XtGem Forum catalog
Lưu Nguyệt Hàn Tinh

Lưu Nguyệt Hàn Tinh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324390

Bình chọn: 7.00/10/439 lượt.

g hướng.

Chờ khi Hiệp Hàm buông nàng ra, hai mắt nàng đã mờ mịt đầy nước, bộ dáng mê mang kia giống trẻ con, khiến hô hấp Hiệp Hàm càng thêm dồn

dập. Tiến sát lại tiếp tục muốn hôn nàng, Lưu Nguyệt nhìn tới khuôn mặt

tuấn tú của y, theo bản năng lấy chăn vùi đầu trốn.

Nếu lại bị y hôn một lần nữa, nàng có thể khẳng định chính mình

tuyệt đối sẽ thở không nổi! Tuyệt đối! Hiệp Hàm nhìn hành động trẻ con

của nàng, nhịn không được cúi đầu dựa vào nàng cười rộ lên, Lưu Nguyệt

bị y hôn, đã hoàn toàn tỉnh táo. Tới lúc này mới hậu tri hậu giác phát

hiện thân thể không khoẻ, đặc biệt là nữa mình dưới ẩn ẩn đau nhức, nàng xốc một góc chăn lên, lộ ra nửa đầu trừng mắt Hiệp Hàm.

Hiệp Hàm khó hiểu vuốt mày, “Làm sao vậy? Bà xã.” Lưu Nguyệt bỉu môi oán hận nói, “Đau quá!” Hiệp Hàm lập tức trở nên thận trọng, dịch

lại gần hôn hôn thái dương nàng. Lấy tay nhẹ nhàng xoa bụng cùng sau

thắt lưng của nàng, “Như vậy có tốt hơn không?”

Lưu Nguyệt gật gật đầu, Hiệp Hàm dùng tay còn lại kéo nàng vào

lòng, không hảo ý trêu ghẹo nàng, “Ai tối hôm qua nói nhất định sẽ không hối hận?” Lưu Nguyệt lập tức không vui ý cãi lại, “Em hiện tại cũng

không hối hận a.” Nói xong, lại có phần phẫn nộ nhìn về phía Hiệp Hàm,

“Chẳng lẽ anh hối hận?”

“Ừ.” Hiệp Hàm gật gật đầu. Sau đó nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn lập

tức biến trắng bệch của Lưu Nguyệt, hé miệng khẽ cắn mũi nàng. “Nghĩ bậy cái gì!” Lưu Nguyệt cúi đầu chỉ trích y, “Là anh nói hối hận!” Hiệp Hàm nhịn không được nhếch môi cười khẽ, “Anh đương nhiên hối hận a, sớm

biết em nhất định muốn làm, còn không bằng để anh chủ động, bị động để

người ta xâm lược như vậy, tư vị cũng không dễ chịu gì.”

Phụt, Lưu Nguyệt cũng nhịn không được cười rộ lên, nàng biết kỹ

thuật của mình thật bừa bãi, bất quá nghĩ đến Hiệp Hàm luôn luôn kiêu

ngạo nằm ở trên giường mặc nàng muốn làm gì thì làm, khóe miệng của nàng đã cong lên một đường. Tiếp đến lại theo bản năng nghĩ tới những gì xảy ra tối qua. Mặt Lưu Nguyệt lại đỏ bừng lợi hại.

Sợ bị Hiệp Hàm biết hình ảnh trong đầu nàng, nàng nhanh chóng

đổi đề tài. “Hôm nay cũng không phải cuối tuần, sao anh không đi làm?”

Hiệp Hàm tự nhiên nói, “Thân thể bà xã không khỏe, ông xã đương nhiên

phải cẩn thận hầu hạ. Công ty một ngày không có anh không sập được.”

Nghe y nói ái muội như vậy cũng hết cách. Lưu Nguyệt nhịn không được lại đỏ mặt.

