XtGem Forum catalog
Lưu Nguyệt Hàn Tinh

Lưu Nguyệt Hàn Tinh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324534

Bình chọn: 8.5.00/10/453 lượt.

ệt nhịn không

được nhanh chóng chạy vào nhìn, phía sau rèm ngủ đính bằng những dây hạt thủy tinh dài, lộ ra chiếc giường sa hoa vô cùng thoải mái, Chiếc gối

hình trái tim đầu giường làm cho Lưu Nguyệt vừa liếc mắt một cái liền

yêu thích, chạy lại đem ôm vào lòng.

Hiệp Hàm bước vào sau nàng, đem cửa đóng lại, nhìn thấy Lưu

Nguyệt ngồi trên giường ôm gối ôm đầy thỏa mãn, không khỏi muốn cười,

“Sao? Thích đến vậy?” Lưu Nguyệt ngước lên nhìn y gật đầu. Hiệp Hàm nhịn không được lấy tay vuốt tóc nàng, sau đó sủng nịch mắng yêu, “Cô bé

ngốc!” Tiếp đó là ngồi trên sô pha xem tivi.

Lưu Nguyệt ngờ ngợ nhìn chằm chằm Hiệp Hàm, âm thầm nghĩ, đây

chính là thiên thời địa lợi nhân hoà a, vì cái gì Hiệp Hàm nhìn nàng một cái liền rời đi coi tivi chứ, càng đừng nói tới chuyện ấy ấy nàng,

chẳng lẽ nàng so với tivi còn kém hơn sao. Ý tưởng này khiến nàng bị đả

kích, Hiệp Hàm thấy nàng suất thần ngồi trên ghế, nghĩ nàng mệt, “Mệt

sao? Tắm rửa xong ngủ đi.”

Câu này đem Lưu Nguyệt hoàn hồn lại, nàng lập tức chạy đi tắm.

Tắm xong Lưu Nguyệt cố ý làm theo phân phó của Diệp hi, mặc áo ngủ bằng

tơ tằm do khách sạn cung cấp, cố ý buột rất lỏng, hơn nữa còn lộ ra một

khoảng lớn da thịt trước ngực. Nàng ở trước gương so sánh, quả nhiên ẩn

ẩn hiện hiện thế này rất mê người, Lưu Nguyệt tự cổ vũ bản thân. Sau ra

khỏi phòng tắm, ngồi xuống bên cạnh Hiệp Hàm, chưa đợi nàng mở miệng.

Hiệp Hàm ngó nàng một cái, lưu lại một câu “Đến anh đi tắm.” Rồi bước

vào phòng tắm đóng cửa lại.

Lưu Nguyệt đại bại, cho dù nàng lớn lên không có hại nước hại

dân như Thiển thiển cùng Yên Vũ, nhưng tốt xấu gì cũng có chút thanh tú. Hiệp Hàm không phải nói rất thích nàng, mà cô gái mình thích vừa tắm

xong, lại ăn mặt mát mẻ như vậy, vì cái gì y đến nhìn cũng không thèm

liếc cho một cái. Lưu Nguyệt lại tự nhìn bản thân, ân, bả vai cùng xương quai xanh đều nữa ẩn nữa lộ, bộ ngực sữa cũng lúc hiện lúc ẩn, không

phải nói như vậy rất dụ hoặc sao. Chẳng lẽ vì ngực nàng nhỏ, Hiệp Hàm

không có hứng thú. Nàng càng nghĩ càng cảm thấy khả năng này khá lớn,

Hiệp Hàm ở nước ngoài nên rất biết hưởng thụ, so với tòa núi everest,

thì của nàng chỉ bằng cở gò đất, bất quá gò đất thì so với ngực lép vẫn

tốt hơn rất nhiều rồi.

Chờ Hiệp Hàm tắm rửa xong đi ra, Lưu Nguyệt đã chui vào chăn mai phục rất lâu. Lưu Nguyệt tuy đưa lưng về phía Hiệp Hàm, nhưng là nàng

làm dựa theo phân phó, cố ý đem áo ngủ kéo cao, lộ ra cặp đùi thon dài,

hết thảy đều chuẩn bị tốt, chỉ cần chờ Hiệp Hàm vén chăn mà thôi. Hiệp

Hàm rốt cục không làm cho nàng thất vọng, bước chậm đi tới trước giường, tựa hồ đánh giá nàng một chút, sau đó động tác rất nhẹ nhấc chăn lên.

