XtGem Forum catalog
Lão Sư! Buông Tha Tôi Đi

Lão Sư! Buông Tha Tôi Đi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328971

Bình chọn: 7.5.00/10/897 lượt.

,cô thuận tiện đưa cho ngài ấy chứ!”

Cô có chút cảm kích nhìn Tần tỷ một cái, bởi vì cô đang lo làm sao gặp hắn.

Đứng ở cửa thư phòng,cô bưng sửa tươi do dự,cô tại sao cảm thấy mình chủ

động tìm đến hắn là có ý xin lỗi,cô rõ ràng không làm sai chuyện gì?

Nhìn một chút sửa tươi ấm áp trong tay,cô cứng da đầu gõ cửa, bên trong

truyền đến một tiếng trầm thấp mời vào,cô bưng sửa tươi đi vào.

Hắn đang bận rộn trước máy vi tính,cô không phủ nhận trên người hắn có một

loại sức quyến rũ đặc biệt phái nam thành thục,nhất là giờ phút này hắn

đang chuyên chú bận rộn . Bất quá cô có chút không thể hiểu bọn họ ngày

đêm làm việc , kiếm nhiều tiền như vậy có ích lợi gì? Cuộc sống chính là dùng để hưởng thụ .

“Sữa tươi của anh!”

Cô đem sửa tươi

đặt ở bên cạnh hắn, đầu hắn cũng không ngẩng, ánh mắt lại càng tiếp tục

ngó chừng màn hình máy tính làm bộ như không nhìn thấy,cô xoay người

tính rời đi, thanh âm của hắn từ phía sau lưng truyền đến,

“Đây chính là thành ý của em?”

“Cái gì thành ý?”

Cô dừng bước lại quay đầu lại không giải thích được nhìn hắn, hắn buông lỏng mình tựa vào ghế,khiêu mi hỏi cô,

“Em đến tìm anh không phải muốn xin lỗi chuyện tối nay với anh sao?”

Cô có chút tức giận,

“Anh quá tự mình đa tình, đây chỉ là Tần tỷ bảo em thuận tiện đưa anh một ly sữa tươi thôi!”

Cho dù cô thật muốn xin lỗi hắn,hắn có cần nói trắng trợn vạch trần cô như vậy không?

Hắn từ trên ghế đứng dậy cất bước đi về phía cô,nheo mắt nhìn cô,

“Hứa Lưu Liễm,muốn biểu thị thành ý của em, vậy thì ngày mai đi công tác với anh thế nào?”

Ngày mai là ngày cuối cùng Trần Thanh Sở ở thành phố N ,nghe nói hắn đã từ

chối tất cả lời mời hết lần này tới lần khác đặt vé máy bay buổi

trưa,như vậy suốt một ngày, hắn trừ tìm đến cô, còn có thể làm gì nha?

“Đi công tác với anh?”

Lời của hắn khiến cho Hứa Lưu Liễm có chút ngạc nhiên,nhớ tới mình đồng ý

ngày mai cùng Trần Thanh Sở đi thăm trường học,cô liền vội vàng vội vàng cự tuyệt,

“Ngày mai không được, ngày mai em còn có việc!”

“Sao? Có việc? Chuyện gì ?”

Hắn khẽ nghiêng người nhích tới gần cô,đáy mắt cảm xúc càng sâu.

Hứa Lưu Liễm bị hắn

hỏi không tự chủ được lui về phía sau một bước,tại sao hắn rõ ràng không nói gì nhưng cô cảm giác hắn giống như nhìn thấu tất cả, nhất là hai

con ngươi kia, sắc bén như chim ưng nhắm thẳng vào lòng cô. Cô nhìn

thẳng hắn cố gắng làm cho mình bình tĩnh,

“Em ngày mai có rất nhiều khóa,em còn phải đi làm. . . . . .”

