pacman, rainbows, and roller s
Lão Sư! Buông Tha Tôi Đi

Lão Sư! Buông Tha Tôi Đi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329752

Bình chọn: 9.00/10/975 lượt.

y phần bản vẽ tới đưa cho hắn,cố gắng làm cho giọng mình nghe bình tĩnh mở miệng.

“Đây là mấy phần bản vẽ tối hôm qua tôi nhằm vào công trình lần này mà vẽ, xin ngài nhìn một chút!”

Hắn như cũ không nhúc nhích cũng không đưa tay nhận bản vẽ,thời điểm cô

lúng túng không biết nên làm gì cho phải thì Lâm San Ni bưng hai ly đi

đến,một ly cà phê đưa cho hắn,cho cô một ly nước đừng mật,cô cảm động

nhìn Lâm San Ni quan tâm mình.

“Cám ơn, Sunny tỷ!”

“Uống cái gì?”

Hắn liếc mắt nhìn sang chất lỏng màu đỏ lạnh lùng hỏi,cô và Lâm San Ni đều

có chút lúng túng, Lâm San Ni nhìn hắn một cái vội vàng nói.

” Dạ . . . . . nước Đường đỏ . . . . . .”

“Tại sao phải uống nước đường đỏ? Sunny,tôi tại sao không biết,Lục thị chúng ta còn có thói quen nước đường đỏ chiêu đãi khách?”

Ngữ khí của hắn vô cùng lạnh lẽo ánh mắt u ám ngó chừng hai người,Lâm San

Ni không biết hắn hỏi vấn đề này vì quan tâm thân thể cô ấy hay bất mãn

vấn đề Lục thị đãi khách.

Không biết trả lời thế nào,cô không thể làm gì khác là lâm trận chạy trốn.

“Em ra ngoài làm việc trước!”

Cô nói xong cũng xoay người chạy ra ngoài,chuyện giữa bọn họ để bọn họ

giải quyết là tốt nhất,đừng khiến người vô tội như cô tâm trạng không

yên,chuyện tình của cô cũng đủ sứt đầu mẻ trán rồi cô không muốn chuốc

thêm phiền phức nữa.

Lâm San Ni bỏ đi Hứa Lưu Liễm giương mắt

bất an nhìn hắn,sau đó rũ mắt xuống trầm mặc,định dùng phương thức này

tránh câu hỏi của hắn,hắn hỏi vấn đề này bảo cô làm sao mở miệng? Tuy

nói bọn họ trước đó quan hệ thân mật nhưng chuyện bà dì đến thăm quả

thật rất khó nói

“Nói!”

Hắn bỗng dưng rống một tiếng dọa cô nhảy dựng,nhìn dáng vẻ hung thần ác sát của hắn,cô đành đem tất cả nói ra ngoài.

“Bà dì em tới em đau bụng,Sunny tỷ ngày hôm qua thăm nên biết, hôm nay quan tâm chuẩn bị cho em một ly đường đỏ chỉ vậy thôi!”

Lời cô cứng rắn đi ra chỉ thấy ngón tay ắn đặt lên bàn bỗng dưng siết

chặc,một tay nắm chặt bản vẽ cô đưa đến, mạch máu trên mu bàn tay cũng

lồi rõ ra ngoài ,cô ngạc nhiên hắn tại sao tức giận,đang không hiểu hắn sắc mặt tối tăm lấy những bản vẽ đứng dậy định rời đi.

Lục Chu

Việt vừa nghe cô nói bà dì đến trong lòng bỗng dưng nổi hỏa hừng hừng

thiêu đốt.Đúng vậy! Hắn vẫn giữ trong lòng chuyện cô bỏ con hắn,mỗi lần

trong đêm nhớ tới hắn liền hận cô,phương pháp xử lí duy nhất để cô quên

mất chuyện kia,chính là bắt cô sinh thêm đứa con khác cho hắn.

Cho nên lần đó ở Paris khi cùng cô hoan ái hắn không dùng đồ phòng bị,trong lòng ích kỷ hi vọng đêm đó hai người hoan ái để cô lần nữa sinh con cho hắn, hắn mặc kệ quan hệ hiện tại giữa hai người,mặc kệ cô có người đàn

ông khác hay không,hắn cố chấp muốn làm cô sinh con cho hắn!

Mặc

dù hắn trước khi đi còn nhắc nhở cô uống thuốc nhưng đó chỉ là lời trong lúc mất lý trí,sau khi ra khỏi gian phòng cô hắn đã hối hận, sợ cô thật mua thuốc uống,hôm nay cô nói bà dì đến xem ra bởi vì mấy ngày đó là kỳ an toàn của cô,bất kể cô uống thuốc không thuốc tất cả hy vọng của hắn

đều trở thành không khí?

Hứa Lưu Liễm không hiểu xảy ra chuyện gì,vội vàng đứng dậy hỏi hắn.

“Lục tổng,ngài muốn đi chỗ nào?”

Hắn đang xảy ra chuyện gì tự dưng tức giận, sau đó không nói tiếng nào muốn rời đi? Vậy thật không quá tôn trọng người khác?

“Hứa Lưu Liễm,cô nghĩ cô là ai? Có tư cách gì hỏi hành tung của tôi?”

Hắn chợt quay đầu lại không cách nào ức chế hét cô,hắn hiện tại chỉ muốn

bóp chết cô,cô còn như không có việc gì nói chuyện với hắn?

Cô bị hắn rống giận hù dọa,thật lâu mới phục hồi tinh thần,trong mắt bịt kín một tầng hơi nước nhưng quật cường lên tiếng.

“Đúng! Tôi không có thân phận gì,không có tư cách hỏi tới hành tung của ngài

nhưng tôi muốn nhắc nhở ngài.Lục tổng, chúng ta bây giờ đang thương

lượng bản thảo thiết kế,ngài nói đi là đi có chút không chịu trách nhiệm lắm?”

“Tôi hiện tại không tâm tình nói chuyện!”

Hắn cũng ý thức được hành vi của mình có chút mất kiểm soát,đè nén hỏa khí ném

cho cô một câu sau đó tính tiếp tục mở cửa đi,không rời đi hắn thật

không dám bảo đảm mình có thể bóp chết cô hay không.

Hứa Lưu Liễm thoáng cái cảm giác bị nhục nhã.

“Lục tổng,đây chính là thái độ Lục thị các người đối đãi người hợp tác sao?

Ngài vui thì bảo người ta đến,không vui thì không muốn nói, Lục tổng,tôi hoài nghi ngài có phải mượn việc công trả thù riêng hay không?”

Đúng vậy,mượn việc công trả thù riêng!Cô biết hắn hận cô,từ khi hắn vào cô

đã thấy hắn bất mãn mình,còn bây giờ hắn thậm chí ngay cả bản vẽ của cô cũng không nhìn,không phải mượn việc công trả thù riêng thì là cái gì?

Cô không buông tha ép hỏi khiến hắn càng thêm tức giận,bởi vì lời cô đâm

trúng tim hắn,bởi vì hắn đúng vì chuyện riêng mà ảnh hưởng tới công sự

,hắn bước đến gần cô tức giận bồng bột đi thẳng đến trước mặt cô,cô sợ

hãi lui về sau vài bước thân thể cũng đụng phải bàn hội nghị.Hắn nhìn vẻ mặt cô hoảng sợ xen lẫn tức giận sau đó còn quật cường,nắm người cô

từng câu từng chữ nói ra khỏi miệng.

“Tôi chính là mượn việc công trả thù riêng thì thế nào? Có bản lãnh các người bỏ dự án này!”

Nước