
hư vậy, làm sao dám trộm người đi trước mắt của anh, thông báo một chút đi, tối nay hành động."
Phụ tá kinh hãi: "Lão bản, còn chưa tra rõ, làm như vậy quá nguy hiểm."
Tiếu Thâm quay đầu nhìn Đồng Đồng đang ngủ say, mắt nguy hiểm nhíu lại, Đồng Nhan. . . . . .
"Tôi đã quyết định, tối nay hành động, cậu cho rằng hôm nay các cậu đảm
nhiệm hay không đảm nhiệm chức vụ thì không làm kinh động đối phương
sao? Trễ một bước nữa, nói không chừng bây giờ đối phương cũng đã đi,
lập tức!"
Phụ tá hơi chậm lại, "Dạ!"
Cắt đứt trò chuyện,
Tiếu Thâm xoay người nhìn con trai nằm lỳ ở trên giường, hôm nay Đồng
Đồng ngủ rất sớm, từ mộ địa trở lại thì ngủ rùm beng, quần áo cũng không cởi, Tiếu Thâm đi phòng bếp pha một ly sữa tươi nóng, bên trong bỏ một
viên thuốc ngủ nho nhỏ, trở về phòng đánh thức.
"Đồng Đồng, dậy uống sữa tươi rồi ngủ tiếp."
Đồng Đồng có thói quen uống sữa tươi trước lúc ngủ, là thói quen do Đồng
Nhan ép buộc, trước kia mỗi buổi tối Đồng Nhan luôn bưng một ly sữa xuất hiện trước mặt Đồng Đồng, tiểu tử này luôn nhíu gương mặt.
Giống như sữa tươi này là thứ khó uống nhất trên đời, mấy ngày nay, Đồng Đồng lại đặc biệt nghe lời, mỗi buổi tối đều sẽ ngoan ngoãn uống hết.
Xoa xoa mắt buồn ngủ cho tỉnh táo, Đồng Đồng ngoan ngoãn uống hết sữa tươi
Tiếu Thâm mang vào, lại ngoan ngoãn mặc cho Tiếu Thâm cởiquần áo đổi áo
ngủ cho hắn, cuối cùng ngủ thiếp đi.
Thu thập đổi lại quần áo cho Đồng Đồng xong , Tiếu Thâm ngồi ở mép giường ôm hắn, từ từ vỗ lưng dụ dỗ.
Mấy ngày nay, Tiếu Thâm giống như một vú em, chăm sóc chuyện đứa nhỏ, tay đã sớm quen thuộc.
Không bao lâu, Đồng Đồng ngủ say, lúc này Tiếu Thâm mới yên tâm rời giường
mặc quần áo tử tế, trước khi ra cửa thì hôn lên trán con trai đang nằm
lỳ ở trên giường, đứa bé mang theo mùi sữa thơm nhàn nhạt, mềm nhũn.
Khiến Tiếu Thâm tràn đầy cảm động, chẳng biết tại sao.
Đóng kỹ cửa phòng ngủ, ra ngoài, bên ngoài mười hộ vệ đang đứng, Tiếu Thâm
không yên lòng giao phó: "Bảo vệ tốt tiểu thiếu gia, không thể rơi một
cọng tóc gáy!"
Mười người này đều là những người tốt nhất dưới
tay hắn, lần này đi ra ngoài tìm Đồng Nhan, cũng không biết thuận lợi
hay không thuận lợi, mặc kệ như thế nào, tất cả bên này đều phải thật an toàn, mới vừa rồi đã gọi điện cho Lãnh Tiêu, để hắn tự mình tới đây coi chừng.
Sau chuyện của Đồng Nhan, giao cho người nào anh cũng
không yên lòng, chỉ có hai người Lãnh Tiêu, Lãnh Diễm này, trong nhà
Lãnh Diễm còn có bà xe bụng bự phải chăm sóc, khẳng định không tiện,
Lãnh Tiêu là người cô đơn trông đứa bé là lựa chọn tốt nhất.
Không bao lâu Lãnh Tiêu đi vào, còn dẫn theo Tiểu Yêu, Tiểu Yêu vừa vào phòng ngủ thì nhào lên trên giường lấy một tư thái bảo vệ để bảo vệ bạn tốt
của mình.
Lãnh Tiêu bất đắc dĩ buông tay, chui vào bên kia của chiếc giường lớn, ôm con trai còn mùi sữa của Tiếu Thâm tiếp tục ngủ.
Tiếu Thâm đứng ở trước cửa nhìn một hồi lâu, xác định thủ hạ cũng đã bố trí xong vị trí, lúc này mới yên tâm rời đi.
Khu biệt thự Cảnh Nam, phong cảnh không tệ, chỉ những năm gần đây khu biệt thự mới xây lên, hộ gia đình bên trong không nhiều.
Sau khi xuống xe anh núp ở chỗ tối: "Đã chuẩn bị xong toàn bộ, chỉ là mới
vừa phát hiện tình huống mới, có một chiếc máy bay trực thăng mới vừa
cất cánh, nhìn dáng dấp hình như là xuất phát từ bên trong này."
Tiếu Thâm híp mắt một cái, luôn luôn mang trên mặt một dòng sát khí, không
nhúc nhích, di chuyển thật nhanh tìm trợ thủ đến: "Điều tra hướng hiện
tại Phí Gia Nam đi."
Phụ tá không hiểu tại sao chợt điều tra Phí Gia Nam, nhưng vẫn lấy laptop mang theo bên người ra tra.
Ngẩng đầu: "Ngôi nhà bên kia đã chừng mấy ngày Phí tiên sinh không ghé qua,
mấy ngày nay cũng không có người nào gặp qua hắn, trừ tang lễ của ông cụ hôm nay, hầu như không xuất hiện qua.
Tiếu Thâm nghe xong, trên mặt lãnh khí đông lạnh, chợt cười, cười rất âm trầm, có chút dọa người.
Phụ tá chưa từng thấy ông chủ như vậy, chỉ sợ phu nhân gặp chuyện không may khiến trong lòng ông chủ bị kích thích rồi.
Trong tâm Tiếu Thâm cơ bản đã xác định chuyện gì xảy ra, hiện tại cũng biết
xông vào cũng vô dụng, đoán chừng hôm nay Phí Gia Nam tham gia hôn lễ đã cảm thấy có cái gì không đúng, xem ra anh làm có chút rõ ràng.
Phí Gia Nam!
Nhưng mà muốn anh chiêu cáo thiên hạ bà xã mình chết rồi, này chính là mở mắt nói mò, anh không làm được, ban đầu cũng không xác định được Đồng Nhan
có còn sống hay không, nếu như tang lễ hôm nay chiêu cáo thiên hạ,
trong lòng anh sẽ không chịu nổi.
Nhưng bây giờ ngược lại anh xác đinh 100% Đồng Nhan chẳng những còn sống mà còn sống rất tốt, hơn nữa
đang ở bên cạnh Phí Gia Nam.
Hình như phụ tá cũng nghĩ đến điểm này, "Ông chủ, vẫn đi vào sao?"
Chiếc máy bay trực thăng vừa rồi rất rõ ràng là của Phí Gia Nam.
Nhớ tới mới vừa ông chủ nói, sợ rằng hôm nay lúc bọn họ tới dò xét đã để
Phí Gia Nam cảm thấy rồi, trễ một bước nữa, người nọ cũng rời đi, thật
đúng là bị ông chủ nói trúng.
Đều do hắn, chậm một bước, nếu sớm bố trí một chút nói không chừng bây giờ phu nhân đã