Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Mẹ Lưu Manh Con Thiên Tài

Mẹ Lưu Manh Con Thiên Tài

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329255

Bình chọn: 9.5.00/10/925 lượt.

ói thành lời.

“Con mẹ nó, cậu nhẹ tay chút đi.” Nhìn

vết thương trên mũi Kỷ Lương lại chảy máu, trán toát mồ hôi, Hạ Vũ không nhịn được lại nhắc tiếp.

“Mẹ nó! Ông đây đã nhẹ tay lắm rồi!”

Tiểu Bạch phát hỏa! Gã này không phải từ trước đến giờ đều nổi tiếng là

mặt lạnh hay sao? Sao giờ lại giống như mẹ già lắm mồm vậy: “Rốt cuộc

anh là bác sĩ hay tôi là bác sĩ? Lúc bác sĩ đang chữa bệnh, kị nhất là

có người đứng bên cạnh nói ầm nói ĩ!” Hắn trực tiếp dùng thân phận của

mình để trấn áp anh: “Anh cứ đứng cạnh nói này nói kia, tôi phân tâm,

không cẩn thận lại lệch tay, kết quả vừa làm đau cô ấy, lại vừa khiến

anh đau lòng.” Đây không phải là tự ngược hay sao?!

Tuôn xong một tràng dài, hắn vừa lòng

nhìn Hạ Vũ ngậm miệng, tay mới tiếp tục xử lí vết thương cho Kỷ Lương:

“Làm thế này…” Tay hắn cầm cồn, chuẩn bị đổ vào vết thương của Kỷ Lương

để diệt khuẩn: “Đổ cồn vào sẽ hơi đau, chịu đựng một chút.” Sau khi

nhanh chóng rửa sạch vết thương, Tiểu Bạch nhìn mũi cô, nói: “May mà

không đụng gãy mũi chị, nếu không người nào đó sẽ bốc hỏa thật mất…”

Người đàn ông đang yêu thật đáng sợ, vì sao à? Cứ nhìn hình mẫu như đồng chí Hạ Vũ là biết ngay!

Kỷ Lương trừng mắt lườm hắn một cái, để cho hắn đừng nói linh tinh nữa, mau mau xử lí tốt vết thương cho cô.



“Nội Đằng Trạch Dã”, ba người ngồi trên ghế salon, nghe tin tức Kỷ Lương mang về đều cảm thấy kinh ngạc.

“Chị không nghe nhầm chứ?” Tiểu Bạch nhíu mày.

Kỷ Lương rất khẳng định: “Hắn nói tên hắn là Nội Đằng Trạch Dã. Sao thế?” Ba người họ dường như hơi mẫn cảm với cái tên này.

“Nội Đằng Trạch Dã”, Hạ Vũ nói: “Là nhân sĩ phái chủ chiến của Nhật Bản, phần tử cấp tiến điển hình, từng kích

động dân chúng nổi loạn ở rất nhiều nước trong khu vực Châu Á, vì vậy đã sớm bị Cục An ninh của các quốc gia xếp vào sổ đen!” Hạ Vũ đưa ra một

bức ảnh thu được khi lục soát nhà Kiều Đông: “Nếu gã đó thật sự là Nội

Đằng, vậy thì… em nhìn cái này xem.” Hôm qua anh đã đưa một số bức ảnh

cho người ta điều tra. Bức ảnh này có xuất hiện trong một tờ báo khoảng

hơn hai mươi năm trước, nội dung bài báo đó là đội quân đặc biệt thuộc

về Thiên hoàng Nhật Bản --- đội Hoàng quân. Bài báo nói rằng, thuộc hạ

của Thiên hoàng sẽ tới các địa phương để tìm một đội ngũ nhân tài trẻ

tuổi, sau đó tích cực huấn luyện, sát hạch, đào thải. Sauk hi trải qua

các lần sàng lọc khắt khe, sẽ tạo thành một đội quân tinh anh, nằm dưới

sự quản lí trực tiếp của Thiên hoàng,cống hiến sức lực vì Thiên hoàng.

