
hĩ một đằng nói một nẻo.
“Đương nhiên, ta cũng không gạt người.” Thời điểm nói
dối thế này Chu Kính Tổ vẫn là mặt không đổi sắc.
Liễu Nguyệt Nhu hướng bên hông hắn đập đập cây quạt:
“Ngươi thôi đi, những lời này mà cũng dám nói!” Không sợ thiên lôi đánh xuống
sao?
“Nguyệt Nhu, nàng lại hoài nghi vị hôn phu thành thực
khiêm tốn của nàng sao?” Chu Kính Tổ thoải mái mà mồm mép, một đường che chở vị
hôn thê rời đi tửu lâu.
Trong tửu lâu người người vì mỹ thực hấp dẫn, không
người chú ý tới bọn họ rời đi, chỉ có Lí Mĩ Châu hoảng sợ nhìn Chu công tử ôm
eo một gã nam tử trẻ tuổi tuấn tú, hai người còn một đường thoải mái mà trêu
đùa. Trời ạ!
Sau một lúc lâu, nàng phục hồi tinh thần lại, nghiêng
ngả chao đảo chạy đến chưởng sự tửu lâu: “Cha! Cha! Không tốt! Công tử hắn
nguyên lai…” Có đoạn tụ chi phích!
Ba canh giờ sau, cha của Chu Kính Tổ – Chu lão gia tay
run run nhận bồ câu đưa tin khẩn cấp, trước mắt biến thành màu đen, ngã ngồi ở
ghế tựa. Trời ạ! Chu gia muốn tuyệt hậu!
Lão thiên gia! Vì sao hắn năm đó chỉ nuôi một đứa con
trai? !
Giờ phút này, Chu lão gia lần đầu tiên hối hận bản
thân mình rất tiết kiệm tiền …
•••••••••••••••••
Chu Kính Tổ cũng không biết Chu gia cao thấp kinh
hoảng cùng xôn xao, nhàn nhã cùng người yêu đi dạo phố đấu võ mồm.
“Đúng rồi, ngươi vừa rồi ở tửu lâu giống như cùng rất
nhiều người nói qua sinh ý nga?” Liễu Nguyệt Nhu mồm to ăn hồ lô đường phèn,
hoàn toàn không có khí chất văn nhân công tử. Nàng có chút khó hiểu vì sao
những người cùng Chu Kính Tổ nói qua sinh ý đều có bộ dạng vui mừng khi chiếm
được đại tiện nghi.
“Là nha, bàn một ít chuyện mua bán.” Chu Kính Tổ lấy
ngón tay lau đi bám chút đường bên miệng nàng, không quan tâm cử chỉ này tạo
thành kinh ngạc lớn cho người qua đường.
Liễu Nguyệt Nhu nhìn hắn: “Vì sao bọn họ đều là cái
loại bộ dáng được đến tiện nghi này, ta không tin ngươi sẽ làm việc mua bán có
lỗ. Nga, chẳng lẽ ngươi lại phẫn trư ăn lão hổ, khi dễ người thành thật?”
“Cái gì mà phẫn trư ăn lão hổ? Đừng nói khó nghe như
vậy.” Chu Kính Tổ bất mãn phản bác: “Mỗi kiện sinh ý đều là theo như tâm ý của
bọn họ, thiện lương như ta cuối cùng là không đành lòng làm trái ý tứ của bọn
họ. Kỳ thực bọn họ đích xác không có chịu thiệt, chỉ là chúng ta lợi hơn một
chút mà thôi!” Hắn thắng là vì ánh mắt hắn tương đối chuẩn một chút, nhìn xa
một chút, mới không có khi dễ người thành thật đâu!
“Như vậy a,” Liễu Nguyệt Nhu cảm thấy hắn nói là ngụy
biện, “Chẳng lẽ tài phú Chu gia các ngươi là tích tụ lên như thế này? Người Chu
gia bàn chuyện làm ăn đều là giả hồ đồ, hòa khí phát tài như thế này ư?”
