chữ ký,ba chữ mạnh mẽ
có lực,nhưng cô lại không thể ký,cho nên cô sau khi xem xong phần hiệp
nghị rồi trả lại cho kia luật sư kia, có chút xin lỗi cười cười nói.
“Xin lỗi,phiền ông trở về chuyển cáo ngài ấy một tiếng,bảo ngài ấy đổi phần
này hiệp nghị này một chút,tài sản của ngài ấy một đồng tôi cũng không
muốn!”
“Này. . . . . .”
Luật sư rất khó xử,lại nghĩ đến
thời điểm này Lục tiên sinh cảm xúc thật không tốt,giống như tùy thời
cũng có thể giết người,hắn thật vất vả trong lòng run sợ chịu đựng
qua,giờ cô gái này lại muốn hắn trở về đối mặt một lần nữa.
Nhưng không có biện pháp,cô gái cố chấp không chịu ký hắn cũng phải trở về.
Hạ Vi Lương lúc trở lại thấy cô tâm trạng không vui liền hỏi cô tại sao,cô bình tĩnh nói.
“Buổi sáng hắn phái người đưa đơn ly hôn tới?”
“Trời ơi!Nơi này cũng tra được,có còn thời gian riêng tư không a,hu hu ——”
Hạ Vi Lương kêu rên một tiếng sau lại cẩn thận cẩn thận hỏi cô,
“Vậy. . . . . . cậu ký rồi sao?”
“Không có! Trong đó phân cho tớ rất nhiều tài sản,tớ không muốn!”
Cô có chút tự giễu ngoắc ngoắc khóe môi, Hạ Vi Lương há mồm muốn nói gì cuối