XtGem Forum catalog
Mọi Người Đều Nói Ta Biến Thái

Mọi Người Đều Nói Ta Biến Thái

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323225

Bình chọn: 9.00/10/322 lượt.

hồ sơ ở bên chủ nhiệm lớp lại

phê là ‘Không đáng nhận xét’, thật đúng là một quái tài (thiên tài kỳ quái) a!”

Tôi mở ra xem, một tờ tô đen toàn bộ đáp án, một tờ đạt điểm tuyệt đối, tờ còn lại đáp án được tô theo hình trái tim đầy dụng ý.

Là một cô bé sao? Cũng thật kiêu ngạo. Chỉ có điều, người cổ quái đều

thích như vậy, cũng chẳng có gì lạ. Lại thuận tiện đưa mắt nhìn xem họ

tên, trong ô đề tên viết ba chữ – Tương Hiểu Mạn.

Đúng là nét chữ rất tinh tế.

Thuở nhỏ lúc đi học luyện chữ, giáo viên có dạy, nét chữ nết người.

Nếu là một người qua loa, nhất định không thể viết chữ đẹp được.

Nhìn ba nét chữ xinh đẹp uyển chuyển kia, không hiểu sao, tôi đột nhiên muốn làm quen với cô bé này. Trực giác nói cho tôi biết, cô bé này, cử chỉ

có thể khoa trương nhưng nhất định là một viên ngọc tinh tế.

Nhưng còn chưa bắt đầu hỏi thăm đã nghe nói cô ta đang đuổi theo một nam sinh năm nhất, chạy vòng khắp trường.

Nam sinh năm nhất đó tôi cũng có nghe nói tới. Trong ban chủ tịch hội có

người từng hỏi qua ý kiến tôi, hỏi xem nên đặc biệt chiêu mộ hắn như thế nào. Còn nói, nam sinh đó rất cứng đầu, thế nào cũng không chịu đồng ý.

Sau đó, tôi cũng từng nhìn thấy Quách Tiểu Bảo. Thái độ của hắn đối với mọi người có chút tự phụ, thậm chí có vài phần không coi ai ra gì. Thế

nhưng cô gái này, thật sự lại có thể khiến hắn co cẳng bỏ chạy.

Tôi nghĩ, tôi không thể bỏ qua cô ta.

Tôi nói với cô ta, “Tôi là Vương Đình Hiên, muốn làm quen với bạn, quan sát đã lâu.”

Bình thường nữ sinh nhìn thấy tôi đều sẽ cúi đầu, có phần e lệ. Nhưng tôi

cũng chưa bao giờ chủ động kết bạn với nữ sinh, cho nên tôi nghĩ, có lẽ

cô ta sẽ có điểm kinh ngạc, hoặc là trong mắt có phần cảnh giác hoặc

phòng bị. Hơn nữa, bốn chữ cuối cùng chắc hẳn đã dọa cô ta sợ.

Nhưng cô ta hoàn toàn không sợ, cũng không hề nghi ngờ dụng tâm của tôi.

Thậm chí tuyệt đối cũng không hề tò mò vì sao tôi lại chủ động tìm đến cô

ta. Cô ta chỉ mỉm cười ngọt ngào, liên tục gật đầu. Câu đầu tiên nói với tôi lại là: “Đi, chúng ta cùng đi tìm Quách Tiểu Bảo!”

Lần đầu tiên trong đời, tôi cảm nhận được thế giới này thật rộng lớn.

Sau đó tôi cũng đi.

Tôi liếc mắt một cái cũng có thể nhìn ra bộ dáng co quắp cùng bài xích của

nam sinh kia. Khí tức cường liệt như vậy, thế nhưng cô gái này lại hoàn

toàn xem nhẹ. Mãi cho đến khi cái người được gọi là Quách Tiểu Bảo kia

không nhịn nổi nữa, vắt chân lên cổ chạy mất dép, cô ta mới nghiêm mặt

mà nói một câu: My god!