Bài báo lúc ấy nằm trong một tờ báo của Nhật Bản, đồng thời còn đăng một số thành viên đội Hoàng quân, cũng chính là bức ảnh mà không biết Kiều

Đông lấy được ở đâu: “Em nhìn mấy người này xem, có Nội Đằng trong đó

không?”

Kỷ Lương cầm bức ảnh, nhìn một lúc. Mấy

người trong ảnh đều rất trẻ, cùng lắm cũng chỉ hơn hai mươi một chút, có người còn chưa đến hai mươi. Kỷ Lương chăm chú nhìn thật kĩ. Gã kia bây giờ, râu quai nón kéo tới mang tai, che cả mũi, miệng, cằm. Còn trong

ảnh này thì chỉ là một đám nhóc chưa đủ lông đủ cánh. Thứ duy nhất để

phán đoán là đôi mắt lộ ra ngoài. Mắt của gã râu quai nón không to, cái

này có vẻ liên quan đến việc cơ thể hắn phát triển tốt tuyến lông,

khoảng cách giữa hai mắt cũng không lớn…

“Đây!” Kỷ Lương chỉ vào người thanh niên mặc quân phục đứng giữa hàng thứ hai: “Người này là Nội Đằng.” Cô rất

tự tin với trí nhớ và thị lực của mình.

Hạ Vũ mím môi dưới: “Hôm nay em đi theo

gã, cuối cùng đi đến đâu?” Vừa dứt lời, Tiểu Bạch đã mở bản đồ thành phố S ra để trên bàn.

Kỷ Lương tìm thấy quán rượu nhỏ trên bản đồ: “Tôi đi theo gã ra khỏi quán rượu, sau đó qua mấy con đường cũ

trong nội thành, cuối cùng… gã bước vào đây.” Kỷ Lương chỉ vào vị trí

tòa nhà kia.

“Đây là…” Hạ Vũ nhìn vào nơi cô chỉ: “Khách sạn Atco.”

Tiểu Bạch ngồi bên cạnh đã mở laptop,

nhanh chóng nhập dữ liệu tìm kiếm. Khi Hạ Vũ nói ra tên khách sạn kia,

thì Tiểu Bạch cũng tìm ra thứ mình cần: “Mấy ngày nay, có một đoàn du

lịch từ Nhật Bản đến, thuê phòng tại khách sạn Atco.”

“***! Xem ra, lần này việc biểu tình tại thành phố S đã tạo lỗ hổng cho không ít kẻ xấu lẻn vào.” Hắc Tử xoa

cằm, trên mặt lộ ra vẻ khát máu. Mấy tên nhóc Nhật Bản này, còn không

chịu nhìn xem đây là địa bàn của ai, dám thổi mây góp gió ở đây à? Còn

phải xem bọn hắn có đồng ý hay không đã.

Tít tít tít ---

Tiếng điện thoại của Kỷ Lương vang lên,

cô lấy máy ra nhìn, là tin nhắn của một số điện thoại lạ: Sáng mai đến

địa chỉ đó gặp tôi.”

“Là Nội Đằng.” Kỷ Lương nhắn một tin trả lời Nội Đằng: “Gã bảo tôi ngày mai tới chỗ đó.”

“Mai anh sẽ đi cùng em.” Hạ Vũ nói. Anh không thể nào để cho một mình cô mạo hiểm đến đó được.

Hôm sau.

Khi trời vừa sáng, Hạ Vũ đã nhận được một cuộc điện thoại từ Tổng bộ gọi tới!

“Đống giấy tờ cậu gửi cho tôi, tôi đã giải mã được rồi.”

“Trong đó nói gì?”

“Đây là một tài liệu mật sử dụng nhiều

loại mật mã. Quân đội ngầm của Nhật đã sử dụng loại mật mã này trong Thế chiến thứ hai, dùng phương pháp giả triết có thể giải được.”

“Nội dung là gì?”

“Chuyên gia phá hoại và chất nổ