XtGem Forum catalog
Mờ Ám

Mờ Ám

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324552

Bình chọn: 10.00/10/455 lượt.

tim,bay bổng khắp nơi,nhắc cô nhớ đến nụ hôn

dịu dàng của anh tối qua,mặt cô càng lúc càng đỏ,làm sao đây ,làm sao đây, có

phải cô đã thuộc về anh rồi không? Trong đầu cô lúc này tràn ngập hơi thở cũng

như hơi ấm của anh,dường như xúc cảm đó vẫn bao bọc lấy cô.

“Anh cũng mệt lắm , có phải anh cũng chạy trong đầu em suốt đêm?” lại 1 tin

nhắn nữa đến ,Vu Tiệp cắn chặt hai môi lại cố gắng không phát ra tiếng, trả lời

thật nhanh:” Nói linh tinh”.

Chiếc điện thoại di động lúc này bỗng yên tĩnh hẳn,hồi lâu sau cũng không có

tin nhắn đến nữa, Vu Tiệp thầm cảm thấy thất vọng,quả nhiên là anh chọc cô mà.

Cô cứ xem đi xem lại tin nhắn của anh,đọc thầm từng chữ từng chữ , không nỡ xoá

đi 1 tin nào cả, cô chuyển hết những tin nhắn của anh vào hộp thư lưu của mình.

Ghĩ đi nghĩ lại chắc anh vẫn thường xuyên nhắn những tin như thế này cho con

gái rồi! Trong lòng lại thấy chua xót,đừng nghĩ, không được nghĩ đến nữa! Cô ép

mình phải quên những ý nghĩ đó đi , đừng quan tâm anh như thế , tính cách anh

cô đã hiểu quá rõ rồi mà ? Trước cô chẳng luôn giễu cợt đám con gái xung quanh

anh hay sao? Tại sao bây giờ cô lại trở thành 1 thành viên trong đó, nếu tình

cảm trong cô không thể khống chế vậy thì hãy điều khiển hành vi của mình , đừng

để mình biến thành 1 kể ngốc nghếch, nếu tình yêu phải đánh mất chính mình để

đổi lấy hạnh phúc thì hạnh phúc có được kia đúng là quá hèn mọn.

Vì thế, Vu Tiệp luôn tự nhắc nhở bản thân , phải tìm việc gì đó để làm, đầu óc

bận rộn sẽ không phải nghĩ đến anh nữa.

Nhóc Trịnh vẫn ở cạnh Vu Tiệp như trước kia , cậu vốn là 1 người nhạy cảm phát

hiện ra tâm trạng ngẩn ngơ của Vu Tiệp lại xuất hiện thêm 1 triệu chứng , khoé

môi cô lúc nào cũng có thể nhướn lên , ánh mắt vô cùng dịu dàng, cô đang nghĩ

đến chuyện gì vui ư? Nhóc Trịnh ngày càng cảm thấy lo lắng , phản ứng và biểu

hiện của cô giống như 1 cô gái đang yêu cuồng nhiệt , lẽ nào giữa cô và Tấn

Tuyên đã xảy ra chuyện gì sao?

“Này sao cậu ngồi ngẫn ra thế?” Vu Tiệ đưa tay ra huơ huơ trước mặt nhóc Trịnh,

số lần cậu ngồi thẫn thờ gần đây tăng đột biến , chẵng lẽ khi vào thu thì tâm

tư con người cũng dễ dàng lãng đãng , tại sao ai cũng thế nhỉ?

Nhóc Trịnh ngẫn người 1 lúc , rồi mỉm cười : “Buổi tối đi xem phim nhé?”.

Vu Tiệp nhướn mày , sao đột ngột quá vậy? Lúc nãy còn đang thảo luận chuyện học

, bây giờ lại chuyển chủ đề sang phim ảnh rồi. “Có phim gì mới không?’’



mật không thể nói ra
”. Nhóc Trịnh nheo mắt lại, lại càng cười tươi hơn,cậu

muốn cùng xem phim tình cảm lãng mạng với cô, quan trọng hơn la có thể lén nắm

lấy tay cô trong bóng tối.

