pacman, rainbows, and roller s
Lưu Nguyệt Hàn Tinh

Lưu Nguyệt Hàn Tinh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324505

Bình chọn: 9.00/10/450 lượt.

nh công?” Thiển thiển cũng cẩn thận nhìn Yên Vũ một lần nữa. Hì hì cười dựa sát lại, “Thế nào? Tần

Thiên rất lợi hại?”

Lưu Nguyệt thấy hai người kia dời sự chú ý bắt đầu trêu ghẹo Yên Vũ, nàng cũng lết tới. Xương quai sanh, còn có sau gáy của Yên Vũ, đều

có hôn ngân rõ ràng. Lưu Nguyệt lập tức cũng hiểu được, nàng thậm chí so với hai nàng kia càng kích động. Yên Vũ bị ba nàng bức đến vô pháp,

đành phải rõ ràng khai báo. “Kỳ thật cũng đơn giản, cái kia, hắn ôm ta

ngủ, ta liền không an phận, không ngừng thổi lữa, sau đó tình thế không

tệ, ta liền trực tiếp đè hắn kiên cường chủ động.”

Thiển thiển không khỏi giơ ngón cái tán thưởng cô nhóc, Diệp hi

cũng tán thưởng,“Đúng vậy đúng vậy, hiện tại con gái phải biết chủ động. Ngươi xem Tiểu Nguyệt, đều lâu như vậy, một chút tiến triển cũng chưa

có.” Lưu Nguyệt thấy mấy cái đầu lại hướng mình, bất đắc dĩ le lưỡi.

Nàng lặng lẽ kéo Yên Vũ qua, nhỏ giọng hỏi. “Tần Thiên không có

cự tuyệt sao?” Yên Vũ che miệng cười, “Hắn lúc đầu cũng không đồng ý,

khi ta nháo hắn, hắn luyến tiếc đẩy ta ra, nhưng đến cuối cùng là ta

thắng.” Mưa bụi vừa nói vừa nháy mắt với Lưu Nguyệt, ám chỉ nàng dùng

biện pháp này mà làm.

Lưu Nguyệt quay đầu nhìn Thiển thiển cùng Diệp hi. Thiển thiển

gật đầu nghĩ nghĩ nói, “Hiệp Hàm cùng ba ngươi ước định là y sẽ không

quan hệ với ngươi, cũng không quy định ngươi không thể đụng vào y nha.”

Lưu Nguyệt vừa nghe lời này, mặt lại đỏ. Diệp hi ở bên xen mồm nói,

“Đừng ngượng, ngươi thèm khát y lâu như vậy rồi, chúng ta cũng là đàn bà con gái bình thường thôi a.” Yên Vũ ghé bên lưng nàng, cổ vũ nàng,

“Nguyệt tỷ tỷ, thành hay không đều là ý nguyện của ngươi thôi.” Cuối

cùng đồng chí Diệp hi tổng kết nói, “Đồng chí Tiểu Nguyệt, con đường

cách mạng còn xa lắm, ngươi trăm ngàn lần không thể lùi bước.”

Chờ bốn cô nàng thương lượng xong đi ra, đồ ăn Tần Thiên gọi đã

muốn đem lên đủ. Yên Vũ nhu thuận ngồi bên cạnh hắn, Tần Thiên chào ba

cô nàng còn lại, bảo nhanh chóng ngồi vào bàn, sau đó gắp cá vào bát

mình, còn cẩn thận gỡ xương, sau đó đem phần nạc cá cho vào chén Yên Vũ. Trong phòng tuy rằng ồn ào, bất quá Lưu Nguyệt để ý thấy, Yên Vũ luôn

thỉnh thoảng đổi tư thế, mà Tần Thiên vẫn vội vàng gắp thức ăn cho nàng, còn thay cô nhóc xoa xoa thắt lưng.

Lưu Nguyệt lúc đầu không hiểu, thắt lưng Yên Vũ bị làm sao vậy?

