Polly po-cket
Mã Văn Tài Ngươi Đáng Đánh Đòn

Mã Văn Tài Ngươi Đáng Đánh Đòn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325281

Bình chọn: 9.5.00/10/528 lượt.

e ta nói xong, liền vội vàng chạy ra khỏi phòng.



Thống đi rồi, Mã Văn Tài lại lẳng lặng nhìn ta không nói tiếng nào,

trong phòng không khí nhất thời có chút quỷ dị, làm cho người ta thật sự không thoải mái. Vì thế ta đành gợi chuyện hỏi hắn tại sao muốn đến

Chẩm Hà lầu bắt Lương Sơn Bá bằng được, lại nói nếu không phải Lương Sơn Bá thừa nhận chúng ta quả thực đến lầu xanh, phỏng chừng Trần phu tử sẽ đem mọi chuyện đổ lên đầu hắn. Vì thế mới nói, loại phu tử như hắn, quả nhiên chính là kẻ tráo trở.

Mã Văn Tài lúc đầu không định nói ra,

sau đó lại bị ta ép mãi, mới không tình nguyện kể, hắn là muốn vạch trần việc Lương Sơn Bá đi chơi lầu xanh, để cho ta thấy rõ bộ mặt thực của

tên kia, không cần bị biểu hiện giả dối của Lương Sơn Bá lừa gạt, hơn

nữa còn nói với ta kỳ thật Lương Sơn Bá là kẻ xấu xa nhất trong trường,

tên đó giỏi nhất là giả bộ quân tử, nhưng chuyện này lại chỉ có mình Mã

Văn Tài hắn biết, nên hắn không muốn ta bị lừa.

Ta không hiểu tại sao Mã Văn Tài lại ghét Lương Sơn Bá như vậy, nếu nói trong chuyện xưa là

vì Chúc Anh Đài, như vậy hiện tại là vì sao? Bất quá ta cũng không nghĩ

bây giờ hỏi hắn cái đó, ta nghĩ, nếu ta lại vì người ngoài mà tranh cãi

với hắn, hắn sẽ rất đau lòng.

Mặc kệ thế nào, ta nghĩ đại khái là ta đã thích hắn rồi.

Vì thế nên mới không muốn người ta nhằm vào hắn, cũng không muốn thấy hắn

phải khổ sở, lại càng không muốn hắn sinh bệnh, không muốn hắn vì chuyện của ta mà phiền não.

“A Đường, đừng gả cho người khác.” Mã Văn Tài

đột nhiên nói, hắn kéo tay của ta, trong mắt mê man mang theo một tia

bất lực, “Đừng tùy tiện đi xa khỏi tầm mắt của ta, có việc gì cũng đừng

đi tìm người khác, đừng xa cách ta, cũng đừng bỏ mặc ta.”

“Được.”

Ta hơi hơi nhắm mắt lại, rất nhanh lại mở ra, nghiêm túc trả lời. Mã Văn

Tài nghe xong, khuôn mặt lộ ra ý cười, cố gắng chống tay ngồi dậy, sau

đó đưa tay lên vuốt tóc của ta, lại bá đạo ra lệnh cho ta cũng trèo lên

giường ngủ cùng hắn. Ta mới không thèm nghe lời người này, liền một tay

ép hắn nằm xuống, dặn lại phải dưỡng bệnh cho tốt, ta còn có chuyện phải giải quyết. Mã Văn Tài thấy vậy, không khỏi lại bắt đầu cáu kỉnh, còn

nói khi nãy rõ ràng ta đã đáp ứng không đi xa khỏi tầm mắt của hắn, hiện tại lại ra ngoài tìm người khác. Ta bị hắn nói đến không còn cách nào

khác, liền nói với hắn là đi tìm Cốc Tâm Liên, không phải là tìm Lương

Sơn Bá, kết quả Mã Văn Tài càng tức giận, đập tay bồm bộp lên thành

giường kêu ta không được đi tìm nữ nhân kia.

Ngay cả con gái hắn cũng không cho, được rồi, cuối cùng ta nói với hắn ta muốn đánh Trần phu tử

một trận, rốt cục cũng làm hắn câm miệng. Vì thế ta mới có thể chuồn ra

khỏi phòng, liếc mắt một cái liền thấy Mã Thống đang bưng khay cơm đứng ở bên ngoài, cả người dựa vào một gốc cây ngủ gà ngủ gật, cũng không biết là đã đứng được bao lâu. Ta một mặt bảo hắn nhanh mang cháo vào cho Mã

Văn Tài, mặt khác vội vàng chạy đến phòng của Lương Sơn Bá.

Muốn thu thập Vương Lam Điền, trước hết ta cần phải làm một chuyện. Muốn đối phó một người, không phải chỉ dựa vào nắm đấm là được.

Đạo lý này, trước kia ta không hiểu, cho tới gần đây mới bắt đầu ngộ ra. Mà Mã Văn Tài, tuy là hắn biết, nhưng mà với khả năng của hắn thì hắn càng thích lấy nắm đấm ra giải quyết vấn đề.

Ai, vì cái đạo lý này, cho

nên không lâu nữa mới xảy ra loạn lạc phải không? Thật ra nhiều lúc,

thật sự kẻ nào nắm đấm to là kẻ mạnh. Bất quá hiện tại còn đang ở trong

trường, vẫn phải cẩn thận thì hơn, cái tên Vương Lam Điền kia không

giống với Mã Văn Tài, hắn đích thực là một kẻ tiểu nhân, so với kẻ luôn

nịnh nọt như Tần Kinh Sinh còn đáng sợ hơn nhiều, cho nên, muốn không

chế hắn, ngoài dùng vũ lực ra, còn cần có cái khác.

Ta trước tiên cần đi tìm Lương Sơn Bá. Lúc này, Lương Sơn Bá đang cùng Chúc Anh Đài ở

trong phòng đọc sách, trên đường gặp ta liền vội vàng hỏi ta chuyện sáng nay Vương Lam Điền nói có phải là sự thật hay không. Ta nói với hắn là

bản thân ta cũng không rõ, nhưng mà ta nhất định sẽ tìm cách biến không

cho nó thành sự thực. Lương Sơn Bá thở dài, không nói gì nữa, phỏng

chừng hắn cũng biết, với năng lực của bản thân hắn, muốn giúp cũng chẳng thể giúp được gì. Ta cũng không thèm để ý, dù sao việc này muốn giúp

cũng phải có gia thế lớn, hắn có lòng ta cũng đã thật cảm kích rồi.

Ta sở dĩ muốn tìm hắn, là vì tờ giấy bán mình của Cốc Tâm Liên. Nếu ta

đoán không sai, tờ giấy đó có lẽ là do Vương Lam Điền viết ra, sau đó

hắn lừa Cốc Tâm Liên ký vào, cho nên trong đó nhất định phải có chữ viết của hắn. Đến lúc ta nắm trong tay tờ giấy này, nhất định sẽ có thể uy

hiếp Vương Lam Điền, buộc hắn viết thư về nhà yêu cầu hủy bỏ hôn sự này.

Bất quá Lương Sơn Bá cũng không cầm tờ khế ước bán mình kia, nên bảo ta đi

tìm Tuân Cự Bá. Tuân Cự Bá lúc đầu cũng định bơ ta, bảo ta về mà tìm Mã

Văn Tài, nói là ta hiện giờ bị Mã Văn Tài làm hư, bọn họ chẳng dám trèo

cao nữa. Ta biết Tuân Cự Bá còn vì chuyện ngày ấy ta quát hắn câm miệng

mà tức giận với ta, nhưng ta tự cảm thấy bản thân không sai, cũn