Snack's 1967
Lau Súng Cướp Cò

Lau Súng Cướp Cò

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324155

Bình chọn: 7.00/10/415 lượt.

ạnh Thi Dạ Triêu có lẽ sẽ an toàn hơn so với ở lại Athena.

Cố Lạc cảm thấy việc đời thật là kỳ diệu, không ngờ lại cũng sẽ có một

ngày như thế, với cô mà nói nơi an toàn nhất có thể tin lại là bên người Thi Dạ Triêu.

Lúc Từ Ngao đưa Cố Lạc về nhà Cố Doãn cũng không ở nhà, chỉ nghe người giúp việc nói hắn đang bồi một khách nhân quan

trọng vài ngày không có trở lại. Vừa vặn đến ngày giỗ của Cố phu nhân

cùng con thứ Cố Thanh mất sớm, Cố Bạch Bùi từ châu Âu trở lại, mang cho

cô một đống quà tặng. Hai người kể từ lần đó bởi vì chuyện kết thân cãi

nhau một trận nên sau đó có rất ít cơ hội gặp mặt lại. Cố Bbạch Bùi biết trong lòng cô bất mãn, lần này ngược lại thấy vẻ mặt ôn hòa không có

nhắc lại sự kiện kia, hai cha con cô khó có được có thời gian chung

đụng, Cố Lạc cũng liền đem lời nói tạm thời đè ép.

Liên tiếp mấy ngày, Cố Lạc cũng không tìm được cơ hội gặp Dr. J.

Ngày giỗ ngày đó, Cố Lạc theo ba và anh đi tế Cố phu nhân cùng Cố Thanh. Lần đầu tiên cô tới Cố gia đã từng đến nơi này, nhưng lúc đó cô tuổi còn

nhỏ quá không có quá nhiều trí nhớ. Trên mộ bia là hình Cố phu nhân lúc

tuổi còn trẻ, bộ dạng Cố Thanh cũng chỉ là đứa trẻ mấy tuổi.

Cố

Doãn một bộ tây trang đen đứng ở trước mộ Cố Thanh, một cái tay khoác

lên trên vai Cố Lạc, vẻ mặt nghiêm túc ở trước mặt Cố phu nhân."Nói mấy

câu với nhị ca em, nếu nó còn sống, nhất định sẽ che chở em không để cho anh có cơ hội khi dễ em."

Cố Lạc đối với Cố Thanh thật sâu bái một cái, "Em tin tưởng nhị ca ở trên trời cũng sẽ che chở cho em."

Cố Doãn vẫn cười khẽ, mang theo vài phần giễu cợt.

Nửa đêm, có người gõ cửa phòng Cố Lạc, dĩ nhiên là Cố Doãn. Hẳn là ở bên

ngoài uống rượu, một thân mùi rượu cùng khuôn mặt tràn đầy men say, đẩy

cô ra thẳng tắp xông tới, đem áo khoác tây trang ném lung tung ở một bên đi vào phòng tắm, rửa mặt mới ra ngoài.

Cố Lạc đang dọn dẹp quần áo hắn mới vừa tùy tiện bỏ lại, cầm ly giải rượu cho hắn. Cố Doãn không có nhận, liền ở trên tay của cô uống, khi cô xoay người lại ôm lấy cô,

đầu đặt ở sau gáy cô.

"Em mỗi lần trở lại, anh đều nghĩ tới sẽ không để cho em rời đi, nhưng cơ hồ mỗi lần đều là anh đuổi em đi."

Cố Doãn uống rượu không thể tùy ý chọc giận, Cố Lạc kéo kéo tay hắn vòng ở bên hông của mình."Trở về tắm, sớm nghỉ ngơi một chút đi."