Trải qua sự mát xa của Hiệp Hàm, thân thể cũng không đau nhức

nữa, nàng giãy dụa một chút. Sau đó lại phát giác thân thể tựa hồ thực

nhẹ nhàng khoan khoái, nhớ hôm qua khi ngủ toàn thân còn mồ hôi đầm đìa, nàng quay đầu nhìn về phía Hiệp Hàm, do dự mở miệng, “Anh giúp em lau

người?” Hiệp Hàm cẩn thận đỡ nàng dậy, nghe nàng hỏi như vậy, theo bản

năng liền “Ừ” một tiếng. Sau đó phát hiện Lưu Nguyệt có chút thẹn thùng

đỏ tai.

Hắn đột nhiên ngoạn tính nổi lên, càng thêm ác liệt bỏ thêm một

câu, “Thẹn thùng cái gì, tối qua có gì mà anh chưa thấy đâu.” Kết quả,

oanh một tiếng, Lưu Nguyệt đốt thành nguyên quả cà chua.

Lưu Nguyệt trước kia chưa từng nghĩ sẽ có lúc được Hiệp Hàm ôn

nhu săn sóc như vậy, liền ngay cả nằm mơ cũng không dám nghĩ. Nhưng sự

tình lại chân thật xảy ra, quả thực làm nàng cảm thấy thụ sủng nhược

kinh. Cùng Hiệp Hàm phát triển trở thành tình nhân, y đối với nàng ôn

nhu cùng một chút thản nhiên thân thiết.

Nhưng hôm nay Hiệp Hàm chẳng những ôm nàng đến phòng khách, thậm chí còn không thèm nhìn nụ cười trêo chọc ám muôi của vương thẩm, kiên

trì ôm nàng cùng dùng cơm. Lưu Nguyệt hoảng hồn có chút không hiểu, nàng có chút đăm chiêu đánh giá Hiệp Hàm. Hiệp Hàm thấy bộ dạng của nàng chỉ biết nàng lại đang nghĩ gì đó trong đầu, vì thế trực tiếp hỏi, “Lại

nghĩ bậy cái gì?”

Nha, lại bị y phát hiện nàng đang trầm tư. Lưu Nguyệt ngượng

ngùng nhăn mặt, “Em là kỳ quái vì sao anh lại đột nhiên đối tốt với em

như vậy.” Hiệp Hàm cau mày nhìn nàng, “Bà xã là ở chỉ trích anh bình

thường đối với em không tốt sao?” “Không phải, chính là không giống hôm

nay……” Lưu Nguyệt nghĩ nghĩ tìm từ thích hợp, “Không có khoảng cách, anh bình thường giống như có điểm bài xích em.”

Hiệp Hàm nghe xong, ánh mắt cũng ám muội, đem môi ghé thái dương nàng hôn lên. “Thực xin lỗi bảo bối, không phải bài xích, anh chỉ có

chút áp lực với bản thân, em biết anh và cha em có ước định.” Lưu Nguyệt lý giải được gật gật đầu, trong lòng bởi vì y lập tức giải thích trở

nên tinh không vạn lí, lập tức thấu hiểu.

Buổi tối khi vừa lên mạng, Lưu Nguyệt thấy Hiệp Hàm vội vàng chỉ huy mọi người đi đánh quái. Vụng trộm được chút nhàn rỗi, lặng lẽ cùng

Thiển Thiển nói chuyện riêng. Nàng cùng Thiển Thiển ở chung tiểu đội,

cũng không dám dùng đội ngũ tán gẫu, chính là sợ Hiệp Hàm nhìn đến.

[ Mật ngữ '>[ Lưu Nguyệt '>: Thiển Thiểu, ta đem Hiệp Hàm ăn rồi.

[ Mật ngữ '>[ Thiển Thiểu ưu sầu '>: Ách? Lão đại không phải đang chỉ huy sao? Sống rất tốt a.

[ Mật ngữ '>[ Lưu Nguyệt '>: Thiển Thiểu ngốc!!!

[ Mật ngữ '>[ Thiển Thiểu ưu sầu '>: A a a! Ta có chút không phản

ứng kịp, ngươi thực xuống tay? Ta nghĩ đến năng lực của ngươi, hơn nữa

lão đại đ