“Đương nhiên là không rồi!” Chu Kính Tổ kiêu ngạo ưỡn
ngực, “Phương thức này là sáng tạo độc đáo khai thiên phách của ta! Những người
khác muốn học cũng học không được đâu!” Lịch đại Chu gia nhân đều rất tinh
minh, luôn ngay từ đầu liền khiến cho đối thủ cảnh giác cùng kiêng kị, không ai
có thể làm giống hắn hòa ái dễ gần như vậy a!
Giảo hoạt! Liễu Nguyệt Nhu trợn trừng mắt, nghĩ đến
chính nàng còn không phải dính đúng chiêu này của hắn sao? Ai cũng nghĩ hắn là
coi tiền như rác, trên thực tế hắn mới là người thắng lớn nhất. Thật sự là quá
giảo hoạt!
Chu Kính Tổ cười xoa xoa đầu nàng. Kỳ thực Nguyệt Nhu
tâm tính đơn thuần, chỉ sợ nàng vĩnh viễn sẽ không minh bạch, thương trường
ngươi lừa ta gạt làm sao đơn giản như vậy? Haiz, nàng vẫn cứ nên hung tợn mắng
chửi người, sửa chữa đăng đồ tử thì tốt hơn.
“Chu công tử, đây không phải là Chu công tử sao?”
Tiếng kêu bên cạnh làm cho bọn họ quay đầu nhìn lại.
“A, không phải là Cầm Thao cô nương sao?” Liễu Nguyệt
Nhu lộ ra tươi cười, “Hoa khôi cô nương mấy ngày gần đây sao rồi?” Nữ nhân này
còn dám xuất hiện tại trước mặt bọn họ sao?
“Ngươi? Liễu Nguyệt Nhu, là ngươi!” Lúc đầu Cầm Thao
thực không nhận ra nam tử này chính là Liễu Nguyệt Nhu.”Ngươi này mạnh mẽ nữ
nhân, ta không muốn nói chuyện với ngươi, cút ngay!”
Di? Tính tình nàng ta chuyển biến hoàn toàn, không giả
nhu nhược nữa ư? Trong hồ lô lại bán loại thuốc gì? Liễu Nguyệt Nhu nhíu mày
đáp lại: “Nên biến chính là ngươi đi, nữ nhân không biết xấu hổ!”
“Ngươi mới là đồ không cần mặt mũi!” Cầm Thao xoa xoa
thắt lưng, hung tợn cùng Liễu Nguyệt Nhu đối ầm ĩ, khóe mắt lại tà tà liếc Chu
Kính Tổ, nhìn lén hắn phản ứng.
Lần trước vô công mà phản, nàng rút kinh nghiệm xương
máu, cuối cùng tìm ra nguyên nhân bản thân thất bại—— nguyên lai Chu công tử
yêu thích tương đối đặc thù, không thích nữ tử dịu dàng nhu nhược, mà là loại
mạnh mẽ nương tử này. Bởi vậy nàng lại ngóc đầu trở lại, lấy hoá trang mỹ nữ
mạnh mẽ xuất trướng!
Chu Kính Tổ ngơ ngác nhìn hai nữ nhân đối chọi gay
gắt, không rõ Nguyệt Nhu lại đang làm gì. Bọn họ đang ở ước hội nha! Nàng lại
bỏ lại hắn đi cùng người khác cãi nhau! Ô… lại xem nhẹ hắn như vậy.
Nửa canh giờ sau, Chu Kính Tổ rốt cục hết nhẫn nại,
tiến lên giữ chặt ống tay áo Liễu Nguyệt Nhu, “Nguyệt Nhu, nàng không cần không
để ý ta .”
Liễu Nguyệt Nhu đang cãi nhau cao hứng liến một cước
đá văng ra hắn,