Cố

Doãn nơi nào sẽ buông tay, nhỏ giọng nỉ non tên của cô. Nhìn dáng dấp

hắn là không chịu đi rồi, Cố Lạc nâng hắn đến bên giường để cho hắn nằm

xuống, cởi giày da của hắn đắp chăn, muốn rời khỏi đem gian phòng tặng

cho hắn. Cố Doãn nhắm mắt lại tinh chuẩn bắt được cổ tay của cô, "Ngủ

cùng anh một đêm."

Cố Lạc đối với loại yêu cầu này của hắn đã sớm không có phản ứng gì, tách ra ngón tay của hắn.

"Anh bảo đảm không động vào em." Cố Doãn kéo cô gần hơn, mở ra cặp mắt tràn

đầy men say."Khi em còn nhỏ anh không có dụ dỗ em ngủ."

"Khi còn

bé anh cũng sẽ không đối với em như vậy." Cố Lạc lắc đầu một cái, bình

tĩnh nói: "Bây giờ đã không phải khi còn bé rồi, em đã trưởng thành."

Tiếng nói hạ thấp, trong lúc nhất thời rất an tĩnh, đè nén an tĩnh. Cố Lạc âm thầm đề phòng, Cố Doãn bình tĩnh ngẩng đầu nhìn cô, tay như cũ không

chịu buông ra. Như thế trong nháy mắt, Cố Lạc cơ hồ cho là hắn sau một

khắc sẽ mở miệng van xin cô lưu lại, vậy mà cuối cùng Cố Doãn chỉ là lần nữa đóng lại cặp mắt, nhưng vẫn nắm tay của cô.

Cố Lạc đứng tại

chỗ hồi lâu, biết Cố Doãn giống như là đã đã ngủ, cô thử rút cổ tay về,

đáng tiếc Cố Doãn cho dù là đang ngủ cũng lấy tư thái kiềm chế đối với

cô. Không biết vì sao, Cố Doãn như vậy không khỏi làm cho người ta đem

yếu ớt và đáng thương cùng hắn liên lạc ở cùng một nơi. Cố Lạc do dự,

sau đó ngồi trở lại bên giường, thu chân tập trung ở hai đầu gối mặc kệ

hắn.

Rất nhiều năm trước kia một đêm dông tố, Cố Lạc mới mấy tuổi bởi vì sợ tiếng sấm ôm búp bê nửa đêm chạy đến phòng Cố Doãn, khi đó Cố Doãn mặc dù tính khí rất xấu mắng cô quấy rầy giấc ngủ của hắn, nhưng

cũng là như vậy nắm tay của cô một đêm. Ở trong mắt cô, từ đó trở đi hắn ở trong mắt cô chính là cường đại, mà cô là nhỏ yếu. Cho đến sau này cô dần dần lớn lên, quan hệ hai người thay đổi, Cố Doãn đối với cô mà nói

thủy chung đều là đáng sợ, đáng sợ đến đạn sượt qua qua đầu óc cũng

không thể đoạt đi tánh mạng của hắn.

Một người đàn ông như vậy,

rốt cuộc ở nơi này rất nhiều năm về sau bởi vì đối cô tham muốn giữ lấy

cùng tác dụng rượu cồn, để cho cô đem hai chữ yếu ớt đặt ở ngay trên

người của hắn.

Theo một ý nghĩa nào đó, Cố Lạc lòng dạ ác độc, cô từ trước đến giờ không sợ cứng đối cứng, Cố Doãn thường xuyên cảm thấy

người phụ nữ này trái tim là làm bằng đá, hơn nữa do bị hắn rèn luyện

sau nhiều năm, nhưng là bây giờ Cố Doãn hoàn toàn đụng phải một mặt mềm

mại trong lòng Cố Lạc. . . . . .

Hai người như vậy, nếu một người như ánh đao, tên còn lại nhất định lấy tín niệm thà làm ngọc vỡ để

chống cự. Nhưng người như Cố Doãn người, như thế nào làm được lúc tỉnh

táo đem mặt khác mình không thể lộ ra nhất nhất triển hiện cho cô nhìn?

Say rượu khiến Cố Doãn ngày thứ hai khi tỉnh lạ