“Đi với anh được không? Đây là lần đầu tiên công tác sau khi anh cưới,không có em ở bên cạnh,anh sợ anh sẽ không có tâm trạng làm việc!”

Hắn bỗng nhiên thu hồi khí thế dọa người ,đổi sang thái độ dịu dàng lấy

lòng , hơn nữa còn đưa tay đở lấy vai cô kéo cô vào trong ngực hắn.

Nói thật cô thật sự có chút ngất ngây,lồng ngực ấm áp bỗng nhiên nhích tới

gần,trong đầu vốn có nhiều lý do cự tuyệt nhưng một câu cũng không dùng

được, kinh ngạc để hắn ôm vào trong ngực.

Đầu mũi truyền đến mùi vị dễ ngửi trên mặt quần áo,cô hơi hoàn hồn đưa tay đẩy hắn,thật vất vả nói ra một câu,

“Không được,sau này mỗi lần anh đi công tác em sẽ giúp anh!”

Hắn ở đỉnh đầu cô cúi đầu cười, hai cái ba cái đã ngăn lực đạo cô, nắm hai tay của cô bá đạo hoàn lên hông hắn,sau đó hài lòng đem cằm đặt lên cổ

cô,

“Nếu như em đồng ý mỗi lần đều giúp anh,anh dĩ nhiên giơ hai tay tán thành!”

“Em không phải thư ký của anh,tại sao phải đi theo anh!”

Hứa Lưu Liễm bị hắn quản trong lòng rất không thoải mái,tức giận đáp lại

hắn một câu,không nghĩ tới hắn bỗng nhiên buông cô ra vẻ mặt nghiêm túc

nhìn cô nói,

“Lưu Liễm, không bằng em sau khi tốt nghiệp tới công ty của anh làm thư ký của anh, như vậy anh có thể ngày ngày gặp mặt em!”

Kể từ khi Trần Thanh Sở trở về, trong lòng hắn đột nhiên nảy lên một suy nghĩ: buộc cô bên cạnh để lúc nào cũng nhìn thấy.

“Em không muốn!”

Cô vung tay muốn đi,hắn nhanh hơn cô một bước kéo cô tựa vào trên cửa hôn

hít ,tối hôm qua chịu đựng không có đụng cô, tối nay như thế nào cũng

không bỏ qua cho cô, nhất là cô vẫn còn gặp mặt Trần Thanh Sở thì càng

chọc giận hắn.

Khi tay hắn không chút kiêng kỵ thăm dò vào quần áo phủ lên đẫy đà của cô , Hứa Lưu Liễm ra sức vùng vẫy,

“Lục Chu Việt,anh làm gì! Đây là thư phòng!”

Hắn buông cô ra cười trêu chọc,

“Thư phòng thì sao? Anh nghĩ em xem nhiều ‘ sách ’ như vậy,đối với cảnh

thường xuất hiện trong tiểu thuyết. Địa điểm yêu sẽ không xấu hổ !”

Hứa Lưu Liễm nhất thời lúng túng ,điều này làm cho cô nhớ tới trung học đệ

nhị cấp lần đó bị hắn bắt được cô đi học xem truyện H.

Khi đó bởi vì Hạ Vi Lương thích xem một chút rối loạn trong ngôn tình tiểu

thuyết,xem xong rồi kín đáo đưa cho cô xem,còn cô chỉ vì muốn đuổi nhàm

chán, cho nên Hạ Vi Lương đưa sách nào cho cô,cô đều không – cự tuyệt.

Hạ Vi Lương đọc sách vị cũng rất nặng, cái gì cấm kỵ,cái gì BL,cái gì tàn

bạo yêu,cái gì cao H, thỉnh thoảng còn có cái gì Ma cà rồng, vừa bắt đầu cô có chút không quen, thời gian dài cô dần dần cũng thích ứng theo,

bất kể Hạ Vi Lương ném cho cô cái gì có thể trấn định cô đều nhìn.

Lần