“Phim cũ rồi mà” Vu Tiệp do dự không biết có nên nói rõ với nhóc Trịnh không,

cô không muốn cậu vẫn ôm hi vọng , nếu nhóc Trịnh muốn yêu thì cậu nên tìm 1

người nào đó thích hợp hơn cô, nếu cô và cậu cứ bên nhau như hình với bóng thì

những cô gái khác muốn tiếp cận với cậu cũng chẳng có cơ hội.

“Chẳng phải cậu rất thích Châu Kiệt Luân sao? Xem lại lần nữ cũng được mà”.

Nhóc Trịnh biế cô rất hâm mộ tài năng của Châu Kiệt Luân, album của anh cô đều

sưu tập đủ.

“Nhoc Trịnh có 1 số chuyện, tôi muốn…muốn nói rõ với cậu”. Vu Tiệp tỏ vẻ nghiêm

túc,chăm chú nhìn Trịnh Phong.

“Tôi biết cậu muốn nói gì”. Trịnh Phong khẽ cười , đáp lại 1 cách ngắn ngọn.

“Vậy…” Vu Tiệp nhìn vào đôi mắt trong sáng của nhóc Trịnh , cô cảm thấy đau

lòng, như thế là làm tổn thương cậu mà.

“Tôi thích ở bên cậu,cho dù cậu có muốn đón nhận tôi hay không,cũng đừng tước

đoạt diều hạnh phúc nhỏ bé này của tôi, có được không?” Nhóc Trịnh cười 1 cách

khổ sở , cậu thật sự rất cố gắng, cho dù bị từ chối cũng phải do chính mình nói

ra,cũng vì cậu không muốn cô phải khó xử. Cậu thích cô mỉm cười , nếu nụ cười

ấy thay đổi vì cậu vậy tình cảm của cậu đối với cô không khác gì 1 sự tổn

thương. Cậu không muốn cô phải buồn phiền.

Tim Vu Tiệp thắt lại,cảm giác chưa xót cứ dâng lên khoé mắt,cậu đừng tốt với cô

như theea, được không? Cậu nên tìm 1 cô gái hết lòng với mình , cậu xứng đáng

được nhiều hơn thế! “Nhóc Trịnh…”.

“Cậu cảm kích lắm à?Vậy mau nhận lời đi xem phim với tôi đi”. Trịnh Phong cười

, khẽ xoa xoa đầu cô , đôi mắt nhòn cô đầy vẻ yêu chiều cố gắng che giấu bên

trong đó nỗi thất vọng.

Vu Tiệp quyết đinh đi xem

mật không thể nói ra
với Trịnh Phong

cho dù chỉ là bạn thân , cô cũng rất mong cậu được vui vẻ.

Buổi tối , sau khi xem phim xong với Trịnh Phong cô về thẳng ký túc. Cô vừa

bước vào phòng đã nghe thấy tiếng hét : “Cuối cùng cũng về rồi”.

Vu Tiệp không hiểu đầu cua tai nheo thế nào,đám bạn cô bị làm sao thế nhỉ? Nhớ

cô đến thế cơ à?.

“Vu Tiệp khai thật đi , có phải đi với anh bạn nhỏ của cậu không?’’ Châu Cẩn là

người đầu tiên nhảy xuống giường ôm lấy Vu Tiệp.

Vu Tiệp nhíu mày, chuyện này lạ lắm hay sao? Họ chẳng đã quen nhìn thấy 2 người

đi với nhau rồi đó thôi? “Ừ đúng”.

“Ha ha , không ngờ cái tên nhóc Trịnh Phong lại lãng mạng thế này,cũng biết

chơi trò bất ngờ kia đấy”. Châu Cẩn quay lại cười to với đám bạn.

Vu Tiệp càng mù mờ hơn. Ruốt cuộc là bọn