Lưu Nguyệt trong lòng không khỏi mừng thầm, tuy rằng ngực mình

không bằng người khác, bất quá về phần chân cẳng thì nàng có phần hơi tự tin, vừa dài vừa thẳng như vầy, hẳn là có thể thành công a. Kết quả

chăn bị xốc lên chưa đến hai giây, Hiệp Hàm liền nằm xuống. Lưu Nguyệt

sửng sốt một chút, chẳng lẽ Hiệp Hàm không phát hiện? Vẫn là ánh sáng

quá mờ nhìn không rõ rồi.

Nhớ tới Yên Vũ nói “Chúng ta phải giống mấy em gián đánh mấy

cũng không chết, cố gắng tiến công.” Vì thế Lưu Nguyệt không ngừng cố

gắng, nhào qua bám dính lấy Hiệp Hàm. Hiệp Hàm vuốt mày nhìn nàng, thanh âm như một luồng gió lạnh thổi qua, làm cho Lưu Nguyệt cảm thấy vô cùng thoải mái. “Không phải mệt sao, như thế nào còn chưa ngủ?” Lưu Nguyệt

cười hì hì rồi dịch vào thêm một chút, thẳng đến khi hoàn toàn dựa sát

Hiệp Hàm, sau đó ôm khuôn mặt ửng đỏ dựa vào lòng ngực y nói, “Vâng, đây là đầu tiên ta ngủ cùng nhau.” Hiệp Hàm gợi lên ý cười, theo thói quen

vươn tay đùa tóc nàng, sợi tóc mềm mại, cảm giác những sợi tóc len qua

kẽ tay như tơ tằm thượng hạng.

Lưu Nguyệt cảm nhận được không khí lúc này, vì thế tiến sát

thêm, nhẹ nhàng hôn khóe môi Hiệp Hàm. con ngươi tối đen y lóe sáng, híp lại hai mắt xem Lưu Nguyệt, sau đó đoạt lấy quyền chủ động, tay trụ sau gáy Lưu Nguyệt, đem nàng dán sát vào, triền miên không ngớt. Trong chốc lát Lưu Nguyệt đã hai mắt mơ hồ, hơi thở hư nhuyễn, đầu óc rối bời, bất quá nàng vẫn nhớ một vấn đề khá quan trọng, cho nên tựa vào lòng y thở

gấp nói, “Hàm, ân…… condom……”

Hiệp Hàm đột nhiên cười khẽ ra tiếng, ngữ khí vô cùng thân thiết cười nàng, “Nhóc sắc quỷ ngươi, suy nghĩ cái gì a. Ngoan ngoãn ngủ đi.” Sau đó dùng tay choàng qua eo, đem nàng ôm vào ngực, nhẹ nhàng nhắm mắt lại. Lưu Nguyệt như hoàn toàn tỉnh táo lại, nàng trừng mắt bất khả tư

nghị nhìn chằm chằm Hiệp Hàm, Y! Y như thế nào có thể ngủ ngay lập tức

như!

Thấy y bắt đầu ngủ sâu, Lưu Nguyệt thất bại dựa đầu vào ngực

Hiệp Hàm, không cam lòng nhắm mắt lại. Khóe môi Hiệp Hàm bất giác gợi

lên ý cười yếu ớt. Ngày hôm sau Lưu Nguyệt tỉnh lại, Hiệp Hàm đã kêu bữa sáng, còn ngồi

trên ghế sô pha xem báo. Lưu Nguyệt tuy rằng đã tỉnh, nhưng không muốn

rời giường, nghiêng người trên giường nhìn Hàm hiệp. Dáng người hoàn mỹ, mũi thẳng tắp, đến cả góc mờ nơi khóe mắt, cũng làm tim Lưu Nguyệt

không ngừng thổn thức.

Hiệp Hàm vừa lật báo, vừa nghiêng đầ