Phản ứng thật kì quái.

Tôi trấn an:

“Không sao, có lẽ hắn đã bị sự chủ động của em hù dọa rồi.” Sau đó mỉm

cười, đi vào chủ đề chính, “Xem ra, em lại không bị sự chủ động của tôi

hù dọa.” Thật rất muốn biết, rốt cuộc thì cô ta cảm thấy thế nào về tôi.

Nhưng cô ta lại hoàn toàn không thèm để ý, cúi đầu nói đó là sai lầm của cô

ta, nói nam sinh kia càng ngày càng giống người bình thường. Quay đầu

lại, không ngờ còn vạn phần chăm chú cảm khái nói một câu: “Làm kẻ biến

thái như chúng ta, thật không dễ dàng gì.”

Tôi nở nụ cười.

Tôi đột nhiên ý thức được, cô gái này thực sự đem biến thái trở thành mục

tiêu phấn đấu. Trong lúc nhất thời cũng không thể ngừng được ý cười. Hơn nữa, thật không còn lời nào để nói, chỉ mới gặp cô ta có một lần, tự

đáy lòng liền nghĩ cô bé này thật đáng yêu.

Giống con lợn rừng con tôi bắt được hồi ở nhà bà ngoại: Kiêu ngạo, cuồng vọng, vô pháp vô thiên, còn có điểm ngốc nghếch nữa.

Cô ta mời tôi gia nhập.

Cơ bản là không cần suy nghĩ nhiều, tôi đã nói đồng ý.

Sau đó, tôi luôn dẫn cô ta theo bên người, còn để cô ta tham gia vào hội học sinh.

Tôi chỉ có thể nói là, năng lực công tác của cô ta làm cho tôi vui mừng lẫn kinh ngạc quá đỗi.

Bất luận là giao việc gì cho cô ta, cô ta đều có thể xử lí đâu vào đấy vừa

nhanh chóng vừa gọn gàng. Cho dù tôi đã cố ý gây khó dễ, cũng không làm

khó nổi cô ta. Nhưng điều khiến tôi bất ngờ nhất là, cô ta không hề có

một câu oán hận, thậm chí còn rất thích thú.

Làm như không phải tôi lừa cô ta vào hội học sinh, mà là cô ta chủ động tranh thủ vậy.

Tương Hiểu Mạn.

Cô gái này, thật sự rất có cá tính.

Không bao lâu sau, trong trường bắt đầu lan truyền tin đồn, cô ta và Quách Tiểu Bảo chia tay, cùng tôi tiến tới.

Đối với mấy loại tin đồn này, thông thường tôi đều bỏ mặc. Cho tới bây giờ, tôi đối xử với các nữ sinh đều bình đẳng như nhau, mấy tin đồn xung

quanh cũng vì thế mà tự sụp đổ. Nhưng mãi cho đến một ngày, có một nữ

sinh đến vặn hỏi tôi về tin đồn đó, tôi đột nhiên ý thức được, kỳ thực

như vậy cũng không sai. Sau đó, không ngờ tôi lại chờ mong phản ứng của

cô ta.

Tôi phỏng đoán rất nhiều. Sau đó tôi nghĩ, nếu là tôi thì cứ coi như không có gì là được rồi.

Quả nhiên, phản ứng của cô ta cũng không mãnh liệt, cứ phó thác tất cả cho

tôi. Tôi nghĩ, bởi vì cô ta chẳng hề suy nghĩ gì đến nó.

Tuy rằng

cô ta luôn nhìn tôi nịnh nọt, giống như muốn lấy lòng tôi nhưng kỳ thật

tôi biết, tất cả cùng lắm cũng chỉ là vẻ bề ngoài mà thôi.

Cô ta nói, không chừng tôi và cô ta đều giống nhau, có thói quen để cho trái tim cô độc, nh