Ngồi một chút cũng khó chịu, sau đó đột nhiên nghĩ đến, chuyện cô nhóc

cùng Tần Thiên tối hôm qua, vì thế mặt theo bản năng đỏ lên, cũng không

dám tiếp tục đánh giá cặp đôi ân ân ái ái đối diện nữa. Hiệp Hàm nhìn

nàng cúi đầu có chút đăm chiêu, sau đó lại đột nhiên đỏ mặt. Sủng nịch

cười cười, tiếp tục gắp đồ ăn vào chén Lưu Nguyệt.

Sau khi cơm nước xong, Tần Thiên nói Yên Vũ không thoải mái, sau đó liền đưa nàng rời đi. Thiển thiển cùng Diệp hi ở phía sau lén lút

cười, làm Tôn minh cùng mấy người kia không biết nói sao. Bị hỏi mãi lí

do, Thiển thiển lại nổi cáu với hắn. “Đàn ông ngốc, không cần biết thì

đừng hỏi làm gì.” Một câu nói cũng đủ là Tôn minh ủy khuất, càng muốn

biết lại không dám hỏi.

Sau khi về nhà, Lưu Nguyệt đưa ra quyết định, nàng muốn chủ động sắc dụ! Cho dù nàng không có vài phần tư sắc, thì cũng phải làm bằng

mọi giá.

Thái độ Hiệp Hàm vẫn như trước, tắm rửa xong nằm trên giường xảm bản kế hoạch. Không lâu sau, đột nhiên có tiếng đập cửa, Hiệp Hàm lên

tiếng, sau đó Lưu Nguyệt mới nơm nớp lo sợ mở cửa tiến vào. Nàng cố ý

mặc bộ đồ ngủ tơ tằm ren màu đen Diệp hi đưa, ngực áo thiết kế hình chữ

V, giữa hai ngực lúc ẩn lúc hiện, càng thêm mơ màng dẫn dụ. còn có lớp

ren tơ tằm, lại làm cho bộ quần áo thêm phần gợi cảm mị hoặc.

Hiệp Hàm cau mày nhìn Lưu Nguyệt đứng bất động trước cửa, đóng

bản kế hoạch lại. Y nhu nhu huyệt Thái Dương hỏi, “Làm sao vậy?” Lưu

Nguyệt đã hạ quyết tâm, kiên định tiêu sái đi vào, ngồi bên giường Hiệp

Hàm làm nũng.“Ta ngủ không được, anh ôm em ngủ được không?” Hiệp Hàm

đương nhiên thấy được một thân gợi cảm trên người nàng, mày có chút nhíu lại.

Nhưng là dù y có thể cự tuyệt ai, nhưng chỉ có duy nhất Lưu

Nguyệt là không thể. Vì thế y gật gật đầu, sau đó dịch ra chừa chổ.

Trong lòng Lưu Nguyệt có chút khẩn trương. Bất quá hiện tại khởi đầu

tốt, vì thế nàng đi đến nằm xuống bên người Hiệp Hàm, nàng có thể cảm

giác thân thể Hiệp Hàm có chút mất tự nhiên. Nàng nhớ lại hôm nay Yên Vũ nói, như vậy nghĩa là y đối với nàng có cảm giác.

Vì thế nàng quyết định không ngừng cố gắng, nàng tự cổ vũ mình! Cố lên a! Hôm nay nhất định làm được! Lưu Nguyệt chui đầu vào cánh tay Hiệp Hàm, nhẹ nhàng hít sâu, lại hít

sâu. Nửa ngày cũng không dám làm bước kế tiếp. Trong đầu nàng đầy một

mảnh mơ hồ, hiện tại, hiện tại nên làm gì đây?

Trong sách nói câu dẫn không khó, cọ cọ liền tạo nhiệt. Sao khi

đặt trên người nàng lại khó như vậy? Nhưng nàng tuyệt không thể bỏ qua.

Cắn răng bắt đầu hồi tưởng những lời trong tiểu thuyết, Thiển thiển cùng Diệp hi đã dạy.

Hiệp Hàm híp mắt nhìn Lưu Nguyệt đang ngoan ngoãn nằm trong lòng mình, dùng ánh mắt yêu thương đánh giá nàng một chút, lại gợi