Disneyland 1972 Love the old s
Lau Súng Cướp Cò

Lau Súng Cướp Cò

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323680

Bình chọn: 7.5.00/10/368 lượt.

, thật sự ném tôi xuống tôi cũng không cảm thấy có nhiều kinh ngạc."

Thi Dạ Triêu nhíu mày, "Anh ở trong lòng em ác liệt như vậy?"

"Dĩ nhiên không phải."

Câu này cô đáp thật sảng khoái, Thi Dạ Triêu còn chưa có nói tiếp liền nghe Cố Lạc nói: "Người như anh, căn bản cũng sẽ không khiến tôi để ở trong

lòng."

Thi Dạ Triêu biết cô đang ám chỉ chuyện gì, không lên tiếng.

Cố Lạc bị anh mang tới khách sạn anh đang ở, trước khi xuống xe cởi áo

khoác che lên trên người cô, vốn định đưa tay ôm cô, nhìn ra cô kháng

cự, liền thu tay lại đứng ở ngoài xe, mắt lạnh nhìn cô cố làm như không

có chuyện gì xảy ra.

Trên cánh tay giấu ở trong áo ngoài của anh, máu tươi bởi vì mấy động tác này từ vết thương tóe ra, hội tụ thành một dòng nhỏ theo cánh tay lượn xuống.

Cô tựa vào trên thân xe thở

dốc một hơi, sắc môi trắng bệch, dị thường khó coi. Thi Dạ Triêu hoài

nghi cô có thể từ nơi này kiên trì đến gian phòng hay không, nhẹ ôm ở

hông của cô."Anh ghét phiền toái, nếu như em té xỉu ở nửa đường anh

tuyệt đối sẽ không nghĩ xen vào chuyện của em nữa."

"Ai cần anh

quản?" Cố Lạc trừng mắt nhìn anh, thân thể lại thuận thế nhẹ nhàng rúc

vào trên người anh, xem xét thời thế, cô cũng không thể thật sự ở trước

công chúng phạm sai lầm.

Trong thang máy, đã có một giọt máu theo móng tay cô rũ xuống rơi vào trên mặt đất, chờ thang máy dừng lại cửa

vừa mở ra, Thi Dạ Triêu quả quyết ôm ngang cô lên đi ra ngoài, căn bản

mặc kệ ánh mắt ái muội của những người đi chung thang máy.

Thi Dạ Triêu đặt cô lên trên giường, lúc vén lên áo khoác của cô cánh tay kia

đã nhuộm không ít máu. Máu đỏ tươi cùng da thịt trắng nõn của cô tạo

thành đối lập mãnh liệt, Thi Dạ Triêu cởi vải ra xem xét vết thương.

"Đạn đi xuyên qua."

Anh xoay người đi tìm khăn lông sạch sẽ, Từ Ngao từ máy truyền tin gọi tới, không thấy cô đáp lại hiển nhiên có chút nóng nảy. Cố Lạc lập tức đè ép âm thanh nhân cơ hội trả lời, "Từ Ngao, tôi không sao."

"Cô ở đâu? Để phái người đi đón cô."

Cô liếc cửa, chú ý nghe tiếng bước chân ở bên ngoài."Trước không cần đến, tôi. . . . . . Đang ở cùng với Thi Dạ Triêu."

". . . . . ."

"Anh ta giúp tôi thoát khỏi mấy người kia."

"Tình trạng thương thế của cô thế nào?"

"Không có gì đáng ngại, anh ta sẽ xử lý giúp tôi, không cần lo lắng."

Từ Ngao ở bên kia hình như suy nghĩ một chút, "Như vậy cũng tốt, đúng giờ giữ vững liên lạc, coi chừng bản thân mình một chút."

Cố Lạc lấy xuống máy truyền tin cùng súng lục thả ở bên người, vén quần áo lên liếc nhìn vết thương, suy nghĩ nơi này nhất định không có thuốc tê. Quả nhiên Thi Dạ Triêu trở về câu nói đầu tiên là: "Để ngừa ngộ nhỡ,

cần xem có mảnh vụn lưu lại ở bên trong hay không, nhưng là không có

thuốc tê."

Đón đầu Cố Lạc, Thi Dạ Triêu lại nói: "Em nguyện ý anh có thể trước đánh em bất tỉnh."

"Không cần." Cô cần ở vào thời điểm này giữ vững tỉnh táo."Anh trực tiếp làm là được rồi."

Thi Dạ Triêu nhìn Cố Lạc một cái, cầm cây kéo cắt bỏ đai an toàn lễ phục

của cô, rửa một chút vết máu ở vết thương."Em và Tác Nhĩ quan hệ thế

nào?"

"Không quan hệ."

"Không quan hệ? Sẽ cùng hắn cùng nhau tham dự hôn lễ thái tử?"

"Có quan hệ hắn sẽ bỏ rơi tôi?" Cố Lạc nói xong mặt không đỏ tim không đập, cũng không biết Thi Dạ Triêu sẽ không tin tưởng.

Anh cố gắng dùng nói chuyện phiếm dời đi lực chú ý của cô."Người như vậy,

tận lực tránh tiếp xúc, phụ nữ chơi qua so với đàn ông em đã gặp còn

nhiều hơn."

Anh nghiêm trang nói xong, Cố Lạc bất chợt liền

cười."Lời như thế từ trong miệng anh nói ra cảm giác thật kỳ quái, chẳng lẽ anh là chính nhân quân tử?"

". . . . . ." Thi Dạ Triêu thật đúng là không thể phản bác, xoắn khăn lông đưa tới bên môi cô."Cắn."

"Không cần, tôi có thể nhịn được không kêu."

Thi Dạ Triêu nắm được cằm của cô, ép buộc cô hé miệng sau đó đem khăn lông

nhét vào, lời nói mang hai nghĩa: "Em không nhịn được, coi như chờ chút

nữa động tác của anh dịu dàng hơn em cũng không chịu nổi."

Cố Lạc dĩ nhiên nghe được, lườm anh một cái, giữ lại tinh lực còn sót lại ứng

phó hành hạ sau đó. Mới vừa rồi tình thế nguy cấp cô không để ý tới vết

thương, hiện tại nguy cơ giải trừ, tất cả cảm giác đau tăng gấp bội

hướng cô đánh tới.

Thi Dạ Triêu sử dụng công cụ tạo ra một lỗ nhỏ chỗ cô bị tử đạn ghim xuyên qua, đem đèn bàn vặn đến ánh sáng mạnh

nhất, cái nhíp đưa vào trong bắt đầu tìm kiếm mảnh vụn đạn. Thân thể Cố

Lạc lập tức căng thẳng, mỗi một động tác của anh, cô cảm nhận được đau

nhức đều là không thể hình dung.

Cố Lạc trên người không ngừng đổ mồ hôi lạnh, thân thể đều bởi vì đau đớn mà run rẩy, Thi Dạ Triêu thì

làm như không thấy, giống như cô sẽ không đau vậy, đổi lại phương hướng

góc độ bất đồng ở trong vết thương khoét. Chờ anh rốt cuộc lấy ra hai

miếng mảnh vụn nhỏ thì Cố Lạc đã đau đến nỗi ngay cả run rẩy cũng không

được rồi.

Dùng tốc độ nhanh nhất xử lý tốt vết thương, Thi Dạ

Triêu lần nữa ngẩng đầu nhìn cô, Cố Lạc đã nhắm mắt lại gần như ngất đi, nhưng là như cô từng nói, trừ từng có một tiếng rên rỉ bị đau, thật

không có kêu lên.

Thi Dạ Triêu đút thu