
y đầu lại nắm tay cô trở về khách sạn.
Không có gì ngoài bước chân cô vô lực,nhưng hình ảnh tuấn nam mỹ nữ mười ngón tay khấu chặt xuất hiện trong mắt người ngoài là cực kỳ lãng mạn
,không phải cô nguyện ý để cho hắn làm chuyện lãng mạn,mà cô thật sự
không có sức lực đi trở về.
Đến bữa tối hắn đưa cô đến phòng ăn
lầu hai dùng cơm,hắn nói hải sản nơi này rất ngon,hắn biết cô rất thích
ăn hải sản,hơn nữa thấy bộ dạng cô đói bụng đến ngực dán sau lưng,cho
nên gọi một bàn lớn.
Cô chỉ nói cám ơn sau đó cúi đầu ăn,cô mặc
chiếc váy màu xanh nước hồ,tóc dài cột lại sau ót,đẹp giống công chúa
tinh linh trong đại dương.
Hứa Lưu Liễm mới vừa ăn không tới vài
miếng chợt nghe hắn đối diện cúi đầu mắng một tiếng,lúc cô giương mắt
nhìn sang chỉ thấy hắn đã thay đổi trở thành nụ cười làm ăn,cô theo tầm
mắt của hắn nhìn sang,chỉ thấy cửa nhà hàng có mấy người đàn ông trung niên đi tới.
Mấy người đàn ông trung niên liếc mắt liền thấy
được bọn họ bên này,đống người đó cũng vội vàng cười đi tới,cô thấy lúc hắn đứng dậy sắc mặt có chút không vui, nhưng không có biểu hiện quá rõ ràng, một người trong đó tiến lên nhiệt tình nắm tay hắn,
“Ai nha Lục tổng, may mắn may mắn !”
Hứa Lưu Liễm cũng lễ phép đi theo đứng lên,ánh mắt người nọ mập mờ ở trên
người cô vòng vo vài vòng sau đó vẻ mặt phản phất như hiểu chuyện gì,
“Không trách được tối nay muốn mời Lục tổng cùng nhau dùng cơm Lục tổng chết sống cũng không đồng ý,thì ra cùng mỹ nhân này!”
Nghe giọng nói người nọ tựa hồ xem cô như loại con gái kia,Hứa Lưu Liễm
trong mắt xẹt qua một tia không vui,người nọ hết lần này tới lần khác
tiếp tục hỏi tới,
“Lục tổng, vị này là. . . . . . ?”
“Vợ của tôi!”
Hắn nhướng mày nhìn cô một cái, chộp lấy miệng túi đứng ở nơi đó vẻ mặt bình tĩnh giới thiệu cô với bọn họ.
“. . . . . .”
Những người kia một lúc lâu cũng không phục hồi tinh thần,toàn bộ kinh ngạc miệng mở rộng sửng sờ nhìn hắn rồi lại nhìn cô.
Vợ của hắn? Tin tức này quá kinh người? Bọn họ cho rằng cô bé này bất quá
là tình nhân của hắn, nhiều nhất có thể xem là bạn gái tạm thời,không
nghĩ tới lại là chính thất?
Chẳng qua không phải có tin đồn vị
này Lục tổng thần bí này độc thân sao? Nghe nói hắn trong giới bất động sản được hoan nghênh nhất người đàn ông độc thân hoàng kim sao.
Mỗi lần bị hắn giới thiệu cho cô người xa lạ khác,Hứa Lưu Liễm trong lúc
nhất thời có chút sợ sệt nhưng ngay sau đó lại hơi lúng túng, dù sao
thân phận này không phải là cô đồng ý.Nhưng trong lòng không khỏi sung
sướng,mâu thuẫn như vậy nàng ngay cả chính cô cũng không hiểu nổi.
Ánh mắt những người kia có giật mình,với lại vừa nghe hắn trịnh trọng giới
thiệu cô thì biết cô gái này trong lòng hắn địa vị không giống tầm
thường,liền vội vàng duỗi tay tới thân thiện kéo tay lôi kéo làm quen,
“Cô khỏe chứ Lục phu nhân!”
Những người khác dĩ nhiên cũng noi theo,cô phải vươn tay ngoài cười nhưng trong không cười theo sát bọn họ hàn huyên,
“Khỏe!”
“Lục tổng,may là hôm nay hoàn thành khoản khai phá , kế hoạch năm nay của chúng ta mới có thể hoàn thành a!”
Những người ở đằng kia hưng phấn bắt chuyện với hắn,mặt hắn khẽ chìm ra lệnh trục khách,
“Xin lỗi các vị, vợ tôi hơi đói,cho phép tôi dùng cơm trước!”
Những người kia trên mặt mang theo nụ cười giống nhau,
“Ha hả, xin lỗi quấy rầy hai người,Lục phu nhân,cô trước dùng cơm! Lục tổng, chúng ta lần sau gặp lại!”
Bọn họ vừa nói vừa cúi đầu khom lưng rời đi,bên tai rốt cục khôi phục sự
yên lặng, Hứa Lưu Liễm quay người ngồi xuống tính tiếp tục ăn,thanh âm
xinh của hắn cũng vừa truyền đến.
“Bọn họ mấy quan viên trong buổi họp xế chiều,anh đã lựa chọn góc bí mật nhất, không nghĩ tới vẫn bị bọn họ thấy được!”
Hắn biết cô không thích trường hợp như vậy,vốn là một bữa ăn ấm áp lại bị
quấy rầy hắn cũng rất khó chịu,cô nhìn hắn thản nhiên mở miệng,
“Điều vì công việc không phải sao,không cần để ý !”
Hắn làm như không ngờ tới cô thông tình đạt lý, đáy mắt thoáng cái lây
nhiễm vui sướng, vui vẻ thật ra rất đơn giản, chính là ngươi yêu có thể
thông cảm cho mình.
Hắn nhấp miệng rượu, “Có muốn biết xế chiều hôm nay anh khai phá vụ kiện gì không?”
Hứa Lưu Liễm rất muốn nói không muốn biết ,nhưng khi nhìn cảnh trước mặt
hắn gắp một đống đồ ăn ngon cho cô,lời cô muốn nói nghẹn lại trong
miệng,ánh mắt hắn sáng quắc ngó chừng cô,
“Anh mua lại toàn bộ vùng duyên hải này,chuẩn bị xây khu du lịch,Lưu Liễm,em thiết kế cho anh được không?”
Lời của hắn làm cho trong lòng Hứa Lưu Liễm đau nhói,năm đó có một người
từng nói lời thề son sắt với cô,sau này hắn sẽ mua rất nhiều nơi để cô
thiết kế,nhưng người đó không thực hiện được lời hứa,một người đàn ông
khác lại đang nói chuyện tương tự như vậy,hỏi sao trong lòng cô có thể
không khó chịu?
Cô muốn phủ nhận bản than không hiểu thiết kế
kiến trúc này ,nhưng hắn hiểu rõ chuyện cô như vậy khẳng định không thể gạt được hắn ,liền đổi thành lấy cớ từ chối,
“Em không có bằng kiến trúc,làm sao phối hợp với thiết kế lớn của công ty anh!”
“Anh nói em xứng là được rồi!”
Hắn nhìn trên mặt cô tất